Nàng Dâu Cực Phẩm

Chương 986: Ngọn nguồn




Chu Dịch, đây là vết thương từ trước tới giờ chưa từng lành trong ngực Hàn Sóc. Đàm Hi cũng chỉ dám dùng “hắn” hoặc “người đó” để gọi thay, không gọi thẳng tên ra, đặc biệt là trước mặt Hàn Sóc thì càng kín miệng như bưng. Lúc trước, nếu cô có thể phát hiện manh mối sớm một chút, ngăn cản Chu Dịch đúng lúc thì có lẽ đã không có cục diện như bây giờ. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nếu giữa hai người này không dây dưa ân oán thì sẽ không có Tiểu A Thận hiểu chuyện tới mức làm người ta phải đau lòng. Nói đến cùng, là nghiệt, cũng là duyên. Vì Chu Dịch, Hàn Sóc trở thành chuột chạy qua đường trong giới giải trí nội địa mà ai cũng muốn đánh. Từ “Tiểu Thiên Hậu” trở thành “kẻ hút ma túy”, thiên đường cách địa ngục xa như thế, ấy vậy mà cô lại ngã thẳng từ trên xuống. Nguyên nhân gây ra là vì một bức ảnh chụp. Một bức ảnh chụp Hàn Sóc đang hút thuốc lá có chứa cần sa tại một hộp đêm khi còn học trung học phổ thông. Lúc đó, Tiểu Thiên Hậu vẫn mang bộ dáng smart, gương mặt xinh đẹp, tóc nhuộm màu mè, ánh mắt bễ nghễ không kiềm chế được, vẻ mặt kiệt ngạo khó thuần, y như một con ngựa hoang thoát cương, phóng túng một cách không có giới hạn. Đến tận khi vào đại học, dưới sự cưỡng chế của Đàm Hi, cô nàng mới từ từ thoát khỏi cơn nghiện ma túy, tóc cũng trở về trạng thái bình thường. Sau đó, thuận lợi tiến vào giới giải trí, dựa vào chất giọng khàn khàn và thiên phú sáng tác và nhanh chóng đứng vững gót chân trong làng nhạc. Công ty quản lý còn tạo hình tượng riêng cho cô nàng: cô nàng đẹp trai cực kỳ cuốn hút, một tiếng “anh Sóc” thôi cũng đã đủ làm cho vô số thiếu nữ hưng phấn. Nhưng càng ở vị trí cao thì khi ngã sẽ càng đau. Khi bức ảnh chụp bị tung ra, hình tượng cũng sụp đổ. Một khi nhân vật của công chúng có liên quan tới hai chữ “nghiện hút” thì có thể cả đời cũng chẳng xoay người nổi. Mà bức ảnh kia do Chu Dịch dùng chính weibo của hắn tung lên, còn trắng trợn tag Hàn Sóc vào. Cái này cũng không phải tệ nhất, khi đó, Hàn Sóc phát hiện ra mình đã có thai 12 tuần, bụng cũng đã hơi nhô lên rồi. “Em gái, mấy năm nay tớ vẫn luôn nghĩ, dù gì cũng là một hồi tình cảm, tại sao hắn có thể tàn nhẫn như thế, độc ác như thế, nhất định phải sỉ nhục tớ tột đỉnh mới cam lòng chứ?” Hàn Sóc uống say, hơi ngửa người vào ghế sofa, khóe mắt lấp lánh một màn nước trong suốt. “Tớ đồng ý với tất cả các yêu cầu của hắn, ăn cùng uống cùng ngủ cùng, giống y như một con chó Nhật, rõ ràng hắn cũng hứa hẹn sẽ không công khai bức ảnh đó ra. Ha... Thế mà con mẹ nó, tớ lại đi tin người, mặc kệ hắn muốn gì cũng cho, có phải tớ ngu ngốc lắm hay không?” “A Sóc...” Trong mắt Đàm Hi lộ ra vẻ đau lòng. Kẻ trăng hoa như Chu Dịch kiêu ngạo vô cùng, lại giống như thuốc độc, ai dính vào đều sẽ chết. Năm đó, chỉ cần bắt được manh mối thì cô sẽ cố gắng hết sức ngăn cản, đáng tiếc, cô lại không tìm được. “Không sao đâu.” Một tay Hàn Sóc lắc nhẹ cái ly chân dài trong tay, tay kia giơ lên xua xua: “May mắn, tất cả đều đã qua rồi...” Đã từng có một quãng thời gian, đêm nào cô cũng mất ngủ, thậm chí còn nghĩ tới tự sát. Hàn Sóc hít sâu, nở nụ cười với Đàm Hi: “Hơn nữa, tớ cũng phải cảm ơn hắn, ít nhất là A Thận rất ngoan, rất nghe lời, không giống ba của nó...” “Ừ, cậu có thể nghĩ được như thế là tốt nhất.” “Yên tâm đi, tớ sẽ không ngược đãi con nuôi của cậu đâu!” Hàn Sóc cười, đầu tựa vào vai Đàm Hi, miệng lẩm nhẩm hát, tay cũng làm động tác gảy guitar. Sau khi chuyện kia xảy ra, Hàn Sóc công khai xin lỗi, cũng rời khỏi giới giải trí, không tiếp tục học đại học nữa mà xám xịt quay về Hồng Kông. Cô đã từng đeo chiếc guitar, đầu năm màu tóc, một mình Bắc tiến; lúc về, chẳng còn đàn guitar nào cả, trong bụng lại có thêm một sinh mệnh nhỏ máu thịt gắn bó. Cho đến bây giờ, ngôi sao năm đó không còn nữa, rất nhiều năm rồi Hàn Sóc không còn ca hát trên sân khấu nữa. Đàm Hi nghe thấy mấy tiếng “con nuôi của cậu” thì lập tức bật cười: “Đó chẳng phải cũng là con trai của cậu sao?” Đáp lại cổ là tiếng hít thở đều đặn và an ổn, hơi thở vương mùi thơm tinh khiết của rượu vang. Cúi đầu nhìn, quả nhiên... Ngủ rồi. Đàm Hi đỡ người về giường, đặt cô nằm xuống, cởi giày ra, kéo chăn đắp lên giúp cô bạn. Đứng ở bên mép giường, sau một hồi trầm mặc liền thở dài rồi xoay người rời đi. Đêm khuya, biệt thự trên núi Thiên Bình. Cũng là khu của người giàu có nhưng so với Thiển Thủy Loan thì nơi này mới được khai phá cách đây chưa lâu, tương đối tiện nghi, hoàn cảnh ở cũng tốt hơn nhiều, đương nhiên, giá cả cũng cực kỳ đắt đỏ. Gió núi lay động rèm che, quá nửa những ngôi nhà ở đây đã tắt đèn đi ngủ. Nhưng có một nơi vẫn đèn đuốc sáng trưng. Hàn gia, thư phòng. “... Tôi không muốn nghe nhiều lý do như thế, chỉ hỏi một câu thôi, rốt cuộc đã móc nối được với Lục Thị chưa, kết quả thế nào rồi?” Không biết bên đầu kia điện thoại nói gì một lúc lâu mà khiến cho người đàn ông giận tím mặt. “Cậu làm ăn thế nào đấy hả? Rốt cuộc có biết làm gì không? Một tuần, vậy mà con mẹ cậu lại nói với tôi rằng đến mặt Lục Chinh cũng chưa nhìn thấy, tôi còn nuôi cậu làm cái shit gì hả?” Đầu bên kia không ngừng xin lỗi, một người đàn ông trưởng thành lại bị mắng đến mức muốn khóc, gần như tuyệt vọng. Hàn Quốc Đống hít sâu, điều chỉnh cảm xúc, nhưng giọng vẫn cứ nghiêm khắc như cũ... “Xin lỗi thì làm được cái chó gì! Cái tôi muốn là sự góp vốn của Lục Thị và quyền hợp tác khai phá xây dựng khu đô thị mới Sơn Thủy Danh Đồ! Ha... Hết sức á? Đến mặt mà cậu còn chưa gặp mà đã nói mình cố hết sức rồi à, tôi thấy không phải Lục Chinh cao ngạo mà là do cậu quá vô dụng.” “Dù sao tôi không quan tâm, trong vòng ba ngày, nhất định phải mời Lục Chinh tới Hồng Kông này một chuyến. Hoặc nếu anh ta đồng ý thì tôi bay tới thủ đô gặp anh ta cũng được! Không làm được hả? Hừ... Vậy cậu cứ chờ uống gió Tây Bắc đi!” Hàn Quốc Đổng cúp máy, cơn tức giận vẫn mãi không tan đi. Vốn dĩ ông ta đã nói xong xuôi với Tổng giám đốc của Lục Thị rồi, mắt thấy cuối tháng này điều động được vốn là có thể khởi động dự án. Có thể nói, vạn sự đã xong xuôi, chỉ thiếu gió Đông mà thôi. Không ngờ vào đúng lúc quan trọng này thì Lục Thị lại thay đổi người làm chủ, hơn nữa còn vô cùng nhanh chóng và bất ngờ, không nói tới việc phủ định phương án hợp tác của hai bên mà còn chèn ép về tài chính không chịu xuống nước, tiếp theo đó lại truyền ra tin tức thu mua Thiên Hồng... Hàn Quốc Đống sắp buồn bực đến bạc đầu rồi.