- Izuna!!!
Tobirama trợn to mắt nhìn thân ảnh đang che trước mặt, đồng tử co chặt lại thất thanh kêu lên!
Hắn vội vàng giơ tay ôm lấy người thoát lực đang ngã về phía sau vào ngực, nhìn khuôn mặt đẹp đẽ thanh tuấn tái nhợt kia trong lòng trào ra từng đợt bàng hoàng.
Tại sao, tại sao lại như vậy? Tại sao lại thành ra nông nỗi này?!
................
Hai ngày trước.
- Zetsu! Có phải tên Zetsu kia không?!
Izuna bực bội ném mấy lá thư xuống bàn, nông nóng đi đi lại lại, cuối cùng nhịn không được dùng chân dùng chân đá thật mạnh vài tường phát ra một tiếng vang chói tai, ngay lập tức trên tường hiện ra các vết rách như mạng nhện nhanh chóng tràn ra, giống như chỉ cần đẩy nhẹ một cái là vách tường này sẽ chỉ sụp hổng một lỗ lớn.
- Uchiha Izuna, ta gọi ngươi đến để cùng nhau tìm cách giải quyết chứ không phải nhìn ngươi phát giận.
Tobirama đứng một bên đợi đến khi hắn áp xuống sự cáu gắt mới chậm rì rì mở miệng, lông mày cau chặt lại, chính vị Phó Lãnh đạo nhà Senju này cũng bị cái mớ do Zetsu gây ra làm đau hết đầu.
Uchiha Izuna hít sâu một hơi, kiếm lấy một cái ghế ngồi xuống, trầm ngâm.
Konoha vừa mới bước vào guồng phát triển, bọn hắn không muốn cho chiến tranh một lần nữa xâm chiếm lấy mảnh đất đẹp đẽ này, nhưng lại cũng không muốn dùng một số tiền khổng lồ đi bồi thường cái sự kiện mà chính mình không gây ra kia.
Thật con mẹ nó nghẹn khuất! Cứ như một cây xương găm trong cổ họng, muốn lấy cũng không được mà nuốt cũng không xong, khó chịu khiến người phát cuồng!
- Đi, đi đàm phán! Nếu đám người kia không đồng ý thì đánh đến đồng ý mới thôi!
Izuna nắm chặt tay ghế, trong mắt hiện lên sự thô bạo, nở một nụ cười có vài phần dữ tợn.
- Hơn nữa ta cũng không ngại dùng Sharingan khiến cho đám người kia phục tùng.
Đừng nói hắn bạo lực, nếu là anh trai hắn ở đây thì không khéo giờ đã vác đao đến tận cửa nhà đám người kia rồi!
Tép riu! Dám chơi trò này trước mặt hắn!
Uchiha luôn tôn thờ thực lực, không có thực lực khiến cho bọn họ phải câm miệng nuốt trái đắng thì phải chuẩn bị tinh thần bị bọn họ đánh tan!
Nhưng... đợi chút.
Thanh niên đột nhiên đứng lên, đuôi tóc sau lưng khẽ vung.
Anh trai và Hashirama đều đã ra khỏi Làng. Hai người Naruto cũng đã ra khỏi Làng.
Nếu như bây giờ hắn và Tobirama cũng rời đi thì chỉ còn Uzumaki Mito ở lại, cô ấy cũng không giỏi chiến đấu, nếu như có chuyện gì xảy ra thì khác quái nào mở rộng cửa thành cho địch xâm nhập? Konoha lúc ấy căn bản không thể phản kháng!
Nhưng nếu như chỉ một trong hai bọn họ đi ra ngoài thì rất dễ bị thứ bùn đen kia đắc thủ.
Hơn nữa hiện tại cũng không thể gọi anh trai và Hashirama về được, đợi bọn hắn về đến nơi thì cũng cơm nguội canh lạnh cả rồi.
Ra ý của ngươi là đây sao Zetsu?
Sản vật cả nghìn năm trước có thể sống chui lủi tồn tại đến tận bây giờ đúng là không thể khinh thường được.
Cơ hồ ngay lập tức, Izuna quay sang nói với Tobirama:
- Ta sẽ đi đàm phán.
Tobirama nhìn hắn, không tán đồng lắc đầu.
- Để ta đi.
Mắt của tên Uchiha Izuna đã tổn hại đến mức này rồi tốt nhất nên ở yên ở Konoha, có khả năng là trận giao tranh giữa bọn hắn và Zetsu sắp nổ ra, sự tiêu hao trước đó hoàn toàn không cần thiết. Còn đích thân hắn đi thì nếu có chuyện gì hoàn toàn có thể dùng Phi Lôi Thần Thuật nhanh chóng trở về.
- Không.
Izuna lại ngoài ý muốn cứng đầu, hiện tại ai đi bên ngoài mới là nguy hiểm nhất, hắn không muốn Tobirama đi đối mặt với sự nguy hiểm ấy, một lần trơ mắt nhìn hắn bị thương là quá đủ rồi.
Senju tóc trắng nhìn sự kiên quyết trong mắt hắn, đành phải cố mà gật đầu đồng ý.
Xem ra trong lúc tên này rời đi, mình phải nghiên cứu kỹ cái bệnh huyết kế này mới được.... Nếu để những đôi Magekyou của Uchiha cứ thế phế đi thì thật phí phạm, dù sao cũng là những chiến lực không tồi.
Tobirama bắt đầu viết thư yêu cầu đàm phán, trong lòng âm thầm lên kế hoạch.
..............
Vốn là thế. Đáng lẽ Uchiha Izuna sẽ đi đàm phán, hắn sẽ nghiên cứu cách làm thế nào giảm bớt bệnh trạng của tên này, giúp cho tên Izuna cứng đầu này có thể nhìn thế giới xung quanh lâu hơn một chút. Rồi đợi huynh trưởng mang Vĩ Thú trở về và giải quyết tên Zetsu kia.
Vốn là thế...!
Vốn là như thế!!!
Tobirama chật vật ôm lấy người trong lòng ngực, Chakra Trị Liệu dường như không cần tiền phát sáng lên loá mắt, muốn níu kéo lại chút gì.
Chỉ là người trong ngực hắn đã nhắm mắt, hai hàng máu tươi ở khoé mắt vẫn chưa kịp lau đi, màu đỏ chói trên làn da trắng bệch tương phản như muốn đâm đau mắt người nhìn. Nhưng Tobirama chẳng quan tâm, hắn nhìn chằm chằm vào đôi mắt đã nhắm nghiền kia, thậm chí mang chút cầu xin.
Mở mắt ra đi Uchiha Izuna!
Làm ơn ngươi, mở mắt ra đi!
Mà bối cảnh xung quanh hai người bọn hắn là thây sơn biển máu, tàn dư của cánh tay cánh chân đâu đâu cũng có, nghiễm nhiên là cảnh địa ngục trần gian.
... Rốt cuộc... là chuyện gì đã xảy ra?
.........
Một ngày trước.
- Ngài Tobirama!
Tộc trưởng Tộc Nara vội vàng xông vào, trên mặt giấu không nổi sự ngưng trọng, Tobirama cũng ngẩng đầu lên khỏi đống giấy tờ nhìn về phía ông.
- Có rất nhiều Ninja đang tiến về Konoha! Từ bốn hướng!
Nói rồi ông từ trong túi lôi ra một tờ giấy, bên trên vội vàng đánh dấu vài ký hiệu, hiển nhiên người truyền tin cũng rất cấp bách, ông cũng thuận tay rút bản đồ cách đó không xa phô ra trước mặt Tobirama, nhanh chóng chỉ mấy vị trí:
- Dự đoán là có gần năm nghìn người! Chia thành bốn cánh quân lớn, từ đây, đây, đây và đây tiến đến! Bên cạnh đó cũng có rải rác các Ninja đến từ các hướng khác.
Tobirama nhìn theo ngón tay ông, ngay lập tức nhận ra, đây không phải đều bắt nguồn từ bốn Làng Ninja còn lại sao?! Sunagakure (Làng Cát), Kỉigakure (Làng Sương Mù), Kumogakure (Làng Mây) và Iwagakure (Làng Đá)!
Bọn họ đây là muốn làm gì?! Rõ ràng trong thư đã ghi rành rành cho Konoha một tháng chuẩn bị, thế nhưng tại sao mới chỉ qua một ngày lại đều đồng loạt khai chiến?!
- Dự đoán bao lâu sẽ đến đến Konoha?
Tobirama không ngồi được, đứng dậy nhanh chóng tròng lên áo giáp.
Trên trán tộc trưởng Nara chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh, có chút mất bình tĩnh hít sâu một hơi, trầm giọng báo ra:
- .... Mười hai đến sáu tiếng nữa, chưa kể đến một vài huyết kế có tốc độ di chuyển nhanh không dự đoán được cụ thể, nhưng nhanh nhất là sáu tiếng.
Trời biết vì sao đến tận bây giờ bọn họ mới nhận được tình báo! Đến khi phát hiện ra thì gần như đã quá muộn. Năm nghìn Ninja kia cứ như trống rỗng xuất hiện trong tầm nhìn của Ninja trinh thám của Konoha vậy!
Không biết là các Làng tự chủ chương đem quân đến, sự xuất quân đồng loạt này chỉ là trùng hợp hay là đã rỉ tai nhau từ trước, cuối cùng tạo ra cục diện Konoha bị bao vây tứ phía không có đường rút lui như thế này.
Chết tiệt!
Tobirama trong lòng âm thầm chửi nhỏ một tiếng, nhưng bên ngoài vẫn vô cùng bình tĩnh phân phó Anbu:
- Mở họp! Gọi tất cả Tộc trưởng đến! Đem tên Uchiha Izuna khiêng đến đây ngay lập tức!
Nói rổi hắn quay đầu nói với Tộc trưởng Nara:
- Phiền ngài truyền lời đến Ban kết giới, bảo họ mở trận!
Mở trận là phương pháp phòng ngự tối cao của Konoha. Xung quanh Konoha vốn đã được các tộc nhân Uzumaki giăng chằng chịt các loại phù chú phong ấn, ngày thường chỉ mở ra một bộ phận vì háo nó rất háo Chakra, cần đến hai mươi người luân phiên truyền Chakra mới có thể ổn định vận hành, nhưng "Mở trận" là kích hoạt toàn bộ các ấn chú, bọc Konoha thành một thành luỹ bất khả xâm phạm, nhưng nó cũng có một khuyết điểm vô cùng chí mạng.
Đó chính là cực kỳ cực kỳ háo Chakra.
Nó cần đến một trăm tộc nhân Uzumaki đồng thời truyền Chakra mới có thể duy trì. Phải biết Uzumaki vốn nổi tiếng với số lượng Chakra dồi dào, thậm chí nếu so sánh thì một tộc nhân Uzumaki có lượng Chakra gấp đôi một tộc nhân Uchiha và gấp rưỡi một tộc nhân Senju.
Như vậy có thể thấy được nếu để một trăm tộc nhân Uzumaki đồng loạt phóng thích Chakra thì lượng Chakra sẽ khổng lồ như thế nào. Nhưng đấy cũng phải thôi, vì "trận" này lấy cảm hứng từ chính sự kiện Naruto dùng Chakra của mình bao bọc tộc địa Senju cách đây không lâu.
Tobirama cuốn lấy bản đồ, nhanh chân bước ra khỏi phòng, nhắm thẳng đến phòng họp, nhìn bóng dáng cấp bách của hắn là đủ hiểu sự tình đã bước vào tình trạng nguy hiểm nhường nào.
Mà cũng không để hắn đợi lâu, chỉ yên vị ở trong phòng họp chưa đầy ba phút các Tộc trưởng khác cũng rất nhanh chóng có mặt, vị Tộc Trưởng Uzumaki tóc đỏ nào đó càng là táo bạo đạp cửa chạy vào.
- Đám Ninja chết tiệt! Ban kết giới còn cần một chút thời gian mới có thể "Mở trận"!
Uchiha Izuna quần áo có chút xộc xệch cũng xuất hiện, tóc chưa kịp buộc vào, đuôi tóc vẫn đang nhỏ nước và hơi ẩm còn quanh quẩn quanh thân, hiển nhiên là vừa tắm rửa xong đã tới chạy tới gấp.
Tiếp đó chưa đầy hai phút, toàn bộ những người cần có mặt đều đã có mặt, ai nấy đều nhìn chằm chằm vào bản đồ được dánh dấu đỏ, vẻ mặt vô cùng nặng nề.
Việc này đánh bọn họ trở tay không kịp, thậm chí trừ Tobirama và Izuna ra thì không ai biết đầu đuôi ra sao, tự dưng bị thông báo Konoha chuẩn bị bị tập kích liền ba chân bốn cẳng chạy vội tới, nhưng hiện tại cũng không còn thời gian giải thích cho bọn họ nghe nữa rồi.
- Hiện tại điều chúng ta phải làm là không thể để đám Ninja này tiến lại gần Konoha được, bằng mọi cách phải ngăn chặn chúng ngoài bán kính năm mươi cây số!
Izuan nhìn bản đồ hơi ước lượng, cũng gật gật đầu, đây là vị trí lý tưởng để tránh bốn toán quân gặp nhau và hợp lực hơn nữa cách Konoha cũng đủ xa, tránh cho dư uy của trận chiến lan đến Konoha.
Thấy không ai phản đối, Tobirama hơi trầm ngâm lướt qua toàn bộ các tộc ở đây một lượt, rồi cau mày nhìn xuống bản đồ, tiếp theo chậm rãi phân phó:
- Ba tộc Akimichi- Nara- Yamanaka giữ nguyên tổ hợp, đi ngăn chặn đội quân của Iwagakure (Làng Đá), ba tộc: Tộc Hyuga, Tộc Amburame và Inuzuka ngăn chặn Kirigakure (Làng Sương Mù), Sunagakure (Làng Cát) sẽ do Sarutobi và Senju phụ trách. Cuối cùng...
Tobirama nâng lên mí mắt, nhìn về phía người phụ trách của Uchiha lúc này, Uchiha Izuna.
- Kumogakure (Làng Mây) sẽ do tộc Uchiha của ta và Nhị Vĩ phụ trách.
Izuna ôm ngực nói tiếp lời của hắn.
Đúng vậy, Nhị Vĩ đã bị Hashirama ném cho Uchiha, hiện đang là "mèo trông cửa" cho nhà bọn hắn.
.................. Hết chương 79.............
Vài điều muốn nói:
Viết xong chương này rồi đột nhiên chính tác giả cũng không biết mình đang viết cái gì.... *vẻ mặt đăm chiêu*.
Kiểu viết đến đoạn Konoha bị ăn vạ mà lại tự dưng không biết giải quyết thế nào nữa, cuối cùng thế quái nào viết, viết, viết nó lại ra thế này, kể ra cũng siêu thật.
Tác giả phải bội phục chính mình sát cmn đất luôn.
Còn về phần đoạn Izuna bị thương kia.... Cái này thật sự nằm ngoài ý muốn của tác giả, thật sự, thề! Mở máy lên đột nhiên không biết viết gì thế quái nào lại viết một đoạn như vậy, cuối cùng đành phải căng da đầu viết tiếp. *đau khổ -ing*
Hiện tại cái cốt truyện nó đã bay cao bay xa đến mức tác giả không khống chế được rồi, từ khi Naruto tỏ tình với Sasuke là nó bắt đầu bay ra khỏi đại cương của tác giả từ lúc nào không hay, thậm chí ngay cả đoạn Madara chết trước đó cũng không hề có trong đại cương, và hiện tại tác giả đang viết trong trạng thái không hề có đại cương. Chính tác giả cũng không biết mình sẽ viết ra cái gì nữa. *cười bất lực*
Thôi đến đâu hay đến đấy ha...
Hơn nữa nay đặc biệt tuyên dương một người khụ khụ (là Mon và acc Lãnh Tử Diệu của tình yêu~)! Tác giả đã không còn là Fan Bạc lẻ loi một mình nữa mà đã có Mon song hành~, vào phần bảng xếp hạng điểm Fan là có thể thấy nha!
Lần đầu tiên được Fan bao dưỡng nên có chút kích động *đỏ mặt -ing*, yêu ghê cơ!
Ha ha, vậy thôi nha, chương này 1 giờ sáng mới viết xong, muộn quá, các bạn đừng quên tim và cmt bên dưới nha! Tiếp cho tác giả chút động lực đi nào!