"Quay lại với nhân vật chính.!"
Nó nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng vì sốt của hắn lại đập lệch một nhịp...cái khuôn mặt này nhìn dz quá đi mất.nhẹ nhàng lấy nhiệt kế ra đo nhiệt cho hắn...39 độ.hic.sao lại sốt cao như vậy cơ chứ.lo quá đi mất.mong hắn tỉnh lại còn ăn chút gì mà uống thuốc.muốn hắn tỉnh lại để hỏi tại sao hắn lại có cái vòng cổ đó.tại sao lại bị thương đến vậy...tại sao...muốn hỏi nhiều lắm.đang mải suy nghĩ.tay không ngừng thay chiếc khăn trên cái chán nóng bỏng kia...bỗng một lực tay kéo nó hụp vào mặt hắn.hắn nói mớ:
-bé rin ak.khi nào em mới về.anh nhớ em!-ní nghe thấy câu này thì lạ lắm.một cảm giác ấm áp.liệu hắn có phải anh ken ngày xưa.tại sao...nếu mà là anh ken thì mama phải nói cho nó biết chứ...nhưng bây giờ nó không biết làm gì cả.bị hắn....ép chặt vào khuôn ngywcj rắn chắc nõ chợt lên tiếng...
-êk.tỉnh lại đi...buông ra coi
Hắn nghe thấy tiếng nói quen thuộc liền choàng tỉnh...trời...cái tư thế gì đây.nó nằm rạp vào khuôn mặt hắn.và tay hắn ôm chặt nó...như hiểu đc hắn liền bỏ nó ra...nó cũng chồm dậy luôn...hắn bây giờ người đau ê ẩm.tay đau.đầu đau.bị sốt nữa....phải làm sao bây giờ nhỉ...
-này.tôi có một câu hỏi cần hỏi anh...?
...........
..............
...........
~hết chap~