- Làm như thế đi?Tôi bảo rằng mình sẽ đồng ý điều kiện của cô à?Hình như không phải vậy.Tú Ly này, tôi xin nhắc lại: Nếu điều kiện đó tôi có thể thực hiện thì tôi sẽ thực hiện, còn nếu ngược lại, tôi không thể thực hiện được thì,tôi rất xin lỗi, cô nhớ chứ?Và đây chính là câu trả lời của tôi: Tôi không phải là kẻ chỉ vì muốn được người khác tha thứ mà bỏ rơi bạn bè.Tôi nói cho cô biết:Dù thế giới này có quay lưng với tôi thì tôi_Vương Hàn Tuyết tuyệt đối không bao giờ phản bội hay bỏ rơi bạn bè,và dù bạn bè tôi có bỏ rơi tôi thì tôi cũng sẽ không bỏ rơi họ.Cô hiểu rồi chứ?
- Cô…cô…Vương Hàn Tuyết, mày được lắm_Tú Ly tức giận bỏ ra về
- Sao cậu không đồng ý?_Tiểu Phong hỏi
- Tại sao tớ phải đồng ý?
- Nếu cậu đồng ý thì cô ta sẽ nhận lời xin lỗi của cậu
- Vì sao tớ lại cần cô ta nhận lời xin lỗi đó?
- Đó là quy tắc sống của cậu mà.Chẳng phải cậu không muốn gây ra bất cứ tội lỗi nào sao mà nếu lỡ gây ra thì cậu nhất định…
- Đủ rồi.Cậu không nghe tớ nói gì với cô ta à?
- Tiểu Tuyết à!
- Đừng bao giờ nhắc lại câu nói đó.Cậu cũng biết ngoài bạn bè, các em ở cô nhi viên và gia đình tớ ra thì chẵn có thứ gì quan trọng…vì thế nên đừng bao giờ nhắc lại những lời ngu ngốc như thế nữa.
- Tớ xin lỗi
- Cậu biết vậy thì tốt rồi.Chúng ta về thôi.Tối nay tớ có hẹn.
- Vậy à?Với ai vậy?
- Với một người bạn
- Chà lâu rồi không nghe cậu nhắc đến bạn…mà ngoài bọn tớ ra thì cậu có chơi với ai nữa đâu cơ chứ…
- Là Hạo Thiên
- Hạo Thiên á?_Tiểu Phong hét lên
- Gì ngạc nhiên dữ vậy?
- Là một tên con trai ư?
- Ừ.Cậu nghi ngờ giới tính của cậu ta à?
- Cậu điên à?Nhưng mà tớ hỏi thật nhá?
- Chuyện gì?
- Giữa cậu và hắn…ờ…ừm…..phải nói sao nhỉ…..
- Tớ và hắn không có gì cả?
- Thật à?
- Ừ.Tớ không có ý định lấy chồng đâu.Vì thế nên đừng có hỏi hay đề cập đến nó
- Cậu định ở góa à?Hâm vừa vừa thôi bà nội.Ai cho phép?
- Ừ.Tớ có ý định thế đó.Chả ai cho phép cả.
- Đồ điên.Cậu mà không tìm cho cậu chỗ dựa là tớ giết cậu luôn đó.Cậu mà ở góa thì bọn tớ phải làm sao đây hả?
- Thì các cậu cứ lấy chồng đi.Tớ có cấm đâu.
- Ya, đã hẹn là chúng ta sẽ kết hôn cùng lúc mà nói như vậy hả?Với lại cậu ở góa mất công bọn tớ phải lo cho cậu nữa.Mệt lắm.
- Hì, ai cần cậu lo chứ!
- Sao không.Không có gia điình,cậu cảm thấy cô đơn thì làm sao….
- Thì đến cô nhi viện ở.Ở đó có trẻ con mà.
- Đồ điên.Vương Hàn Tuyết, cậu à một con điên.
- Ừ, tớ là một con điên, cậu cũng là một con điên_Tiểu Tuyết cười lớn.Cô biết chứ, sao lại không biết Tiểu Phong và các bạn luôn lo lắng cho cô chứ….nhưng mà kể từ khi cậu ấy chết…cô không có ý định kết hôn nữa….
- Ngon miệng chứ?_Hạo Thiên hỏi
- Cũng được.Mà sao lại mời tôi đi ăn vậy?
- Hả?..à…tự nhiên muốn thế thôi
- Tự nhiên muốn thế?Rãnh rỗi quá nhỉ?
- Hả…à…ừm….tôi…
- Nóng quá!Muốn đi ăn kem không?
- Hả..à có
- Vậy đi lấy xe đi
- Ừm.Đợi tôi chút nhé!
- Ừ_Tiểu Tuyết mỉm cười trả lời.”Con trai gì đâu mà cứ ấp úng hoài?…”
Sau khi họ ăn kem xong, Hạo Thiên đưa Tiểu Tuyết về nhà:
- Cảm ơn vì buổi tối._Tiểu Tuyết nói
- Cô thích nó là được rồi!
- Nhưng…
- Sao vậy?
- Lần sau đừng làm như thế nữa?..
- Sao cơ?
- Đừng mời tôi đi ăn nữa..cũng đừng mời tôi đi chơi luôn….à, hôm nay tôi vui lắm.Cảm ơn!
- Ý cậu là sao?
- Cũng không có gì?Chỉ là tôi không thích tiếp xúc nhiều với người khác giới và cũng không muốn liên quan hay thân thiết nhiều nên từ bây giờ đừng…
- Tại sao?
- Tại vì..chuyện đó….không liên quan đến anh.Nếu muốn chúng ta vẫn làm bạn thì mong anh tôn trọng lời tôi nói.Còn nếu không…
- Thì em sẽ làm gì?
“Em…em ư?Anh ta vừa…”
- Hãy xem nhau là người lạ…Và tôi sẽ không bao giờ gặp anh nữa…..
- Đó là điều em muốn
- Ừm
- Em không thể cho tôi một cơ hội sao?Dù chỉ là một cơ hội thôi…..
- Tôi xin lỗi nhưng tôi…
- Được rồi.Đừng nói thêm gì nữa.Em vào nghỉ đi.Chúc ngủ ngon!Tạm biệt!
- Tạm biệt!Lái xe cẩn thận!_Nói rồi,Tiểu Tuyết bước nhanh vào nhà để mặc Hạo Thiên đứng đó với nỗi tuyệt vọng….
- Chào!_Tiểu Tuyết nói
- Ừ, cậu ăn tối chưa?_Tiểu Vy hỏi
- Cậu ấy chắc ăn rồi_Tiểu Phong vừa đọc tạp chí vừa nói
- Tớ hỏi Tiểu Tuyết cơ mà_Tiểu Vy nói
- Thì tớ trả lời giúp, có sao đâu chứ?
- Làm sao mà cậu biết cậu ấy ăn hay chưa chứ?
- Lại cãi nhau với Anh Khang chứ gì?
- Ai cãi chứ?Tại anh ta gây trước chứ bộ…..
- Biết ngay mà….chậc…chậc..tớ bắt đầu sợ cái thứ gọi là tình cảm rồi đây?Nhìn cậu là một ví dụ, cả Tiểu….à không…nhìn cậu là đủ biết rồi…
- Xí…làm giống cậu hay lắm á….
- Này,này,tớ không muốn cãi nhau với cậu nữa đâu nhá?Đừng có mà làm quá._Tiểu Phong nói rồi chợt nhìn sang Tiểu Tuyết, thấy ánh mắt Tiểu Tuyết buồn hẳn đi, cô tò mò xen lẫn lo lắng:”Có chuyện gì với Tiểu Tuyết thế nhỉ?Thường ngày mắt nó vốn đã buồn rồi…hôm nay hình như càng buồn hơn…ánh mắt nhìn đâu đó xa xăm lắm…..”
- Có chuyện gì à?_Tiểu Phong hỏi
……
- Nè, cậu có chuyện gì à?_Cô hỏi lại
…..
- Tiểu Tuyết, này Tiểu Tuyết_Tiểu Đan lay lay bạn
- Hả…có gì sao?_Tiểu Tuyết giật mình quay lại với hiện tại
- Tiểu Phong hỏi cậu nảy giờ đó.Làm gì giống người mất hồn quá vậy?_Tiểu Vy lo lắng
- Hỏi tớ à?_Tiểu Tuyết hỏi
- Ừ.
- Cậu ấy hỏi gì vậy?
- Cậu có chuyện gì sao?_Tiểu Phong hỏi lại
- Không.Thôi..tớ hơi mệt..tớ lên phòng trước đây…chúc các cậu ngủ ngon
- Ừ_Tiểu Đan gật đầu
- Tớ ngủ ở phòng cậu nhé,Tiểu Tuyết._Tiểu Phong nói vọng theo
- Ừm_Tiểu Tuyết quay đầu lại mỉm cười_một nụ cười buồn
Sau khi chắc chắn rằng Tiểu Tuyết đã vào phòng của mình, Tiểu Vy lên tiếng:
- Cậu ấy sao vậy nhỉ?
- Ừm, tớ cũng thấy vậy?Có gì đó lạ lắm?_Tiểu Đan thêm vào
- Hình như có chuyện gì đó làm nó buồn_Tiểu Phong vuốt cằm suy luận
- Chắc vậy.À, lát nữa nếu có cơ hội cậu thử hỏi nó xem sao?_Tiểu Đan nói
- Ừm.Thôi tớ về phòng lấy đồ rồi sang chỗ Tiểu Tuyết đây
- Có gì mai nói cho bọn này biết với nha!_Tiểu Vy nói
- Ừm.Cứ tin tưởng ở tớ.Ngủ ngon nha hai con bạn!
- Ừm,cậu cũng vậy_Tiểu Đan cười
- Chúng ta cũng về phòng thôi_Tiểu Vy quay sang Tiểu Đan giục
- Ừm.
- Bà Thái, bọn con đi ngủ đây.Bác cũng lên ngủ sớm nha!Chúc bác ngủ ngon!_Tiểu Đan nói lớn
- Ừm.Các con cũng ngủ ngon_Tiếng bà Thái trong bếp vọng ra.