Trong căn phòng đấy im lặng có một nằng công chúa ngủ ở đó,nàng đang say giấc nồng xuân,với căn phòng màu trắng thể hiện sự nhã nhặn hài hóa,như cổ tích nói,có một àng công chúa đnag ngủ say,có một chàng hoàng tử suất hiện trao cho nàng nụ hôn để nàng tỉnh giấc,và trong hoàng cảnh này cũng vậy,hắn tiến bên cạnh chiếc giường của nó,nó vẫn chưa tỉnh hắn tiến càng ngày càng gần hơn và trao cho nó mootj nụ hôn,cúi xuống chỉ còn cách nhau một lớp không khí rất mỏng thì....òa nó bừng tỉnh,khi mở mặt ra đã thấy khuôn mặt phóng đại của ai kia đnag ở gần sát mặt mình bốn mắt nhìn nhau,khoảng 10s mới bừng tỉnh,thôi kệ,diễn sâu tý đi hắn cúi xuống ngấu nghiếm lấy làn môi của nó khoong yên phận mà đưa cái lưỡi của mình len lỏi vào bên trong phải gần 5p hắn mới chịu buông hắn ra,,,nó thở dốc nhưng vẫn cố gắng nói ra một câu......
-anh....chiếm tiện nghi quá rồi đấy-nó
hắn bỏ bê lời nói đó của nó lấy tay khẽ vuốt lên mái tóc mượt mà ấy....
-đau lắm phải không,xin lỗi,anh tới trễ-hắn như ăn năn hỗi lọi vậy
-anh tưởng em yếu đuốt thế ak,,anh coi thường em có rồi đấy-nó nói mặt hất lên
-thôi đi cô nương của tôi-hăn snois bẹo lấy cái mũi đnag chu lên của nó
-thế bây giờ đỡ chưa,có sao không??/-hắn vẫn lo lắng
-có............-nó kéo dài câu nói
-đâu,ở đâu anh đi gọi bác sĩ ngay-hăn snois định đứng dậy thì một bàn tay trắng nõn kéo hắn ngồi xuống
-em....em đói rồi-nó nói mặt cúi xuống như ngượng hắn nghe xong người lên cười xuống,cái con heo này,mới ngủ dậy đã đòi ăn rồi,thật là hết nói nổi,sao hắn lại có thể yêu một con nhóc ham ăn như thế này cơ chứ nhưng mà đáng yêu chết mất đi thôi.....hắn bế nó xuống nhà,nó ngồi vào bàn ăn thấy hắn loi pử trên tủ ra một bát cháo,.....
-su và zu đã tỉnh dậy và ăn xong từ lâu rồi,có mình em là làm anh lo lắng thôi
-ơ...vậy chúng nó ăn hết của em rồi ak,không chịu,không chịu đâu-nó làm nên vẻ phụng phịu trông đáng yêu khỏi bàn luôn ôi cái khuôn mặt này làm sao hắn lại không yêu được cơ chứ
-anh vẫn bảo bác giúp việc phần em đấy-hắn chỉ biết lắc đầu với con heo tham ăn này,hắn đặt bát cháo xuống đưa thìa cho nó,nó nhận lấy ăn ngấu nghiên,hắn ngồi đó chờ nó ăn mà nhìn thấy hạnh phúc bỗng hắn liền nói.........
-anh ddax bắt mấy con tiện nhân kia về rồi,tùy em với bạn em sử lý- những lời hắn nói ra càng thêm lạnh giá nhưng hắn đâu biết được,chỉ có ở bên hắn nó mới là con người thật của mình,mới tươi cười hôn nhiên như thế,nó không muốn ai làm kì đà cản mũi của nó và hắn,nó biết chứ trong tình yêu thì phải có sóng gió nhưng nó chỉ muốn bên hắn hạnh phúc như thế này thôi không muốn sóng gió nào trải qua hết
-vâng,em phải trả lại gấp 100 lần những gì họ đã làm-
-anh sẽ khiến bọn chúng phải trả gấp 1000 lần những gì đã làm với vợ anh
Nó nghe xong mà ho sặc sụa,nó đã phũ phàng như vậy chẳng lẽ hắn còn ghê hơn sao,đã từ lâu nó biết hắn là chúa thượng rồi,nhưng nó không muốn hắn biết nó là sát thủ......
-ai...ai đã làm vợ anh cơ chứ-nó lắp bắp....
-là em....-hắn nói tỉnh bơ luôn
-----------------
hết chap oy,sory nhé,dạo này á nhiều bài tập quá nên không rá thường xuyên được