Vũ Tuấn nhìn nó bằng ánh mắt thèm thuồng khó tả.rồi nó chợt lên tiếng....
-anh....là vũ Tuấn -nó tò mò...
-đúng đúng tôi chính là Vũ Tuấn......-hắn hớn hở trả lời...
-tôi cảm thấy em rất là quen thuộc.chẳng phải chúng ta đã gặp nhau ở đâu.thật tình rất xin lỗi.tôi bị tai nạn cách đây 3 năm nên bác sĩ nói một phần kí ức của tôi đã bị mất đi xin hỏi cao danh quý tình của em!!!!-hắn nói tiếp
-tôi tên "rin" -nó
-aaaaaaa sao cái tên này nghe quen vâyh aaaaaaa đau đầu quá-hắn giả bộ bị bệnh mất trí đấy mà....
-này này anh có sao không!!!-nó lo lắng.nhưng nó cảm thất ng đàn ông trước mắt ní chả quen thuộc gì cả...thấy lạ lẫm lắm...
-tôi thấy em rất quen có phải em là yêu cũ của tôi năm xưa.cí phaue en không-do tán gái nhiều nên hắn đã hiểu được tâm tư của con gái... ..
-tôi không chắc.....nhưng anh còn nhớ chiếc vòng này chứ....???-nó.
-aaaaa chiếc vòbg này....chiếc vòng này......sao lại quen thế.. ...-hắn ngồi thụp xuống giả vờ đau đầu
-anh cí chiếc vòng hình ổ khóa không?-nó lại hỏi..
-có chứ.có chứ nhưng tôi không mang theo......-hắn giả bộ....rồi ôm đầu
-này anh ổn chứ,để tôi bắt xe cho anh về nhà..
-được.em cho tôi xin số điện thoại của em để dễ về liên lạc được chứ....!!!!!!!
-được số tôi đây-ní đưa cho hắn một mẩu giấy là số điện thoiaj của nó.
-đc rồi.tạm biệt em....anh nhất định nhớ ra em. ...
hắn leo lên xe nhếch môi rồi gọi điện.... "hatx làm cho tôi một chiếc vòng cổ hình ổ khóa".hắn là con người hám gái.liệu chị nhà ta sẽ ra sao với tên này đây.?.còn về phía nó thì nó chở về biệt thự của mình cùng lýc đó zu và kin đã về tới nhà.trời cũng đã tối.nó còn mệt mỏi suy nghĩ nữa.....nên quýêt định đi tắm...để hết mệt