Sau một hồi náo loạn Tobirama thật may mắn vẫn còn đủ tay đủ chân sống sót, ngồi ở đấy mặt lạnh làm dáng được.
- Chakra Âm và Chakra Dương sao...?
Hashirama chống cầm cau mày lẩm bẩm, hắn biết trong cơ thể mình có thứ kia nhưng cái Chakra Dương đó cứ như không khí, cảm giác nó tràn ngập mỗi một tế bào nhưng lại không thể "bắt" được, khác hẳn Chakra Mộc mà hắn có thể tuỳ ý khống chế.
Tobirama gật gật đầu, ánh mắt hướng về đứa cháu gái nhỏ:
- Yoko cũng là... của việc kết hợp hai thứ Charka đó.
Ít nhất vị Senju nào đó còn nhớ Yoko là cháu gái của mình, từ "sản vật" vọt lên đến tận đầu lưỡi lại bị hắn mạnh mẽ nuốt xuống.
Đối với việc tại sao vào một ngày nắng đẹp trời Yoko đột nhiên xuất hiện trong bụng mình thì chính Hashirama cũng không biết, hắn chỉ biết sau một đêm, khụ, náo loạn cùng Madara, sáng hôm sau tỉnh giấc hắn cảm giác Chakra đột nhiên ít đi bất thường liền tự kiểm tra, ai ngờ phát hiện trong bụng mình có một "cục thịt nhỏ".
Ban đầu vị Thánh Shinobi này còn tưởng mình mắc bệnh nan y, khóc lóc kể lể với người yêu cả một buổi sáng, Madara cũng bị hắn nói cho mặt xanh lét, vội khiêng người đi gặp Y Sư.
Y Sư khi bắt mạch cho hắn xong liền im lặng buồn rầu nhăn mày lại, lắc lắc đầu, một lúc sau mới dùng một ngữ điệu buồn rầu than thở:
- Vị này...
Hashirama khẩn trương túm lấy ống tay áo lão già, quýnh lên hỏi:
- Chẳng lẽ ta sắp chết sao?!
Uchiha Madara chỉ yên lặng trầm mặt đứng sau người yêu, vòng tay ôm lấy vai hắn, không khí xung quanh lạnh lẽo như sắp rớt băng đến nơi.
Vị Y Sư lắc đầu, trong mắt chứa đầy hoang mang:
- Ta sống đến ngần này tuổi rồi mà vẫn chưa gặp trường hợp nào như này. Rõ ràng vị này thân là nam nhân, khuôn mặt góc cạnh tuấn lãng, cơ thể khí huyết tràn đầy mạnh mẽ, nhưng... Nhưng...
Nghe thấy ông ấp úng, trong lòng hai người ở đây đều trầm xuống, đủ các loại dự đoán tiêu cực không cần gọi cũng cứ như kéo quân chạy đến.
Hashirama: Chẳng lẽ ta chỉ sống được nửa năm... hay là ba tháng... thậm chí là nửa tháng nữa?!!
Madara: Hashirama sắp chết sao...? Không thể nào...
Ai ngờ lão già Y Sư lại hổ thẹn vuốt mặt, khuôn mặt già xấu hổ đỏ lên, nửa ngày mới nghẹn ra chuẩn đoán của mình:
- Nhưng tại sao ta lại bắt được mạch hỉ cơ chứ?! Kiểm tra đi kiểm tra lại vẫn là mạch hỉ!
.... Mạch hỉ?
Mạch hỉ???!
Mạch hỉ là cái gì? -By Uchiha Madara không có chút kiến thức y học nào.
Ngay khi nam nhân Uchiha còn đang chẳng hiểu ra sao thì người bên cạnh đã đưa cho hắn đáp án.
Hashirama đại não trống rỗng, cơ hồ buột miệng thốt ra:
- Mạch hỉ là mạch thai phụ mà?!
Mạch thai phụ hay còn gọi là mạch có thai...
Lúc này, ánh mắt cả ba người đều ăn ý chuyển đến phần bụng rắn chắc mà ngay cả mặc quần áo vẫn có thể thấy được cơ bắp nổi lên của hắn.
.... Đừng đùa, cái bụng vậy mà có thể nhét em bé vào được sao?
....
Tất nhiên là không đùa, không thấy đứa nhỏ trong ngực hắn đã sắp ăn sinh nhật một tuổi rồi sao?
Hashirama nhớ lại biểu cảm đờ ra của Madara khi ấy vẫn cảm thấy buồn cười mặc dù chính hắn lúc đó cũng chẳng kém đi đâu.
Nói tóm lại là hắn chẳng có kinh nghiệm "tạo vật" gì hết mặc dù chính hắn đã nặn ra một đứa nhỏ!
Mà một vị đương sự khác cũng chỉ ôm ngực, vẻ mặt khó chịu không rên nửa tiếng, hiển nhiên là muốn giúp em trai nhưng bất lực.
Em trai hắn ngồi bên cạnh đã chán nản quay mặt đã, biết rằng mình không thể trông cậy vào hai vị huynh trưởng này, ủ rũ gục đầu xuống.
Senju tóc trắng ngắm tới bầu không khí trầm thấp như trời sắp sập xuống của ba người, nhịn không được tặc lưỡi:
- Không có kinh nghiệm thì không có kinh nghiệm. Chậc, không có thì ta tự mày mò là được!
Dù sao cũng quen rồi!
Nói rồi hắn liền đứng dậy, không quên kéo theo Izuna dùng Phi Lôi Thần Thuật biến mất.
Madara sau khi hai người rời đi vẫn nhìn chằm chằm xuống mặt đất, biểu tình phức tạp không biết đang nghĩ cái gì. Hashirama thấy vậy liền dán lại, tay thuần thục vuốt me mái tóc xù xù của hắn nhẹ giọng nói:
- Đừng lo Madara, ít nhất là chúng ta đã tìm ra phương hướng điều trị mắt cho Izuna, bây giờ chỉ cần đợi thôi.
Madara hừ nhẹ một tiếng, một bàn tay nhỏ đột nhiên kéo lấy phần tóc mái của hắn làm cho hắn theo phản xạ thả lỏng cơ mặt, sợ doạ đến con gái, sau đó mới rầu rĩ nhẹ giọng nói:
- Không phải, ta chỉ đang thấy Izuna đang ỷ lại tên Senju tóc trắng... Tobiarama kia quá mức, với tính tình mang ơn của Izuna thì nếu sau này về một nhà...
Người có hại chắc chắn là em trai hắn!
Nghĩ đến tình cảnh "bi thảm" của em trai mình sau này, Madara chỉ cảm thấy lòng đau như cắt! Ngay cả Hashirama bên cạnh cũng không thơm như thường ngày! Tất cả là tại tên Tobirama đáng chết kia!
Nhưng Hashirama bên cạnh lại không nghĩ thế, trên mặt bày ra một bộ biểu tình vô cùng vi diệu, hé miệng mấy lần nhưng lại ngậm lại, muốn nói lại thôi.
Hắn lại không nghĩ thế bởi vì hắn hiểu em trai mình.
Hashirama thề với trời là hắn chưa bao giờ gặp qua bộ dạng cẩn thận tỉ mỉ chăm sóc một người của Tobirama cho đến ngày hôm nay! Kể cả khi hắn bị thương cũng không được hưởng đãi ngộ VIP đấy!
Tobirama: Đương nhiên, huynh trưởng da dày thịt béo, có lăn lộn thế nào đi chăng nữa cũng không chết được, thế thì nhọc lòng làm gì?
Hashirama: ... Trong lòng tổn thương nhiều một chút. *ôm ngực*
Hơn nữa cái thái độ dung túng kiên nhẫn đến không còn điểm mấu chốt kia làm cho Hashirama kinh ngạc đến trợn tròn mắt.
Cho nên nói tóm lại là nếu Tobirama và Izuna về một nhà thì còn chưa biết ai "có hại" hơn ai đâu.
..........
Bên kia hai vị huynh trưởng nghĩ thế nào thì đương nhiên hai vị em trai không biết được.
Tobirama dịch chuyển đến phòng thí nghiệm của mình, đỡ thanh niên Uchiha ngồi xuống cái giường mà hắn dùng để nghỉ ngơi thường ngày, giúp hắn cởi đi áo ngoài rồi như là sợ ở dưới mặt đất có chút lạnh lẽo lấy chăn đem người gói lại.
Izuna vừa ngồi xuống đã lấy tay sờ sờ mép giường, cảm nhận xúc cảm trơn nhẵn không chút hoa văn và mùi thuốc thoang thoảng trong không khí liền biết mình đang ở đâu, an tâm thả lỏng cơ thể, mắt hướng về phía đang phát ra tiếng động.
- Ta không biết là Chakra Âm và Chakra Dương thế nào, chỉ dựa theo phỏng đoán mà thôi, cho nên cũng không biết các tách Chakra Dương ra khỏi cơ thể. Vì vậy đầu tiên hai ta cứ thử để cho Chakra bình thường kết hợp xem thế nào.
Tobirama khoác lên áo choàng trắng liền đi đến trước mặt Izuna ngồi xổm xuống, tay hơi đè lên mặt chăn, lực độ vừa phải sao cho thanh niên biết hắn đang ở bên cạnh là được, hơi trầm ngâm nói.
Izuna hơi nghiêng đầu, tự hỏi cách này có khả thi không, nghĩ nghĩ liền ngoan ngoãn đem tay từ trong chăn vươn ra:
- Đằng nào cũng chưa nghĩ ra cách nào khác, cứ vậy trước đã.
Lúc này sự chú ý của nam nhân lại đột nhiên chuyển hướng đến bàn tay kia.
Bàn tay vươn ra có vẻ dài nhỏ, hồng hào, da trắng nõn, độ dài ngón tay vừa đủ, móng tay được cắt tỉa gọn gàng, vô cùng thanh tú đến mức không giống như bàn tay của một nam nhân.
Nhưng Tobirama lại biết bàn tay này rất vững vàng nắm lấy Kunai hay chuôi kiếm, lòng bàn tay chai sần cứng rắn như đá, khi vuốt lên da thịt còn mang đến cảm giác tê ngứa nhè nhẹ, các ngón tay có thể vô cùng linh hoạt đùa nghịch các điểm mẫn cảm trên người hắn... khụ!
Chặn lại suy nghĩ bắt đầu bay cao bay xa của mình, Tobirama hít sâu một hơi rồi mới nắm lấy tay thanh niên.
- Bắt đầu.
Theo một tiếng ra hiệu, lòng bàn tay của cả hai người chậm rãi sáng lên ánh sáng Chakra nhàn nhạt, cảm giác nóng bỏng nhưng lại có chút âm lãnh khiến Tobirama không khỏi không được tự nhiên giật giật, theo phản xạ muốn đem tay rút ra nhưng lại bị thanh niên nắm chặt giữ lại.
Izuna chỉ cảm thấy tay mình như được ngâm trong nước ấm, một cảm giác vô cùng thoải mái chậm rãi từ lòng bàn tay dọc theo cánh tay chạy đến trái tim khiến cho trái tim cũng có chút bủn rủn, làm cho hắn nhịn không được muốn nhiều hơn nữa. Chakra cũng theo ý niệm của chủ nhân ngo ngoe rục rịch bao trùm lên cổ tay của nam nhân, thậm chí đâm chọc vào da thịt như muốn chui vào trong.
Bỗng nhiên, một chút Chakra theo ý nguyện của Izuna vói vào bên trong!
- A!...
Tobirama đột nhiên cảm thấy một cảm giác khiến xương sống tê dại chợt đánh úp đến, nhịn không được phát ra một tiếng kêu rên, cơ bắp tay căng thẳng, ngay cả sống lưng thẳng tắp cũng có chút lung lay.
Ninja có một quy tắc bất thành văn đó chính là không đem bất cứ loại Chakra nào trừ Chakra mang yếu tố trị liệu truyền vào trong cơ thể của một Ninja khác.Đặc biệt là những Chakra dị biến theo Huyết Kế và Chakra Hoả. Bởi vì các loại Chakra này phần lớn đều mang theo tính phá hoại lớn, làm không khéo sẽ phá hỏng kinh mạch của người được nhận.
- Này! Izuna, ha... đem, đem Chakra của ngươi rút ra ngay!
Trên khuôn mặt lúc nào cũng có chút tái nhợt của Tobirama lúc này hiện lên chút màu đỏ nhợt nhạt, không biết vì tức giận hay vì lý do gì khác. Cảm giác có một cái gì đó không thể khống chế làm càn trong cơ thể của mình khiến cho hắn nổi da gà, ngay cả tóc gáy cũng dựng hết lên. Nhưng kèm theo đó là cảm giác nóng cháy mơn trớn bên trong cơ thể, chậm rãi dọc theo cánh tay bò lên, quấn lấy Chakra của hắn lại mang đến một loại cảm giác như hắn đang bị xâm phạm trong chính địa bàn của mình, có chút nhục nhã lại vô cùng kích thích.
Sống lưng của Senju tóc trắng giật giật, cố hết sức dùng một bàn tay khác muốn đem tay của Izuna cậy ra, vùng vẫy muốn thoát khỏi khốn cảnh này nhưng ai ngờ lại bị thanh niên dùng một bàn tay khác cũng tóm lấy, một luồng Chakra khác cũng theo đó truyền vào!
- Ách... dừng lại.. ha... ha..., dừng lại! Bỏ tay ra, Izuna, Izuna!
Hai tay bị nắm chặt, dù vùng vẫy thế nào cũng không thề tránh thoát, Chakra từ người đối diện vẫn không ngừng tiến vào không cơ thể, càng ngày càng xâm phạm vào nơi sâu hơn kéo theo đó là cảm giác kích thích dày đặc, không hề gián đoạn truyền đến khiến cho eo hông nam nhân không được tự nhiên khẽ rùng mình, chân nhũn ra, ngay cả đồng tử cũng hơi tan rã, "phịch!" một tiếng quỳ sụp xuống dưới mặt đất.
Izuna liếm môi, trên mặt cũng nổi lên một màu ửng đỏ xinh đẹp, hắn nắm lấy tay nam nhân thật chặt, phóng túng Chakra của mình tiến vào cơ thể nam nhân, hắn cảm nhận được Chakra của mình đang tiến vào một nơi ẩm ướt ấm áp, càng tiến vào sâu cảm giác ẩm ướt càng dày, sau đó càng như là ngâm mình trong dòng nước, dòng nước có vẻ muốn hắn dừng lại nhưng lại sợ phản kháng quá kịch liệt sẽ làm tổn thương hắn, cuối cùng chỉ đành tản ra từng đợt gợn sóng, làn nước dán sát Chakra của hắn ngược hướng cọ sát đè ép mong muốn cái thứ nóng bỏng này có thể theo ý nguyện của nó rút ra ngoài.
Nhưng sự phản kháng mỏng manh này không những không đẩy được Chakra của Izuna ra mà còn gợi lên sự hưng phấn của hắn. Thanh niên Uchiha ác liệt mặc kệ lời kêu rên gần như van nài của Tobirama, Chakra như một cái xúc tu trơn trượt, một hơi đâm xuyên qua làn nước ướt nóng tiến thẳng vào trong!
Sâu, sâu quá!
Tobirama chỉ cảm thấy trước mắt đột nhiên như cắt điện, mí mắt cố gắng mở thật to nhưng không thể nhìn được bất cứ cái gì, cả cơ thể không ngừng rùng mình, cổ họng phát ra tiếng khanh khách, khoé mắt chậm rãi trượt xuống một giọt chất lỏng trong suốt.
... Cái Chakra kia chạm đến trái tim của hắn.
................ Hết chương 111.............
Vài điều muốn nói:
Khụ... Ầy.... *vẻ mặt muốn nói lại thôi*
Tối qua tác giả buồn ngủ quá, đi ngủ hẳn từ lúc 9r mà ngủ phát đến hơn 8 giờ mới dậy, hẳn là do dạo này chạy deadline với cả đang uống thuốc kháng sinh thành ra mệt quá cho nên sáng nay mới viết được.
Kêu cày chuyên cần 40k chữ mà toàn cày với chăn gối thế này thì có mà chuyên cần đi ngủ :v
Lười quá, chết thật chết thật.
Ân, tối nay gặp lại nghen~