- Ô... Hưm.....
Tiếng rên rỉ dường như bị cái gì lấp kín phiêu đãng khắp căn phòng, mà triền miên cùng nó chính là tiếng thở dốc thô nặng.
Hashirama hơi cau lại mày ngồi quỳ, mặt đối thẳng nơi riêng tư của Madara, mắt đen phủ lấy một tầng hơi nước, bị đồ vật trong miệng căng vô cùng khó chịu.
Thứ đồ của Madara rất lớn, tuy màu sắc nhạt nhẽo thể hiện sự thiếu quan tâm của chủ nhân nhưng khi nó hoàn toàn thức tỉnh lại chẳng khác gì một cây hung khí, to dài và vô cùng cứng rắn, kiêu ngạo đứng thẳng y như tính cách chủ nhân nó.
Mà hiện tại nó lại đang được âu yếm vô cùng khi chiếm gọn mọi ngóc ngách trong miệng bạn thân kiêm bạn lữ của chủ nhân nó, điều này khiến nó hưng phấn đến mức hơi nhảy nhảy lên, càng thêm trướng to.
Ngay khi cảm nhận cái thứ kia lại to ra, chèn cổ họng của mình đến khó thở, Hashirama nâng đôi mắt ướt dầm dề lên án nhìn Madara, trong mắt chỉ kém viết "sao nó lại to lên rồi?!!".
Madara hơi xấu hổ khẽ khụ một tiếng nhưng đôi mắt vẫn đăm đăm nhìn xuống khung cảnh mê người bên dưới, mồ hôi trên trán ướt đẫm, khuôn mặt trắng nõn nay hơi đỏ hồng lên hiển bị cảnh tượng này kích thích đến vô cùng hưng phấn.
Hashirama sau khi không nhận được phản hồi như ý liền đành phải nhăn chặt mày, cố chen thứ quá cỡ kia vào cổ họng, bởi vì nếu hắn chỉ ngậm như vậy thì cây gậy của Madara mới đi vào được có gần một nửa!
Đầu lưỡi chen chúc trong không gian nhỏ hẹp, dán sát cây gậy nóng bỏng kia gian nan cọ sát theo từng hoa văn, đôi tay không ngừng ma sát lên phần bị chừa bên ngoài, dùng toàn tâm toàn lực lấy lòng Madara với kinh nghiệm bằng không của mình.
Nấm đầu khó khăn chen xuống cổ họng, Hashirama cố nén xuống cảm giác buồn nôn đem tay buộc chặt phần eo Madara đột ngột kéo về mình!
"Phụt!"
Tiếng vang nho nhỏ vang lên, chóp mũi của Hashirama hoàn toàn dán lấy rừng cây nhỏ của Madara, mà cái thứ đồ sau khi cứng lên trông gần như phi nhân loại kia cũng có hơn một nửa nằm trong cổ họng của hắn!
- Hashirama! Này! Nhả ra!
Madara hoảng sợ vội hô lên, tay đặt lên đầu hắn cau mày muốn đem người đẩy ra nhưng cánh tay gô ở eo khiến hắn không thể thực hiện được, ngay cả cổ họng có phản ứng bài dị không ngừng co bóp cho nên dù không thọc vào rút ra nhưng Madara cũng đã cảm thấy từng luồng khoái cảm cứ từ xương cụt xông thẳng lên não, khiến trước mắt hắn hơi ngất đi, mắt lại mất khống chế lập loè hiện lên Sharingan.
Hashirama cũng không quản Madara muốn đẩy mình ra, mãi mới chen vào được nếu đẩy ra chẳng phải thành công cốc sao?!
Tuy lượng hô hấp của Ninja kinh người, Hashirama thậm chí còn có thể nhờ vào Chakra nhịn thở mười lăm phút nhưng khi khí quản hoàn toàn bị thứ đồ trong thực quản đè sang một bên thì vẫn thấy vô cùng khó chịu, thậm chí như có cảm giác hít thở không thông.
Thiếu thốn dưỡng khí càng khiến cánh mũi của hắn mấp máy, gian nan muốn tiếp nhận chút dưỡng khí xung quanh, nhưng hiện tại hắn đang dán sát nơi tư mật của Madara cho nên lượng không khí ít ỏi hắn có thể nhận được đều được mùi hương trên người Madara nhuộm đẫm.
Không khó ngửi mà hoàn toàn ngược lại, vô cùng cuốn hút, nó cũng chẳng hề dịu nhẹ mà lại tràn đầy tính công kích, kiêu ngạo tràn vào chiếm lấy toàn bộ khứu giác của Hashirama.
Mùi của Madara....
Do thiếu không khí nên đầu óc của Hashirama có chút mơ hồ, cả người mềm đi, hắn chỉ cảm thấy mùi hương của Madara như đang xâm chiếm lấy toàn bộ cơ thể mình kéo lên từng đợt khô nóng. Nó bá đạo len lỏi khắp nơi, chen vào mạch máu chảy cùng hồng cầu, rồi dọc theo tuỷ sống chạy xuống xương cụt khiến cho bộ phận nam tính của hắn cứng rắn đến sung huyết, vô cùng hưng phấn chảy ra dịch nhầy, một bộ phận khác lại xông thẳng lên não, càn quấy chiếm lĩnh bên trong như muốn tuyên bố tinh thần và thể xác của hắn thuộc về ai!
Cảm giác được Madara chiếm lĩnh lấy làm hắn hưng phấn đến mức muốn bắn!
- Ô hức! .... Hưm!
Vài tiếng nức nở rách nát khó khăn thoát ra khỏi cổ họng, Hashirama chật vật dùng tay siết chặt lấy hệ rễ cây gậy của mình, dùng ý chí mạnh mẽ ngay lập tức ngăn chặn cơ hội cao trào của chính mình khiến cho thứ đồ trong tay hắn chỉ có thể bất lực giật mạnh hai cái rồi lại quy về bình tĩnh, chỉ là lỗ nhỏ đã đỏ bừng lên không ngừng đóng mở.
Nếu như chỉ bị cắm cổ họng mà đã hưng phấn đến mức cao trào thì không khỏi là quá dâm dãng!
Madara bị một loạt hành động của hắn liêu đến da đầu đều tạc lên, chỉ cảm thấy bộ dạng đáng thương dâm đãng của Hashirama kết hợp với đường đi cổ họng nhỏ hẹp ướt át không ngừng co bóp khiến hắn ngay lập tức muốn không quan tâm thẳng lưng đâm thọc vào cái nơi ướt nóng này.
Madara phải dùng toàn lực khống chế cơ thể không cho chính mình manh động sợ làm tổn thương Hashirama, nhưng ngay lúc này tên ngu ngốc nào đó lại làm ra một hành động vô cùng không biết sống chết!
Nam nhân ngẩng đầu, dùng ánh mắt tràn đầy mê hoặc nhìn thẳng vào đôi mắt đã đỏ lên của Madara, dùng ngón tay chậm rãi gõ gõ vị trí sâu nhất mà cái thứ nóng bỏng kia đang yên vị, sau rồi dưới ánh mắt đen tối tràn đầy dục vọng của Madara dùng hai tay đặt lên cổ chính mình, kết hợp với cả cơ vòm họng, bóp một cái thật mạnh!
- A ha!
Madara mất khống chế kêu rên một tiếng, thô bạo túm lấy tóc của Hashirama, đem người ấn về phía dưới háng của mình, cả người rùng mình từng đợt, nhưng may mà khoá kịp tinh quan, nếu không hắn sẽ bị cú bóp vừa rồi của tên ngốc này kẹp bắn!
Lúc này, Madara lại bắt gặp được chút ảo não lướt qua trong mắt Hashirama, hiển nhiên tên nào đó vừa cố tình làm vậy, trong đầu sợi dây gọi là "lý trí" bị đứt cái "phựt!", Madara cong môi gợi lên một nụ cười đầy dữ tợn, hai mắt đỏ ngòm âm u sáng lên, ở dưới ánh mắt hoảng sợ của Hashirama gằn từng chữ tuyên án:
- Nếu cậu thích như vậy, thì ăn hết đi!
Nói rồi hắn chậm rãi rút ra, đến khi còn phần nấm đầu ở nằm hờ hờ trong cổ họng thì hung hăng đẩy hông, "phụt!" một tiếng lún cán!
Mà Hashirama bị cú va chạm này đập đến trước mắt tối sầm đầy sao dẹt, chưa kịp phản ứng lại đã bị hàng loạt cú đưa đẩy nhanh mạnh làm cho không biết đâu là Đông đâu là Tây, chỉ có thể bị động phát ra từng tiếng kêu rên nghẹn ngào.
Một bên làm, vị Uchiha nào đó vẫn còn nhàn rỗi nói chuyện:
- Thế nào? Thích như vậy phải không? Chậc... ha! Bên trong này mới ướt nóng làm sao...
Madara bị khiêu khích nãy giờ cũng đã quá hưng phấn, chỉ nhanh chóng đưa hông gần trăm lần liền ấn đầu Hashirama đẩy vào sâu nhất, phần eo khẽ giật giật, thở dốc bắn ra dịch trắng!
Hashirama bị một cú thọc này thọc bay hồn, tay run lên không nắm chắc hệ rễ, ngay lập tức cũng run rẩy bắn ra dịch trắng tiến đến cao trào!
Hashirama tay túm lấy vỏ Tatami, nhắm mắt khuôn mặt ửng đỏ, yết hầu chuyển động lên xuống chủ động đem dịch thể người yêu nuốt sạch, chỉ là lượng quá nhiều không nuốt kịp bị trào ngược lên, theo khe hở nhỏ hẹp giữa môi và thân gậy hơi chút tràn ra ngoài phát ra những tiếng "ọc ọc" nhỏ, kết hợp với bộ dạng ngoan ngoãn bị cắm bắn, người cần người cứ hái của hắn trông đặc biệt sắc tình.
Ít nhất là Madara cảm thấy cái bộ phận hơi chút mềm xuống vì vừa bắn xong dường như với sinh lý tự nhiên lại cứng rắn lên.
Người hơi lùi về phía sau kèm theo thứ đồ trong miệng dần dần được rút ra, đến khi nó hoàn toàn rời khỏi Hashirama mới vội vàng thở gấp muốn nhanh chóng bổ sung dưỡng khí, trong miệng toàn bộ là mùi xạ hương tanh nồng, bao lấy vị giác là vị mặn đắng, ngay cả cổ họng cũng nóng rát đau, miệng tạm thời chưa thể khép lại, nước bọt trộn lẫn với dịch trắng mất khống chế trào ra, rõ ràng là khó chịu vô cùng nhưng chỉ cần nhớ đến những điều này có thể khiến Madara dễ chịu thì Hashirama ngay lập tức cảm thấy mấy cái này chỉ là mây bay!
Chỉ cần cậu ấy vui thì hắn còn đi tìm chết được huống chi là chút gian khổ không đáng nhắc đến này!
Hashirama vô cùng tự hào nghĩ, nhưng đến khi liếc đến cây gậy vẫn còn dựng thẳng của Madara thì lại chỉ thấy da đầu tê dại, mông không dấu vết lùi ra phía sau một chút.
Cái thứ kia của Madara vốn đã to lớn, để bình thường trong cũng đã vô cùng có sức uy hiếp mà bây giờ nó trướng to, ướt đẫm được bao phủ bởi dịch trắng và nước bọt của Hashirama, gân xanh dữ tợn vờn quanh hưng phấn nhảy nhảy lên, nấm đầu đỏ ngàu, bên dưới ánh đèn thoạt nhìn có chút đáng sợ.
Đặc biệt là Hashirama chỉ cần nghĩ đến cái thứ này sẽ tiến vào cơ thể mình thì lại không dấu vết lui lại phía sau thêm một chút.
Trông đáng sợ quá Q.Q!
Phản ứng của Hashirama đương nhiên không thể qua mắt được Madara, chỉ thấy vị Uchiha nào đó đem hắn đè xuống, ở khoé miệng của hắn trấn an hôn nhẹ hai cái rồi giơ lên khoé mắt hỏi:
- Sợ?
- Đương nhiên.... là không sợ! Sao ta có thể sợ được!
Hashirama căng da đầu phủ nhận, ít nhất về phần khí thế phải làm cho mình đỡ yếu thế hơn một chút, nhưng trong lòng đã khóc ròng ròng cuộn mình lại.
- Phải rồi, không sợ, không sợ cho nên mới dám bóp cổ họng muốn cho ta bắn.
Hiển nhiên Madara vẫn còn nhớ cú bóp họng suýt kẹp bắn hắn ban nãy.
- Ha ha ha.... Thôi được rồi...là do ta cố ý, ta sai rồi, tha thứ cho ta đi Madara.
Nhìn khuôn mặt âm u của ai đó, tiếng cười muốn đánh trống lảng của Hashirama bị bắt dừng lại, hắn chỉ đành bẹp miệng thừa nhận, cuối cùng còn rất thuần thục cầu xin sự khoan thứ.
Hắn chỉ muốn Madara bắn trước một lần để chốc đỡ khổ một chút, ai ngờ không thực hiện được, hơn nữa hiện tại cổ họng sau lần tìm tự tìm đường chết kia vẫn còn đau rát vô cùng, hắn cũng rất đáng thương có được không.
Nói chung là tự làm tự chịu ngài Hashirama à.
.................. Hết chương 66............
Vài điều muốn nói:
Còn 1 chương nữa.