Ngày qua ngày, cô đều ở nơi đây dưỡng bệnh. Mỗi ngày cô đều ra đồng cùng với những người già trong làng. Đến bửa cơm, cô chủ động làm tất cả mọi việc để thay cho sự cảm ơn của cô đêm mọi người.
Một cậu bé trông thấy cô bỗng òa khóc, khi mẹ cậu ta tới hỏi tại sao, câu ta liền chỉ mặt cô nói:
- Con sợ chị ấy
Đã một tháng trôi qua. Cuối cùng đây cũng là lúc cô quay trở về. Nếu còn đứa con trong bụng cô đã có thể quay trở về bên Phong Hàn, nhưng bây giờ con đã mất, đến cả khuôn mặt cô cũng bị hủy hoại nên cô chỉ có thể bắt đầu lại từ đầu, tự xây dựng một cuộc sống riêng cho mình.
Tạm biệt mọi người ở thôn quê, cô bắt tuyến xe buýt quay trở về thành phố. Để tránh cho mọi người và giới truyền thông biết sự hiện diện của cô, cô đã ngụy trang rất kỉ.
Quay trở lại căn hộ khi xưa của mình. Cô thu xếp tất cả đồ đạc của mình. Quyết định sẽ rời khỏi thành phố này.
Ra tới sân bay, cô mua vé chuyến bay tới Mỹ gần nhất.
Việc đầu tiên tới nơi đây, cô sẽ giành hết tiền tiết kiệm của mình để phật thuật thẩm mỹ cho khuôn mặt bị bỏng. Cô đã suy nghĩ rất nhiều mới có thể đưa ra quyết định chính chắn nhất.
Cô mong muốn rằng khi quay trở về, Phong Hàn có thể thấy được diện mạo mới của cô, cô muốn ở bên anh, mãi mãi sẽ là của anh.
Nhưng cái ngày mà cô quay trở về, cô ko thể tin được anh đã có người mới. Điều này là cô cực kì căm ghét. Cô muốn xem thử người phụ nữ kia như thế nào mà có thể khiến anh quên được cô, toàn tâm toàn ý ở bên cô ta.
Vào cái này cô về nước, nghe Mạc Cẩm Vân kể lại toàn bộ sự việc của Phong Hàn bà vợ sắp cưới, cô đã quyết định xin vào trường đại học của Miên Sơ làm giảng viên. Với thành tích vượt trội của cô ở nước ngoài, ko thể nào lại ko nhận cô vào trường.
Đúng là cô ko thể coi thường, cô bé đã khiến cho Phong Hàn yêu say đắm quả thật là rất thông minh. Một con người ngay thơ, trong sáng và rất lương thiện. Nhưng đối với cô, một khi đã lấy đi nhứng thứ mà vốn nó đã thuộc về cô thì có lẽ sẽ ko thể nào sống yên ổn.
Nghe Mạc Hề kể lại toàn bộ sự việc, Mạc Cẩm Vân thấy thương thay cho chị của mình, để có được khuôn mặt như bây gửi, chị đã phải rất đau đớn.
- Chị muốn quay về bên Phong Hàn sao? - Mạc Cẩm Vân hỏi
- Ừ.
- Em nghỉ là ko thể đâu.
- Tại sao?
- Anh ta đã có Miên Sơ rồi, vả lại bây giờ cô ta đang nắm giữ chức giám đốc của bộ phận biên tập ở công ty, có lẽ sẽ rất khó cho chị.
- Ko sao, em chỉ cần giúp cho chị. Ko phải em rất ghét cô ta vì cô ta đã lấy đi chức vị em mong muốn hay sao? Một khi chị đã có được Phong Hàn, chị sẽ có cho em tất cả những gì em muốn.
- Được rồi em sẽ giúp chị, em tin tưởng ở chị.
-------------------------------
Kể từ ngày hôm giáo sư bỗng ngất xỉu trước mặt cô, cô đã nghĩ cho Mạc Cẩm Vân rất nhiều. Nhưng cô ko biết rằng đó chỉ là một vở kịch đầu tiên do Mạc Hề dựng lên.