haizzzz.......là hắn....chính là hắn...tôi tiến lại thấy trên người hắn.....có một vết thương khá sâu....do súng bắn vào....hắn làm gì mà bị bắn và bị đánh tan tá thế này....tôi không nghĩ ngợi nữa....liền dìu hắn vào nhà.....trong nhà bh chả còn ai chỉ còn tôi và hắn.....máu chảy nhiều quá...tôi chạy vôik lên tầng lấy hộp cứu thương xuống.....nhanh tay...tôi cởi chiếc áo sơ mi của hắn ra để dễ bề băng bó.....bh trời đã tối....nên tôi quyết định không đưa hắn đi bệnh viện mà trực tiếp gắp viên đạn ra....do tôi đã được luyện tập nên cũng không thành vấn đề.tôi rạch một đường nhỏ từ từ gắp viên đạn ra...hắn hơi nhíu mày...chắc là do đau đớn......cái tên này...thật là ngu xuẩn hết chỗ nói....sao lại bị thương đến vậy chứ.....hắn không biết ở trời mưa....có lâu không...tự nhiên tôi thấy mình có lỗi quá...do tôi nên hắn không vào đc nhà sao....tôi liền chú ý đến hắn...nhìn cũng dz đấy chứ....chợt bây giờ tôi mới để ý rằng trên cổ hắn có một sợi dây chuyền.....cái đó....không thể...không thể nào.....sao lại trùng hợp vậy chứ....cái vòng đó.hình ổ khóa.màu giống của tôi
....tôi không giám sờ vào sợi dây chuyền đó.....tôi...sợ lắm...bh chỉ muốn hắn tỉnh dậy hỏi ngọn nghành...liệu hắn có phải anh ken ngày xưa ở nhà nó không...đang mải suy nghĩ nó nghe thấy tiếng ho của hắn...nhưng đôi mắt vẫn nhắm nghiền....tôi sờ tay lên chán hắn....nóng quá....hắn sốt rồi....bh người hắn thì ướt....thay quần áo cho hắn....không...không đc...phải làm thế nào bây giờ!!!!