Kurama ung dung nhìn thái độ như muốn cầm dao đi chém người của Minato, nó gãi gãi tai chậm rì rì nói:
- Nhưng may thay là Naruto hiện tại đã được Naruto tương lai đón về nhà, thằng nhãi hiện tại cũng rất hạnh phúc, không cần phải quá lo lắng đâu.
Minato nghe thế, ngồi xổm xuống đối diện nó, nghiêm túc gằn từng chữ:
- Cho dù Naruto hiện tại không phải chịu cảnh đày đoạ này thì Naruto tương lai cũng đã từng phải chịu cảnh này! Dù sao với tư cách một người cha, ta nhất thiết phải đòi Đệ Tam một lời giải thích!
- Nhưng vấn đề là ngươi đã chết rồi!
Kurama trợn trắng mắt nói, trời ạ trời ạ, tức đến mức quên luôn mình đã chết luôn.
- Ừ nhỉ.... Ta đã chết rồi...
Minato cũng vừa sực nhớ ra mình đã chết, cả người uể oải, ngay cả đầu tóc vàng cũng mất đi sáng rọi rũ xuống, nếu không nhìn mặt thì còn tưởng Naruto đang ở đây.
- Không sao!
Minato ngay lập tức lấy lại tinh thần, hưng phấn nở nụ cười:
- Ta đợi Đệ Tam chết là được! Đệ Tam cũng rất già rồi, chắc chắn cũng sắp xuống dưới này đoàn tụ với ta rồi!
Cái đù má! Nói thế khác quái nào trù Đệ Tam sớm chết!
Kurama kinh ngạc trợn tròn mắt nhìn khuôn mặt tươi cười hiền lành của Minato, chậc, đúng là biết mặt không biết lòng mà, không ngờ có một ngày Minato cũng có thể thốt ra câu này!
Quả thực là một ông bố tức giận thì không thể trêu vào mà!
Nó khẽ đong đưa chùm đuôi, khoé miệng cũng kéo ra một nụ cười có vài phần dữ tợn.
Phải rồi, đây là cha Naruto.
Đường đường là Hokage Đệ Tứ thì sao có thể trơ mắt nhìn con mình chịu khổ được! Huống chi Naruto hoàn toàn vô tội trong chuyện này!
Dù sao bây giờ Minato chưa thể gặp mặt Đệ Tam "đòi một lời giải thích" được thì đợi Đại Chiến lần bốn~ Khi ấy cả hai cùng trong trạng thái Uế Thổ Chuyển Sinh, đập nhau thế nào cũng không chết được, khi ấy Minato tha hồ mà "đòi một lời giải thích".
- Dù sao cũng còn cơ hội.
Kurama đầy ẩn ý nói, ngay sau đó cũng mặc kệ Minato, thoát ra khỏi cơ thể Naruto nhỏ.
Nó đã ở trong này khá lâu rồi, thân thể còn nhỏ của Naruto còn không thể chịu được việc có hai con Vĩ Thú ở trong người, có việc thì lần sau nói cũng được, bây giờ thân thể Naruto nhỏ là quan trọng nhất.
Minato nhìn Kurama biến mất rồi lại quay sang nhìn Cửu Vĩ vẫn đang nằm sấp giả mù giả câm giả điếc sau loạt thanh sắt kia, chỉ lắc đầu thở dài.
Trong đầu hiện lên những gì Kurama nói ban nãy.
Naruto... đang hạnh phúc sao?
Chắc hẳn đứa nhỏ đã phải trải qua nhiều trắc trở lắm. Hắn thật sự cảm thấy có lỗi khi không thể ở bên cạnh thằng bé.
Nhưng sau cùng, Naruto hạnh phúc là hắn vui rồi.
- Kushina.... Naruto, con của chúng ta đang hạnh phúc....
Tiếng thì thào quanh quẩn trong không gian dường như rộng đến vô bờ này mãi không tan.
...........
- Cái gì đây?
Sasuke đen mặt cầm quyển sách đáng lẽ ra không nên xuất hiện trong nhà nhìn Naruto đang chột dạ ngồi quỳ trước mặt.
- Thiên... thiên đường tung tăng....
Naruto ấp úng nói, đầu chột dạ cúi gằm xuống, trời biết cậu tại sao phải quỳ ở đây! Rõ ràng là cậu mua cái gì thì là chuyện riêng của cậu chứ!
Nhưng mà khi nhìn đến khuôn mặt giăng đầy mây đen sấm sét ầm ầm của Sasuke thì chẳng hiểu sao đầu gối Naruto tự dưng mềm nhũn, tự biết sai mà quỳ xuống.
Phải nói là vô cùng tự giác.
- Cậu biết là cậu chưa đủ tuổi đọc thứ này chứ?!
- Nhưng khi còn đi theo Tiên Nhân Háo Sắc thì đừng nói là đọc, đến ngay cả bản thảo tớ cũng đã từng sửa cùng lão rồi!
Naruto không phục rụt cổ lẩm bẩm.
"Jiraiya!" Sasuke âm thầm nghiến răng trong lòng gầm lên. Biết là Naruto đi theo Jiraiya tu luyện những điều này là không thể tránh khỏi, nhưng khi ấy Naruto mới bao nhiêu tuổi?! 13 tuổi!
Mặc dù biết lão háo sắc kia đã chầu trời nhưng hắn vẫn muốn đào mộ lão để quất xác làm sao bây giờ?!
À.... Hiện tại Jiraiya vẫn còn sống!
Sasuke âm u cười, xem ra hôm nào có dịp hắn phải trùm bao tải đánh lão già kia một trận mới được!
Naruto bỗng nhiên rùng mình, nhìn sắc mặt khủng bố của tên Sasuke kia thì có chút nhút nhát câm miệng, im như hạt thóc.
Sasuke nhìn thẳng Naruto, chuyện Jiraiya để sau đi, chuyện chính bây giờ là phải xử xong vụ này đã:
- Cậu mua thứ này về làm gì?! Biết là trong nhà có trẻ nhỏ không?!
- Khụ khụ.... Tuổi này cần gì thì cậu cũng biết còn gì! Nhu.... Nhu cầu cả thôi datteabayo!
Naruto càng nói càng chột dạ, tiếng càng ngày càng nhỏ dần, sau rồi chỉ như lí nhí trong miệng.
Cậu nào có cái gì gọi là nhu cầu aaaa! Chẳng qua sáng nay đi qua tiệm sách thấy in chữ "tuyệt tác mới của Sannin Jiraiya!" Nên cậu mới coi như hoài niệm mua một quyển về thôi mà!
Một chữ trong này cậu cũng chưa đọc! Thậm chí là cả bìa mới nhìn lướt qua thôi!
Oan... quá oan mà...
Nhưng vấn đề là oan mà vẫn mạnh miệng mới chết anh Naruto ạ : ).
Sasuke nghe xong câu đấy chỉ cảm thấy cả bầu trời đều tối sầm xuống, cảm giác ngọn lửa thiêu sợi dây lý trí đứt cái "phựt!".
Nhu cầu phải không? Có hắn đây mà còn phải đi tìm thứ sách hạ lưu này sao?!
Coi thường hắn phải không?! Được lắm!
Trời biết logic của người khi tức giận nó vô lý như thế nào. Nhưng chung quy là Sasuke sau bước hoạt động tâm lý đã "đóng án tử hình cho" Naruto.
- Ra đóng cửa! Khoá lại!
Naruto lén lút hé mắt nhìn khuôn mặt đen sì như sắp rỏ ra mực của Sasuke, sợ hãi nuốt nước bọt. Chậm rãi đứng dậy đi khoá cửa.
Thực sự là Naruto vẫn chưa hiểu vì sao Sasuke tức giận đến thế, rõ ràng là chỉ mua sách cấm thôi mà? Tuổi này ai chẳng đã từng một vài... lần như thế!
"Cạch!" Tiếng khoá của vang lên.
Naruto chưa thoát khỏi dòng suy nghĩ thì bỗng dưng bị một lực lớn kéo ngược lại quăng thẳng lên giường!
Thậm chí theo bản năng chiến đấu, Naruto còn lộn mèo một cái trên không để thân thể có thể tiếp đất trong trạng thái sẵn sàng. Chỉ là ngay sau đó một bàn tay kèm theo một lực lớn ấn cả cổ hắn vùi xuống đệm, cả mặt vùi vào đệm mềm!
- Sasuke! Cậu làm cái gì vậy dattebayo!
Phía sau lưng im lìm đến mức khiến Naruto bất an, hơn nữa sau cổ là chỗ vô cùng quan trọng, nay lại bị một bàn tay nắm chặt khiến tóc gáy Naruto cứ dựng cả lên, bỗng nhiên, một thân thể đè lên người cậu, hơi thở nóng bỏng phun bên tai, kèm theo là giọng nghiến răng nghiến lợi của Sasuke:
- Nhu cầu phải không? Để ta thoả mãn cậu!
-Này!
Naruto không kịp cản tên Sasuke tự dưng nổi điên này lại, chỉ bất lực cựa quậy vài cái, ngay sau đó một bàn tay lành lạnh luồn vào áo của cậu khiến Naruto giật bắn lên.
- Tay cậu lạnh quá!
Naruto oán giận nói, hai bàn tay đang cố gắng kéo tay Sasuke ra khỏi chỗ yếu hại của mình.
Chậc, tên khốn này còn dùng cả Chakra! Naruto căm tức nghĩ.
- Chốc nó sẽ ấm thôi.
Sasuke chẳng hề để ý nói, tay quen dùng kiếm vô cùng linh hoạt, chỉ với một bàn tay Sasuke dễ dàng lột áo khoác màu cam của Naruto ra, để lộ chiếc áo giáp lưới bên trong.
Chậc, không phải đồ Uchiha!
Sasuke khó chịu nheo mắt, trong đầu hiện lên suy nghĩ muốn dùng Hoả độn đốt hết đống áo giáp lưới của Naruto trong tủ quần áo.
Nhưng không sao.... Quần áo để sau cũng được! Bây giờ...
Một tay kéo xuống cổ áo phía sau của Naruto, lộ ra một mảnh da thịt rám nắng săn chắc, Sasuke liếm liếm răng nanh, há mồm cắn xuống!
- Ách...a!
Naruto cau mày trợn mắt giãy dụa, tay dùng lực túm lấy tóc của Sasuke kéo ngược ra muốn cho tên khốn kia nhả phía sau cổ của mình ra.
Phía sau cổ của mỗi Ninja vô cùng mẫn cảm, chỉ ánh mắt nhìn thôi đã không chịu được! Huống chi là bị cắn! Bị quản chế dưới răng nanh của một người khác!
May Naruto còn biết đằng sau là Sasuke chứ không thì đã giơ tay đập xuống một quả Rasengan!
Sasuke cắn rất mạnh, chỉ mới cắn xuống chưa được hai giây đã thấy vị tanh nồng của máu tràn vào khoang miệng. Cái vị mà khiến hắn chỉ nghĩ đến đã thấy buồn nôn lúc này lại như cái gì đó vô cùng ngon miệng, thậm chí còn khẽ động cổ họng nuốt xuống một ngụm.
Máu của Naruto....
Sasuke nheo mắt cảm nhận chất lỏng trượt xuống thực quản, ấm nóng thậm chí còn dễ dàng nhận thấy bên trong có chút Chakra ấm áp của Naruto.
Cảm giác như hắn đang nuốt trọn Naruto.
Hắn cắn lấy sau gáy của Naruto, toàn bộ cơ thể đè lên người Naruto khiến cậu ta không thể trốn được đi đâu, ngay cả trong thực quản cũng nuốt xuống máu của Naruto.
Sasuke cảm giác như Naruto đang nằm trong tay hắn, mặc hắn đùa nghịch, thậm chí hiện tại da đầu bị túm phát đau hắn cũng không thèm quan tâm.
Cảm giác này quả thực khiến người sung sướng.
Naruto bất lực thả tay xuống, cố gắng thả lỏng cơ bắp để cho giảm bớt đau đớn chỗ vết cắn, trong lòng không ngừng chửi thầm Sasuke.
Tên khốn này lại phát điên rồi!
Sao Sasuke phát điên với người khác là lôi kiếm ra chém, thế quái nào phát điên với cậu lại là cắn! Cắn còn đau chết đi được!
Thời gian cứ thế chậm rì rì trôi đi, Naruto cảm thấy mình bị cắn sắp phát điên lên rồi thì cảm giác được sau cổ được nhả ra, đang vô cùng vui mừng chuẩn bị dùng Chakra Cửu Vĩ để lành lại vết thương thì giọng đầy uy hiếp của Sasuke dội từ trên đầu xuống:
- Không được hồi phục! Hồi phục là ta cắn tiếp đấy! Lúc đấy đừng trách!
.... Được rồi! Không hồi phục thì không hồi phục! Đấng nam nhi không để tâm vết thương cỏn con!
Naruto đau đến mức sắp rớt nước mắt cắn răng nghĩ.
Ngay sau đó, như mọi lần, một vật thể mềm nóng ẩm ướt dán lên vết cắn chậm rãi liếm láp.
Đây cũng là thói quen của Sasuke sau khi cắn Naruto, chậm rãi liếm đến khi máu không còn rỉ ra nữa mới thôi.
Naruto cũng thả lỏng người lại, mắt hơi nheo lại giống một con ấu thú bị thương đang được liếm láp vết thương, tuy cảm giác có chút đau đớn nhưng về mặt tinh thần lại vô cùng thả lỏng.
Hơn nữa Sasuke lại là người mà Naruto luôn tin tưởng sẽ không gây tổn thương chính mình.
Mà... liếm xong là tên này hết nổi điên rồi. Naruto mông lung nghĩ. Mọi lần Sasuke "nổi điên" đều cắn cậu một cái, sau rồi liếm vết cắn, liếm xong thì lại bình thường trở lại, lần này chắc hẳn cũng như thế...
Mơ đi.
Naruto giật mình cảm nhận bàn tay đã ấm hơn đôi kia chút chậm rãi di chuyển trên da thịt của mình, kinh ngạc quay đầu nhìn Sasuke, chỉ thấy tên khốn kia kéo khoé môi gợi lên một nụ cười đầy nguy hiểm:
- Ta còn chưa thoả mãn cậu mà!
Chữ "thoả mãn" bị hắn cắn thật mạnh rồi mới nhổ ra, vô cùng thâm ý, lần này Naruto rốt cuộc ý thực được chút gì đó.
Naruto sởn tóc gáy, trợn to mắt nhìn hắn, há mồm gào lên:
- Này! Này! Bình tĩnh bình tĩnh! A!
..........
- Từ từ.... Sasuke...
Naruto có chút vô thố cầm tay của Sasuke, muốn ngăn chặn động tác của hắn.
- Yên tâm đi, cậu đã giúp ta một lần, thì bây giờ ta cũng giúp lại cậu thôi!
Sasuke chăm chú nhìn người dưới thân, nhìn làn da hơi sẫm màu chậm rãi ửng lên màu đỏ hồng ngon miệng, cảm thấy trong miệng có chút khát khô, nhưng động tác trong tay không chút khách khí cầm lấy thứ đồ vẫn còn có chút mềm nhũn kia.
Ngay cả nơi này trông cũng ngon miệng.
Sasuke liếm lấy răng nanh, thần sắc trên mặt có chút nguy hiểm, giống như một con dã thú đang nghĩ xem mình nên xử lý con mồi thế nào, đặc biệt là với phần vô cùng tươi ngon này.
- Hừ....
Naruto phát ra một giọng mũi khàn khàn, nơi yếu hại bị người cầm trong tay chậm rãi ma sát, cậu cũng ở tuổi như lang như hổ, bị ma sát thế làm sao chịu nổi, chỉ cảm thấy từng đợt cảm giác kỳ dị từ sống lưng len lói khắp người khiến cậu không khỏi nổi da gà, bộ phận kia cũng sung huyết chậm rãi ngẩng đầu.
Bàn tay vốn lành lạnh bị độ ấm toả ra từ cây gậy thịt nhiễm nóng lên, ngón tay kết ấn vô cùng linh hoạt nay cũng không hề yếu thế nhanh chóng chuyển động trên thân gậy, lâu lâu còn như rất có kinh nghiệm trêu chọc phần nấm đầu, khẽ vuốt rồi chậm rãi hơi dùng lực ma sát khiến cho nó phải run lên, từ lỗ nhỏ tiết ra chút chất lỏng trong suốt.
Naruto quả thực sắp bị Sauske tra tấn điên rồi, một tay cậu bắt lấy góc áo của Sasuke nắm chặt, một tay còn lại đặt trên vai hắn vô thố khi thì giãn ra khi thì co vào, cậu lắc lắc đầu, biểu cảm không biết theo ai vô cùng đáng thương.
Theo khoái cảm từng đợt từng đợt xông lên não, thân thể của Naruto bắt đầu khẽ run lên, từng thớ cơ co chặt lại hiện ra trên thân thể từng đường cong hút mắt, làn da ửng hồng lên ướt át. Cậu lẩm bẩm gọi tên người đang chi phối mình như đang cầu xin:
- Sasuke... Sasuke... ách! Ha...ha... Sasuke...
...................... Hết chương 35.......
Vài điều muốn nói:
Ha ha ha, có phải mọi người đọc đến đoạn cắn là nghĩ nó sẽ dừng lại như lần trước đúng không? Chưa đâu chưa đâu~
Mặc dù chưa tỏ tình nhưng chúng ta "giúp" nhau một chút thể hiện tình huynh đệ thắm thiết cũng được mà đúng không ha ha ha!
Khụ, thịt vụn thì có nhưng thịt nướng thì phải đợi sau khi tỏ tình nha, ăn cơm trước kẻng là không được đâu~.
Chẳng biết trình độ này không gắn mắc nội dung người lớn thì có qua kiểm duyệt không nữa, thôi cứ gắn vào đi, khả năng thời gian kiểm sẽ lâu hơn chút.
Hẹn đêm mai, chúng ta tiếp tục!
Đừng quên tim và cmt nha các bạn, hì hì hì hôm nay tác giả đãi thịt thì cũng nhiệt tình lên một chút chứ~