[Naruto] Yêu Ghét

Chương 82




Các tộc nhân Uchiha nhanh chóng tụ tập lại bên cạnh Izuna, cầm vũ khí đề phòng nhìn đám sinh vật lạ mắt kia, một vị nữ Uchiha biết tình trạng mắt không mấy khả quan của Thống lĩnh nhà mình, tiến lại gần nhỏ giọng báo cáo.

- Ngài Izuna, trên mặt đất đột nhiên chui lên rất nhiều sinh vật lạ, mang dáng vẻ nhân loại với màu da trắng xanh, nhưng lại không có bộ phận sinh sản. Chakra dao động cũng không quá giống nhân loại. Hơn nữa, số lượng rất nhiều! Hiện... hiện tại có khoảng ba ngàn cá thể! .... Số lượng vẫn đang không ngừng tăng lên!

Sinh vật màu trắng, không có bộ phận sinh sản...?

.... Thứ gì?

Ngay khi Izuna đang không biết đây là thứ gì thì một ký ức tưởng chừng như đã quên đột nhiên xuất hiện.

Bạch Zetsu?! Là Bạch Zetsu??!'

- Dùng Hoả Độn, trong lúc chiến đấu phải đề phòng thứ kia! Nó có khả năng nguỵ trang!

Cơ hồ, Izuna lập tức gầm lên!

Theo âm cuối rơi xuống chưa được ba giây, sóng nhiệt đã ầm ầm đập vào mặt!

Trước mắt hắn cũng là một mảnh đỏ cam rực rỡ, hiển nhiên là Hoả Độn của các tộc nhân tạo ra.

Tiếng kêu thê thiết vang lên, số lớn sinh vật vặn vẹo trong biển lửa cuối cùng hoá thành tro bụi, chỉ có một vài con dẫm lên thi thể đồng bạn tránh thoát.

Thấy tình trạng địch nhân bị đốt dễ dàng như giấy gặp lửa, phần lớn Uchiha trong lòng đều thờ phào nhẹ nhõm.

Nhị Vĩ chỉ đứng một bên, phun ra chút lửa hỗ trợ đám nhân loại, tò mò nhìn sinh vật dị dạng kia, chẳng hiểu sao nó thấy thứ này có chút quen thuộc.

Còn các Ninja Kumogakure (Làng Mây) đã rút lui ra thật xa, tuy vẫn trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu nhưng lại không hề có dấu hiệu muốn tiến lại gần hỗ trợ, giống như đây không phải đồng minh của bọn hắn.

Nhưng trong khi các tộc nhân Uchiha có chút thả lỏng thì đột nhiên dưới phần đất bọn họ đang đứng vươn ra vô số bàn tay, nắm chặt lấy cổ chân bọn họ, kéo xuống!

- Aaaaaaa!!!!

- Aa!! Cái gì?!!!!!

- Aaaaaaaa! Cứu!!!

Lập tức hàng loạt tiếng kêu thảm tiết vang lên, các tộc nhân Uchiha bị kéo xuống hoàn toàn không giống bị kéo xuống mặt đất, mặt đất giống như biến thành một vũng lầy, trong nháy mắt đã nuốt chửng bọn họ, chỉ còn dư âm tiếng kêu gào vẫn mãi không tan!

Chỉ trong nháy mặt, hơn chục tộc nhân Uchiha thực lực mạnh mẽ đã không biết sinh tử.

- Rời khỏi chỗ này! Nhị Vĩ!

Chỗ này không an toàn! Izuna cảm nhận được dao động bất thường dưới chân cắn răng kêu lên.

Nhị Vĩ trong cổ họng chỉ phát ra một tiếng hừ lạnh, giống như đang than phiền rồi lại vẫn cố mà làm vươn hai cái đuôi khoanh tất cả tộc nhân Uchiha thả lên lưng, lúc này cơ thể nó đã phóng đại to ra như một quả đồi nhỏ, vô cùng đồ sộ.

Tiếp theo, Matatabi há mồm, Chakra điên cuồng tụ tập, cuối cùng "oành!" một tiếng, một quả bom Vĩ Thú phóng thẳng đến mảnh đất vừa nuốt chửng hơn chục con người kia ầm ầm nổ tung!

"Phanh! Rầm rầm rầm!!!!!"

Dư uy của cú nổ quét bay hết tất cả cảnh vật xung quanh, cây cối bật tận gốc, Bạch Zetsu ngã trái ngã phải, không ít bị lan đến nổ thành bùn lầy, xa xa Ninja Kumogakure (Làng Mây) mặt tái mét sợ hãi nhìn con quái vật to lớn kia, chần chừ nhìn Thống lĩnh nhà mình, bắt đầu sinh ra ý định rút lui.

Vừa rồi chắc chắn là con quái vật kia có ý định vờn chơi với bọn họ nên bọn họ mới có thể tồn tại đến bây giờ! Chứ nếu không, chỉ cần một quả cầu Chakra khủng bố kia đập xuống cũng đủ quét sạch hơn nghìn người bọn họ rồi! Bây giờ chạy còn kịp! Nhân lúc đám Bạch Zetsu quấn lấy con quái vật kia thì phải chạy ngay!

Thống Lĩnh đám Ninja Kumogakure (Làng Mây) vẻ mặt nặng nề nhìn trận tàn sát cách đó không xa, sau rồi hướng về phía Konoha cách đó không xa, sự không cam lòng trong mắt không thể giấu nổi, nhưng cuối cùng vẫn cắn răng nghẹn ra một chữ:

- Rút!

Konoha! Senju và Uchiha, các người cứ đợi đấy, sẽ có một ngày bọn ta sẽ giết hết đám ma quỷ các người!!!

...................

Bên Uchiha vì có Vĩ Thú giúp đỡ nên số lượng thương vong không đáng kể, nhưng những phương hướng khác lại không hề may mắn như thế.

Bạch Zetsu đột nhiên xuất hiện khiến trận chiến vốn đã hỗn loạn nay lại càng như một hồi đại tàn sát.

- Lên! Tộc Sarutobi! Hoả Độn!

Senju Toka khuôn mặt lấm lem khàn khàn gào lên. Chakra Thuỷ và Thổ vốn là ưu thế của bọn họ khi đối đầu với Ninja Sunagakure (Làng Cát) nay lại thành điểm yếu lớn nhất. Sau khi thử đủ loại Chakra thì Senju và Sarutobi không thể không bất lực chấp nhận rằng chỉ có Chakra thuộc tính Hoả - Cái thứ mà cũng chỉ có số ít tộc nhân Sarutobi dùng được - mới có hiệu quả lộ rõ với đám sinh vật không biết người hay quỷ kia.

Nhưng số lượng Ninja có thể dùng Hoả Độn quá ít ỏi, Chakra cũng đã thấy đáy khiến cho ngọn lửa phun ra chỉ có thể thiêu chết một số lượng nhỏ Bạch Zetsu đằng trước, còn đằng sau vẫn có vô cùng vô tận Bạch Zetsu khác đạp thi thể đồng bạn tiến lên, đông nghìn nghịt, nhìn không thấy cuối, đang cười quái dị hướng bọn họ xông tới!

Một vị tộc nhân Sarutobi nhịn không được lảo đảo một cái, một cánh tay của cô đã mất khi giao chiến với địch nhân được băng vải sơ sài cầm máu, hiện tại chỉ còn một cánh tay cầm gậy sắt, vốn là đôi mắt đen đẹp đẽ sục sôi đầy chiến ý bây giờ nhìn đám sinh vật đông như quân Nguyên đang lao thẳng tới thì giấu không nổi sự hoảng sợ, mặt trắng bệch như tờ, cả người nhịn không được run lên, cảm giác tuyệt vọng vô tận ập đến.

Làm sao bây giờ.... Không thắng nổi... Đông như vậy thì làm sao thắng nổi?!

.... Nhưng phía sau là Konoha, không thể lùi lại.

Đó là nơi con gái cô đang sinh sống, nó nho nhỏ, mềm mại như cục bông, yếu ớt như cánh hoa, nó mới chỉ được ba tuổi, mới chỉ có thể gọi cô là "mẹ" với cái âm thanh đầy dễ thương đấy, nó là báu vật trời ban cho cô.

Cha của nó, người cô yêu đã mất, cô không thể mất thêm nó.

Cô không thể mất đi nó! Không thể mất đi nó! Bằng mọi giá!

Kaya, con yêu, yên tâm, mẹ sẽ bảo vệ con! Mẹ sẽ trở về và ăn sinh nhật cùng con, mẹ hứa!

Người phụ nữ lấy đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt lên băng đeo trán, mơn trớn ký hiệu hình chiếc lá bên trên, rồi sờ lấy phần đánh số được in ẩn bên dưới.

1203, là đánh số Ninja của cô, cũng là ngày sinh nhật của con gái cô. Một sự trùng hợp đáng yêu.

Trong mắt nữ Ninja hiện lên sự kiên định, nhưng nước mắt lại nhịn không được trào ra, bàn tay còn sót lại nắm chặt lấy cây gậy sắt, nghẹn ngào gào lên:

- Lên!!!!!!!!!!

- Lên!!!!!!!

- Giết chúng nó!!!! Bảo vệ Konoha!

- A....Aaaaaaaaaaaaa!!!!!!! Giết!!!!!

Theo tiếng của cô là hàng trăm tiếng ứng hoà, từng tiếng chứa đầy sát ý và sự kiên cường, hàng trăm con người vết thương chồng chất lao thẳng tới địch nhân, không tiếc sức mình hung hăng vung lên vũ khí!

Không có Hoả Độn không sao, ta còn có Thuỷ Độn và Thổ Độn, cho dù không hiệu quả nhưng vẫn có thể giết được các ngươi!

Không còn Chakra không sao, ta còn có vũ khí, còn có thể lực, ta còn có thể chém chết các ngươi!

Vũ khí đứt gãy không sao, ta còn có nắm tay, và cẳng chân, răng của ta cũng có thể cắn chết ngươi!

Cho dù mất đi sức chiến đấu cũng không sao, ta còn có thể kích hoạt bùa nổ bên dưới lớp áo giáp, ta sẽ kéo các ngươi chết cùng!

Chết rồi cũng không sao, linh hồn của ta sẽ vì đồng bạn tiếp thêm sức mạnh, sẽ giúp bọn họ giết chết các ngươi!

Cho nên chết đi! Chết đi! Chết đi!!!

Đừng hòng giẫm lên xác của ta rồi đến làm phá hỏng cuộc sống yên bình của những người ta yêu!

Đừng hòng!!! Cho dù chết! Chúng ta cũng cùng chết chung!!!!!

Từng đợt Nhẫn Thuật ầm ầm nở rộ như pháo hoa, nhưng bên trong đó lại xem lẫn những trận nổ đầy thê lương của những Ninja dùng bùa nổ tự sát, bên cạnh những dáng hình thoăn thoát anh dũng gặt hái địch nhân là những con người kiệt sức âm thầm ngã xuống.

- Ách a...!

Nữ Ninja tộc Sarutobi cúi đầu hoảng hốt nhìn lưỡi kiếm thò ra từ khoang bụng của mình, cổ họng tanh ngọt nhịn không được khụ ra một mồm máu.

"Phụt!"

Lưỡi kiếm vô tình rút ra, nữ Ninja cố hết sức quay đầu lại, đập vào mắt cô lại là băng đeo trán với ký hiệu vô cùng thân thuộc.

Tại sao...?

"Phịch!"

Máu trào ra, cơ thể đổ ập xuống.

Tại sao, Ninja Konoha...?

Nữ Ninja nằm sấp, máu dưới thân nhanh chóng tràn ra một vũng lớn, cánh tay cô cố gắng muốn vươn ra, đồng tử đen như mực hướng về phía Ninja vừa xiên mình một nhát kiếm, hiện lại đang rón rén tiến về phía sau lưng một Ninja Konoha khác, môi mấp máy.

Cẩn thận.... Là địch nhân, địch nhân!

Nhưng cuối cùng, lại không một tiếng động nào được phát ra, ngay cả cánh tay cũng thoát lực nện xuống đất, đồng tử giãn rộng phản chiếu lại một chùm hoa máu đang bắn ra tung toé, một giọt nước mắt pha lẫn máu loãng đột nhiên rơi xuống.

"Tách."

Băng đeo trán trên trán cô không tiếng động đứt gãy, lộ ra hai nửa con số 12 03.

Kaya, mẹ xin lỗi...

Một lúc sau, thi thể của cô bỗng lảo đảo đứng dậy, trên mặt đột nhiên nở ra một nụ cười có chút quái dị, tay cầm lấy Kunai, chậm rãi tiến về phía một Ninja Konoha đang hăng say chiến đấu không xa.

Đến khi Naruto đuổi đến nơi, đập vào mắt cậu và Sasuke là khung cảnh vô cùng kinh khủng, thi thể nằm la liệt trên mặt đất, thậm chí mặt đất khi dẫm lên có cảm giác giống như đang dẫm lên một đống lá cây đang phân huỷ, bầy nhầy và dính nhớp, đế giày dẫm còn lên phát ra tiếng "nhóp nhép", sau rồi chất lỏng đỏ đen không biết là máu hay là bùn đất bừng lên, vô cùng buồn nôn. Mùi máu tươi nồng đến mức khó thở, làm người ta nhịn không được hoài nghi thứ mình đang hít phải là máu dạng khí chứ không phải không khí bình thường nữa.

- Bạch Zetsu!!!

Naruto ngay khi nhìn đến cái sinh vật cậu căm ghét đến tận xương tuỷ kia thì khuôn mặt nhịn được trở nên vô cùng vặn vẹo, đôi mắt xanh trong veo nay âm sầm đầy sát khí!

Một tay giơ lên, Chakra cuồng bạo nhanh chóng tụ tập!

- Phong Độn! Rasen Shuriken!

.................. Hết chương 82...............

Vài điều muốn nói:

Nay đi ăn tiễn chân đứa bạn đi du học Đức nên về cũng hơi muộn, đăng cũng muộn xíu.... Haiz, là bạn nhưng cũng kiểu bố mẹ chơi thân, chứ chính ra hai đứa cũng không hay gặp nhau mấy, tuy vậy cũng tiếc lắm. Dịch dã thế này sang đó, nghĩ thấy thương.

Bạn thường đã vậy rồi mà BFF của tác giả lại còn chuẩn bị đi du học Nhật.... Tháng 12 là nó bay, nói sao đây ta, vừa muốn nó đi lại vừa không muốn nó đi.... Chậc, nhưng nó đi được thì mình cũng mừng cho nó. Chỉ là... đi tận 4 năm, không biết là sau rồi có còn cái danh "BFF" này nữa không. *ôm mặt ngồi trong góc*

Cảm giác như tác giả đã nhìn đến cuối của mối quan hệ này rồi.

Thôi, mối quan hệ nào cũng sẽ có ngày kết thúc. Càng níu kéo càng dễ mất, cho nên cứ thuận theo tự nhiên đi, mai sau không phải là bạn thì vẫn còn mác bạn thân cũ mà,

Chắc là BFF tác giả không mò vào tận đây đọc đâu cho nên tận tình tâm sự chút xíu.... Cũng muốn có người biết câu chuyện của mình.

Thôi, đa sầu đa cảm vậy thôi, chúc mọi người một ngày tốt lành nhé! Đừng quên tim và cmt nha nha nha!

Nhân tiện chúc mừng 200k chữ ha! Viết được nhiều thật ấy.