Nàng Không Nói

Chương 1




Ngọn đèn cách vách luôn ấm áp

Tiểu tỷ tỷ cũng vô cùng dịu dàng

Mỗi khi thấy nàng, trái tim tôi như thể được sưởi ấm

Người cha thường xuyên say rượu, đánh mẹ cùng với tôi

Tôi rất đau, cực kì đau

Nhưng khi mẹ đánh tôi thì lại càng đau hơn nữa

Tôi ôm đầu gối, ngồi xuống dưới đất

Trên hành lang tối tăm, ánh đèn chỉ sáng một lúc rồi biến mất

Tôi vẫn luôn chờ đợi

Bật, tắt

Tiếng bước chân, âm thanh ho khan, mang theo một chút mùi thuốc lá cay mũi

Mặt đất thực sự rất lạnh a.

Tới khi nào nàng mới đến

Tôi đem đầu vùi vào trong khuỷu tay, nhẹ nhàng khóc nức nở

Nước mắt không thể ngừng chảy xiết

Tiểu tỷ tỷ sạch sẽ như vậy, sao có thể thích mấy đứa trẻ thò lò mũi xanh

Đèn lại sáng

Tôi nghe thấy nàng cất lời.

- Thúc thúc lại đánh em đúng không? Đừng sợ, không phải là lỗi sai của em. Em có muốn ăn cơm không? Chị lấy mỳ cho em ăn nha?

Tôi ngẩng đầu

Thấy nàng vươn tay+

Sạch sẽ thon dài lại ấm áp