Naruto Giữa Đời Thực Tokyo

Chương 3: Tin đồn nhảm




Translator: Waveliterature Vietnam

Ngồi trên bậc tam cấp ở trên cầu thang, toàn thân Thủy Dã Không cảm thấy vô cùng dễ chịu, linh hồn và thể xác hòa quyện lại càng độ lên sự khắn khít.

Khác với những nơi khác, trong thực tế, để ngăn học sinh bỏ học ở đây,thì lối vào các tòa nhà để giảng dạy trong trường học hầu hết đã bị khóa lại.

Thủy Dã Không còn tưởng rằng có thể chạy lên mái nhà, thôi bí quá ngời ở dưới cầu thang cũng được, hắn kéo luôn cả Hải Bộ Sa cùng ngồi ở cầu thang dưới mái nhà.

Nhìn lên trần của tòa nhà, Thủy Dã Không cười hắn cười rồi đứng lên, không phải hắn đang cười, mà là nguyên chủ sở hữu ban đầu của cơ thể này, hắn cười một cách khoái chí.

"Thủy..... bạn học Thủy Dã " Nhìn thấy điệu cười điên khùng của hắn, Hải Bộ Sa chỉ muốn chạy đi cho nhanh.

Từ lúc cả hai chạy từ phòng học cho đến bây giờ, tay của cô vẫn bị Thủy Dã Không nắm chặt.

"À, thật xin lỗi, xin lỗi, quá hạnh phúc,hắn tỏ ra mãn nguyện." Thủy Dã Không chắp hai tay và cúi đầu tạ lỗi.

"Không... không sao đâu, vâng, vâng..." Hải Bộ Sa nói ấp a ấp úng, không có dũng khí để nói ra lời nào khi Thủy Dã Không buông tay ra.

Hải Bộ Sa thì ngồi ở đầu cầu thang Thủy Dã Không ngồi ở cuối cầu thang. Chiều cao của hai bên hơi khác nhau Hải Bộ Sa chỉ cách Thủy Dã Không chừng 1 thước 73. Cũng thấy khá là rõ mặt, không hề bị che khuất mặt.

Thật là, cứ xảy đến những trường hợp ngoài ý muốn như thế này thì thật là không tồi.

Bình thường Hải Bộ Sa lúc đi đâu cô cũng toàn cúi đầu,cũng với mái tóc dài xõa ra, làm cho khí chất của một con người lại càng tối tăm ảm đạm.

"Hải Bộ Sa à, ta thấy người thật đáng yêu, tại sao người phải che khuất mặt đi như vậy?."

"Hả." Hải Bộ Sa không ngờ rằng Thủy Dã Không sẽ đột nhiên nói câu này, cô hốt hoảng, bối rối và cúi đầu xuống, nhưng thấy rằng Thủy Dã Không càng tiến đến gần cô hơn, chop mũi của cô suýt nữa chạm vào chán của Thủy Dã Không?

Lần này mặt cô đỏ ửng hết cả lên, với một chút hồng nhẹ, làn da trắng toát và trông cô thật xinh xắn, đáng yêu.

"Không... không... ta không." Hải Bộ Sa ấp a ấp úng một lúc lâu, cô dùng tay chặn mặt mình lại.

"Tôi có bộ dạng... không dễ thương... so với mọi người..."

"Thế thì mắt của họ để đi đâu rồi."Thủy Dã Không nhìn Hải Bộ Sa và nói một cách nghiêm túc, Hải Bộ Sa lấy một tay ra hé mắt nhìn. "Bọn họ chỉ cho rằng ngườii dễ bị bắt nạt và vì như vậy cho nên hiện tại mới bắt nạt ngươi. Ta cam đoan là bọn họ sẽ không tìm thấy một người nào dễ thương giống như ngươi đâu. "

Hải Bộ Sa cảm thấy thật ngại ngùng cô xấu hổ và, cô nhẹ nhàng nói khẽ: " đau, đau, tay ta đau "

"Ồ, xin lỗi." Thủy Dã Không nhìn Hải Bộ Sa và lập tức thả tay ra.

Hắn quên nhìn vào lòng bàn tay của Hải Bộ Sa.

Cảm giác thật dễ chịu, tay cô ấy thật mềm mại.

"Thủy Dã tên học cùng lớp với mình ư... ta nghe nói rằng Hoành Xuyên...Hoàng Xuyên đã bị bại dưới tay hắn..."

Hải Bộ Sa vô tình nghe đám con gái trong nhà vệ sinh nói về Hoành Xuyên, nếu vậy thì nếu hắn ra khỏi trường thì điều tồi tệ sẽ xảy đến và các thành viên trong gia đình Hoành Xuyên chủ yếu là những tên đại ca giang hồ đầu đinh và cơ bắp cuồn cuộn và khuôn mặt bặm trợn, nếu dính vào thì thật là khổ sở.

" Người anh hùng tương lai " Thủy Dã Không nhìn liễu yếu như vậy " Phải rồi, ngươi có đói không?

Chúng ta đi ăn.

"Không..."

"Ta đói rồi, đi nào, chúng ta đi ăn thôi."

Sau khi bon con gái rời khỏi cầu thang,Hải Bộ Sa nhìn xuống, Cô chợt thấy Thủy Dã Không đi lên hành lang trông anh ta cứ xuất quỷ nhập thần như một con ma vậy. Những đứa học sinh khác thấy vậy chỉ muốn né tránh ra cho yên phận

Những đứa đã từng bắt nạt Thủy Dã Không thì cúi đầu hoặc đơn giản là né sang chỗ khác tránh chạm mặt phiền phức

Mặc dù không bị Thủy Dã Không nắm tay nhưng Hải Bộ Sa vẫn ngoan ngoãn đi theo ở phía sau giống như một người vợ nhỏ bé.

Hương vị món ăn tuy rằng không ngon cho lắm, nhưng Thủy Dã Không không phải là người kén ăn, sau khi ăn xong bốn bát cơm. hắn cảm thấy mãn nguyện và thư giãn.

Một trận đánh vào buổi trưa nhưng cũng làm hắn tiêu hao rất nhiều Chuck lạp, trong khi buổi sáng thì anh ta ăn rất ít. Nếu hắn sử dụng hết Chuck lạp và buông nắm đấm ra thì chết người trong trường học sẽ xảy đến

" bạn học Thủy Dã Không ơi... ở chỗ ta còn một phần bánh mì ở đây." Hải Bộ Sa đem bánh mì của mình đẩy sang cho hắn," Ta không ăn nó đâu."

"Thật là ngại quá " Thủy Dã Không ngượng ngùng phát ra từ miệng, rồi hắn cầm chiếc bánh mì lên.

Nhìn Thủy Dã Không há to mồm như muốn nuốt chững hết cả ổ bánh mì.Hải Bộ Sa quay người đi, trong đầu cảm xúc lẫn lộn.

Mặc dù trước đây cô không tiếp xúc nhiều với Thủy Dã Không nhưng ít nhiều cô cũng biết một chút tính cách của anh ta, thức thì thì anh ta thay đổi nhiều quá

Đó không phải là một sự thay đổi nhỏ mà hầu như hắn đã thay đổi toàn bộ, từ cách nói cách nói chuyện cho tới phong thái.

Cô lấy chân phải chắp lên chân trái, hai tay để lên váy, mân mân tà váy rồi suy nghĩ về lý do tại sao.

Sau khi ăn trưa xong Thủy Dã Không bước vào lớp học như thường thế và Hải Bộ Sa lặng lẽ đi theo phía sau.

Những mảnh vỡ của những chiếc bình ở góc của lớp học đã bị tổ trực nhật quét sạch đi rồi.

Một số tên bị đánh bầm mặt bầm mũi đưa anh mắt khó chịu nhìn Thủy dã Không, nhưng chả giống như những ánh mắt muốn ăn tưới nuốt sống như ban sáng chúng chả muốn tự chuốc lấy phiền phức -ít nhất ở trong lớp thì nên vậy nếu không muốn bị hắn làm cho sống dỡ chết dỡ, còn không thì hãy xử hắn ở ngoài trường.

Nhìn thấy Hải Bộ Sa đi sau Thủy Dã Không đám con gái trong lớp bắt đầu xì xào bàn tán.

So với việc đụng độ với đám nam sinh trong trường thì đám nữ sinh kia còn rắc rối hơn nhiều.

Huống hồ đám nam sinh ngỗ ngược kia nhiều lúc còn bị đám con gái chơi lại.

"Cả đám người cũng lao vào đánh Thủy Dã Không vào lúc sáng trông thật là đáng sợ."

"Các người có thấy Hải Bộ Sa không....? Cô ta đã đi theo Thủy Dã Không cả ngày, có phải hai người này có quan hệ gì không nhỉ "

"Có thể đấy chứ, có lẽ hai người bọn họ đã ôm ấp nhau rồi đấy, rồi giờ mới đi với nhau như vậy."

"Nhìn kỹ thì, Thủy Dã Không trông cũng giống như bậc nam nhân đấy chứ, dung mạo thật xuất khí."

Bọn học nói như kiểu đang để ý Thủy Dã Không vậy, và câu chuyện xì xào cũng không nhỏ, đến độ mà mà cả Thủy Dã Không và Hải Bộ Sa đều nghe thấy được.

Sau cuộc xì xào bàn tán của đám con gái, Khuôn mặt của Hải Bộ Sa bỗng nhiên ửng đỏ.

Ở bàn bên cạnh với Thủy Dã Không, Hải Bộ Sa có thể nói là quen thuộc nhất trong cả lớp. Họ đều là con sâu tội nghiệp đang bị bắt nạt, mặc dù hai người không nói chuyện, họ đi xuống lớp với đầu cúi xuống, nhưng đồng cảm xúc là không thể tránh khỏi.

Hải Bộ Sa cũng không xem thường Thủy Dã Không khi anh bị bắt nạt, thậm chí còn đồng cảm với hắn khi mình cũng giống như vậy. Trong lòng cô dâng lên niềm vui thương cảm lẫn nhau, nhưng sự xấu hổ và tự ti bên trong khiến cô sợ không dám nói chuyện với Thủy Dã Không.

Nếu như nói chuyện thân thiết với Thủy Dã Không và để cho đám người khác trong lớp nhìn thấy, nói không chừng sẽ làm cho mọi chuyện trầm trọng thêm.

Tuy nhiên, vào buổi sáng, màn trình diễn của Thủy Dã Không đã xé tan những suy nghĩ tiêu cực trong Hải Bộ Sa. Đầu cô trông trống rỗng và nhìn vào màn trình diễn sạch sẽ và gọn gàng của Thủy Dã Không, và không gian lớp học như muốn bị bùng nổ.

Giống như một nàng công chúa trong một câu chuyện cổ tích bị rồng nhốt trong lâu đài, hắn ta đánh bại tất cả để kéo nàng công chúa ra.

Ngay lúc đó, những cảm xúc phức tạp tràn vào trái tim cô, rồi khi cô và Thủy Dã Không cũng ngồi ở bậc thang và hắn khen cô một cách nghiêm túc, trái tim của cô luôn luôn đập mạnh.

Thủy Dã Không dường như là một người tốt.

Hơn nữa hắn còn khen cô ở trên bậc thang dưới mái nhà.

Dường như giữa hai người...

"Hải Bộ Sa, không để ý những lời đồn đại của những người đó, họ chỉ là những con chuột nằm trong góc, làm tổn thương người khác bằng lời nói." Thủy Dã Không xoay hai cây bút bằng một tay, trên thực tế đó là thực hành kiểm soát Chuck lạp.

"Dòng chảy... tin đồn...những chuyện nhảm đó" Những suy nghĩ ban nãy trong long Hải Bộ Sa tan vỡ.