Này, Đến YY Đi

Chương 21: An ủi




Tịch Du ngủ rất say, mơ mơ màng màng cảm thấy có tiếng động gì đó.

Mờ mịt mở mắt ra, Tịch Du thấy có một bóng người đứng bên cửa, đang xoay người rời đi, Tịch Du nhận ra ngay.

“Anh.” Cậu nhẹ nhàng gọi. Người ở cửa dừng lại, “Du Du, anh đánh thức em à?” Sau đó đi tới bên giường, mở đèn ngủ ở đầu giường lên. Ánh sáng chói mắt khiến mắt cậu sinh đau, Tịch Du nhắm măt lại rồi mới chậm rãi mở ra lần nữa.

Đôi mắt Tịch Dương đỏ ửng, bộ dạng cũng rất tiều tụy.

“Anh làm sao vậy?”

Tịch Dương lắc đầu, cởi áo khoác, Tịch Du nhích người sang một bên cho anh nằm lên giường. Tịch Dương không chui hẳn người vào chăn, chỉ giang hai tay ôm thắt lưng Tịch Du, bộ dạng yếu đuối làm nũng.

Thanh âm của anh khàn khàn vang lên: “Hôm nay có chút mệt mỏi.”

Trước đây, khi hai anh em còn nhỏ, lúc nào cũng vô cùng thân thiết ngủ chung một giường như vậy. Qua nhiều năm, thật đúng làm cho người ta hoài niệm quá khứ.

Tịch Du nhẹ giọng đáp lại một tiếng, vươn tay gạt nút tắt, ngọn đèn vàng rực rỡ chậm rãi biến mất.

Nếu anh trai không muốn nói, Tịch Du cũng sẽ không hỏi. Điều cậu có thể làm là bất cứ lúc nào cũng ở bên anh trai cậu.

Sáng sớm khi Tịch Du tỉnh lại, bên cạnh trống không, Tịch Dương đã đi rồi. Quay đầu lại, cậu thấy một tờ ghi chú được dán trên tủ đầu giường.

Anh đi làm, bánh ngọt trong tủ lạnh là mang về cho anh đúng không, anh cầm đi nhé.

Hôm nay được nghỉ, không cần đi học, Tịch Du rửa mặt sạch sẽ, ăn uống xong xuôi rồi ngồi mở máy tính như thường lệ.

Khi cậu đăng nhập vào weibo, lại bị người ta spam. Tịch Du đã quá quen thuộc với cảnh này rồi.

Cổ Ý: Tôi sẽ làm bánh gato nhé // Du lai du khứ: Anh quản gia đưa tôi đi ăn đồ ngọt  ┭┮﹏┭┮ Đã quên mang tiền còn bắt anh ấy mời khách, thật quá mất mặt [Ảnh đồ ngọt được gói trong tủ lạnh][Phát]

Tịch Du có thể thống kê ra, người phát lại weibo của cậu nhiều nhất chính là Cổ Ý.

Du lai du khứ: Vậy nếu có cơ hội, mong được nếm thử bánh gato của đại thần// Cổ Ý: Tôi sẽ làm bánh gato nhé [Phát]

Khi cậu mở diễn đàn YS, Tịch Du thấy ca hội hôm qua được phát sóng trực tiếp ngay trang đầu, cậu nghĩ có thể người ta sẽ bàn luận về biểu hiện của mình trên YY tối qua, mang tâm trạng tìm tòi cũng sẵn sàng nghênh tiếp gạch đá mà nhấn mở.

1001L: Quá thỏa mãn, tối hôm qua.

1002L: Thanh âm của tiểu trang trí cũng rất hay, rất tình cảm, là tuyệt phối với đại thần.

1003L: Đại thần cùng tiểu trang trí rốt cuộc có quan hệ gì vậy, quan tâm weibo lẫn nhau nhiều như vậy.

1004L: Có hy vọng họ sẽ trở thành một CP chân chính.

1005L: Dù sao tôi cũng đã thích đôi này rồi, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy thân mật trên weibo o(*////▽////*)q

1006L: Lầu trên, bắt tay nào, tài liệu trên weibo đủ để mở lầu CP rồi.

1007L: Nơi này là phát sóng trực tiếp ca hội, ca hội đã kết thúc, có thể kết thúc luôn chủ đề buồn chán này không.

1008L: 1007L cô vào nhầm nhà à, ai quy định kết thúc rồi thì không được tiếp tục thảo luận, topic thông báo ca hội còn bàn rầm rầm, huống chi là ở đây.

1009L: Người ta chỉ là lên mic với nhau một chút, các cô sao phải kích động như vậy, một đám hủ nữ dục cầu bất mãn(1).

1010L: Thì sao? Cô không phải hủ nữ chắc, còn tỏ ra kì thị người khác.

1011L: Căn bản chỉ là giao lưu trên mic thôi, cho dù là bạn thân thì biểu hiện cũng quá thân mật rồi. Nếu không phải là người yêu thì đó chính là giao lưu.

1012L: Thấy khó chịu thì đừng trả lời, chúng tôi trò chuyện là việc của chúng tôi.

1013L: Thật đáng thương thay cho chỉ số thông minh thấp kém của các cô, tình nguyện tin tưởng giả tạo cũng không muốn đối mặt với sự thật.

1014L: Cô không quản được chúng tôi đâu.



Xem những dòng thảo luận từ hài hòa tới kịch liệt, càng ngày càng nghiêm trọng. Tịch Du không phải chưa từng vây xem những cuộc công kích bàn phím như vậy, chỉ là lần này làm đương sự, cậu cho rằng người ta đang bịa đặt. Quan hệ tốt một chút, tùy ý nói thì là giao lưu, qua miệng người khác thành cái gì thì Tịch Du không quản được, nếu bởi vì vậy mà phải xa lánh Cổ Ý, khiêm tốn trên weibo một chút, Tịch Du hoàn toàn không cần…

Lòng cậu phiền não vô cùng, Tịch Du đóng trăng web, tiếng QQ đột nhiên vang lên, nhưng mà bất ngờ là tên của người gửi. Liễu Tây Dương gọi cậu, cũng không phải Tịch Du block hắn ta, thực ra vẫn đặt hắn trong nhóm bạn tốt, không có việc gì thì không để ý đến hắn, hơn nữa cậu luôn cài đặt ẩn thân mà. Về phần Liễu Tây Dương block cậu, vậy cũng chẳng sao cả.

Liễu Tây Dương: Onl không?

Liễu Tây Dương: Onl không?

Liễu Tây Dương: Onl không?



Không phải Tịch Du không muốn để ý, mà là cho dù cậu để ẩn, Liễu Tây Dương vẫn cứ liên tục nhắn tin tới.

Du lai du khứ: Có.

Liễu Tây Dương: Anh chia tay với Tiểu Duy rồi.

Du lai du khứ: À.

Tịch Du không hiểu sao hắn ta phải thông báo việc hai người chia tay cho mình, hơn nữa đó hẳn là chuyện đã xảy ra lâu rồi, mấy vụ chia tay này không có gì vui vẻ để mà khoe khoang.

Liễu Tây Dương: Có phải em nói gì với em ấy không?

Du lai du khứ: Tôi có thể nói cái gì?

Liễu Tây Dương: Vậy sao em ấy biết được quan hệ trước đây của chúng ta.

Du lai du khứ: Tôi không biết, không thể trả lời. Giống như anh nói vậy, chúng ta không có quan hệ gì hết, xin đừng dùng giọng điệu chất vấn để nói chuyện với tôi.

Liễu Tây Dương: Du Du, em trở nên càng ngày càng ngang ngược.

Du lai du khứ: Chẳng rõ chuyện gì lại tới cố tình gây sự. Còn nữa, Liễu Tây Dương, anh cũng trở nên càng ngày càng khốn kiếp rồi.

Gửi xong câu này, Tịch Du tức giận kéo nick của Liễu Tây Dương xuống, hắn ta dám nghi ngờ cậu xúi giục Hứa Duy chia tay với hắn. Liễu Tây Dương, anh cho tới giờ vẫn không hiểu được tôi là người như thế nào.

Tịch Du đăng weibo, bởi vì trong lòng cậu bị Liễu Tây Dương khiến cho khó chịu, tựa như một quả bóng bị kim châm vào nổ tanh bành, nóng lòng muốn tìm cho xả giận.

Du lai du khứ: Chẳng rõ chuyện gì lại tới cố tình gây sự. Cuối cùng tôi cũng thấy rõ.

YY: Tiểu trang trí làm sao vậy?

YY: Có phải chuyện bài post không? Đừng để tâm mà, những người đó ăn no làm càn thôi.

YY: Thấy rõ thì tốt rồi, cười một cái, chuyện gì cũng không còn ghê gớm nữa.

YY: @Cổ Ý đại thần mau tới an ủi tiểu thụ.

Khi Cổ Ý login, weibo đã bị spam chết luôn. Không riêng gì những dòng phát lại kịch mới, còn có bình luận và tag. Nhìn nội dung weibo, Cổ Ý phát lại weibo của Tịch Du.

Cổ Ý: (  ̄︶ ̄)/ Ôm một cái~ // Du lai du khứ: Chẳng rõ chuyện gì lại tới cố tình gây sự. Cuối cùng tôi cũng thấy rõ. [Phát]

YY: Lại thấy đại thần làm nũng.

YY: @ Du lai du khứ (  ̄︶ ̄)/ Ôm một cái~

YY: Quay đầu lại đi, cậu sẽ thấy được người còn tốt hơn!



Xem các fan náo nhiệt spam hai bên, các loại trí tưởng tượng được phát huy.

Cổ Ý: Xảy ra chuyện gì thế?

Du lai du khứ: =.=

Cổ Ý: Xoa xoa đầu.

Du lai du khứ: Biến thành đầu trọc.

Cổ Ý: [Tóc giả]

Du lai du khứ: Một chút cũng không buồn cười ┭┮﹏┭┮



Có thể kể chuyện ngoài đời của mình cho bạn trên mạng là không đáng tin, nhưng bọn họ cách nhau cái máy tính, không biết nhau ngoài đời, càng thích hợp để tâm sự, dùng cách nhìn khách quan bàn luận về vấn đề của người khác.

Du lai du khứ: Đại thần, anh có từng bị người ta đá bao giờ chưa?

Cổ Ý: Không có, Du Du bị đá sao?

Thực ra cũng không thể nói là đá hay không đá, khi đó cậu có thể cảm nhận được tâm tư kín đáo của Liễu Tây Dương, chỉ là chờ hắn tự mình nói ra mà thôi, tới tận khi hắn nói không chịu nổi cái nhìn của người ngoài nữa, không muốn chăm sóc một người tàn phế nên chia tay, Tịch Du đã có thể bình tĩnh tiếp nhận, bởi vì cậu đã biết trước rồi.

Cổ Ý: Đó là hắn ta không có mắt, sẽ có người tốt hơn thay thế hắn.

Du lai du khứ: Anh muốn nói là “Quay đầu lại đi, cậu sẽ thấy được người còn tốt hơn!” sao?

Cổ Ý: Phụt, bị em phát hiện ra rồi.

Du lai du khứ: Lúc tôi nhàn rỗi cũng sẽ vào weibo của đại thần xem bình luận gì đó mà.

Cổ Ý: Tôi thấy lời của cô bé này nói rất có lý. Em có thể để ý người bên cạnh mình mà ←_←

Tịch Du biết là Cổ Ý đang ám chỉ gì đó, nhưng cậu không ngờ được ý tứ sâu xa phía sau.

Du lai du khứ: Cảm ơn đã an ủi ^_^

Tịch Du không biết, hay do cố ý bỏ qua không muốn hiểu rõ, thực ra tình cảm nhẹ nhàng đã sớm tiến vào trái tim cậu rồi. Chí ít, đã trở thành một thói quen khó lòng thay đổi được, như là quen trò chuyện với ai đó, quen có một người bên cạnh mình.

*Chú thích:

(1) Dục cầu bất mãn: không được thỏa mãn dục vọng.