Nàng Của Anh

Chương 301: Đưa Ra Ánh Sáng






Người chuyên gia thứ ba lại là người trong một lần thực hiện thủ thuận đã làm ra một sự cố nghiêm trọng, khiển cho bệnh nhân tử vong.

Thế nhưng vì ông ta là con rể của viện trưởng, thế nên dù phạm lỗi cũng được bối cảnh che lấp.

Ba vị trên đây đều là những chuyên gia có đầy chỗ bẩn, khiến cho việc bọn họ làm xét nghiệm chứng minh Diệp Hiểu Khê chưa từng mang thai và sảy thai hoàn toàn không có độ tin cậy.

Đương nhiên, gốc gác của ba vị này là do Lục Minh Thành cho người ra tay lôi ra ánh sáng.

Thế nhưng nếu chỉ nói gốc gác của ba vị chuyên gia này không đáng tin, thì vẫn không đủ để chứng minh Diệp Hiểu Khê giả vờ.

Quan trọng nhất là, Lục Minh Thành còn cho người đăng tải giao dịch chuyển khoản của Diệp Hiểu Khê và ba người kia lên internet.

Người phụ nữ mới lên chức mẹ như Tô Trà Trà cũng không nhàn rỗi, Diệp Hiểu Khê thích giả làm chị gái sau đó đổ tội danh bất hiếu lên đầu Uyển Dư sao? Được thôi, vậy thì cô sẽ lôi toàn gia của Diệp Hiểu Khê vào, kể lại từng sự kiện bọn họ làm với Uyển Dư.

Tô Trà Trà nhanh chóng mở trình soạn thảo, kĩ năng viết của cô cũng tốt, chỉ một bài đăng lên mạng đã có thể lột ra bộ mặt ghê tởm của cả nhà Diệp Hiểu Khê.


Từ sự thật chính Diệp Hiểu Khê cướp bạn trai của Uyển Dư, việc Diệp Hiểu Khê đã mang thai con của Tần Chí Minh rồi sảy thai, việc Diệp Hiểu Khê mưu tính đưa Uyển Dư vào chỗ chết, lại đến Diệp Thịnh buộc Uyển Dư gả cho Ngô Hiểu Minh!
Từng chuyện từng chuyện một, đều khiến cộng động mạng run như cầy sấy.

Ban đầu, những người nọ phê phán Uyển Dư không biết điều, là một người bất hiếu.

Thế nhưng, lúc này bọn họ đều bắt đầu cảm thán, liệu không biết Uyển Dư kiếp trước có hủy diệt dải ngân hà không, sao lại vớ phải đám người nhà cực phẩm như vậy.

Dương Tuyết vừa rời khỏi cục cảnh sát đã đăng một bài trên internet.

Cô ta thừa nhận bản thân là do bị Diệp Hiểu Khê kích động, làm nhiều chuyện xấu với Uyển Dư, hãm hại Uyển Dư, thả rắn độc cắn Uyển Dư, thậm chí cuối cùng còn bị Diệp Hiểu Khê xui khiến bắt cóc hai đứa con của Uyển Dư, suýt chút thì gây nên hậu quả không thể cứu vãn.

Dương Tuyết nói, cô vẫn cho rằng, cô làm nhiều chuyện vì Diệp Hiểu Khê như vậy, Diệp Hiểu Khê sẽ xem cô là bạn, thế nhưng không ngờ, cuối cùng Diệp Hiểu Khê cũng chẳng quan tâm sống chết của cô.

Trong lòng Diệp Hiểu Khê, cô bất quá là một đứa ngu xuẩn mà thôi.

Tất cả mọi người đều kinh hãi! Tâm tư ác độc đến mức nào, mà ngay cả cháu của mình cũng không buông tha chứ.

Những trợ lý của Diệp Hiểu Khê cũng đã nhìn thấy tin tức đăng tải trên internet kia.

Hiện tại, phòng công tác của Diệp Hiểu Khê đã loạn thành một đống bùi nhùi, ngay cả bệnh viện của Linda cũng không nhịn được gọi điện cho Diệp Hiểu Khê.

Nghe tiếng điện thoại điên cuồng vang lên, Diệp Hiểu Khê dường như sắp phát điên.

Nháy mắt trước đó, cô ta vẫn còn hào quang vạn trượng.

Thế mà hiện tại, cô ta một thân một mình, cái gì cũng không có! Trào phúng thật! Cô ta tình nguyện những chuyện xảy ra đêm nay, tất cả chỉ là một cơn ác mộng! Người hâm mộ nam ban nãy giữ lấy Uyển Dư tiến lên phía trước, anh ta thất vọng lại đau xót mà nhìn Diệp Hiểu Khê, nói: "Hiểu Khê, những gì trên internet, đều là thật sao?"
"Không phải!"
Diệp Hiểu Khê nghẹn ngào gào lên: "Không phải sự thật! Tất cả đều không phải sự thật! Là Uyển Dư! Uyển Dư muốn hại tôi! Các người không thể đứng về phe cô ta! Uyển Dư muốn hại chết tôi!"
Diệp Hiểu Khê càng nói càng kích động.

Đột nhiên, cô ta quay sang, nhìn chằm chằm Uyển Dư đầy tàn bạo: "Uyển Dư, vì sao cô phải hại tôi như vậy? Tôi giết chết côi"
Nói xong, Diệp Hiểu Khê như phát rồ mà lao đến người Uyển Dư.


"Lão đại!"
Hàn Tịnh bị động tác của Diệp Hiểu Khê làm cho giật nảy mình.

Thế nhưng anh cũng không phải sợ Diệp Hiểu Khê, mà là đang lo lắng Uyển Dư sẽ bị Diệp Hiểu Khê làm tổn thương.

Uyển Dư và Diệp Hiểu Khê đều ở sau người anh ta, thế nhưng Diệp Hiểu Khê lại gần Uyển Dư hơn.

Dù cho động tác của anh ta có nhanh đến đâu cũng không thể lập tức ngăn chặn được Diệp Hiểu Khê.

Nhưng động tác của Uyển Dư nhanh hơn Diệp Hiểu Khê nhiều.

Diệp Hiểu Khê còn chưa kịp nhào đến người cô, Uyển Dư đã lắc người, khiến cho Diệp Hiểu Khê vồ hụt.

Diệp Hiểu Khê không thể khống chế động tác, vì mạnh mẽ vọt về phía trước nên ngã nhào xuống đất.

Hiện trường, ai nấy đều cười vang.

Diệp Hiểu Khê cảm thấy, tối nay, mặt mũi mấy đời của cô ta đầu đã bị vứt sạch sành sanh.

Cô ta không cam tâm cứ như vậy mà buông tha cho Uyển Dư, vì vậy, cô ta từ dưới đất bò dậy, lại muốn lao đến giáo huấn Uyển Dư.

Thế nhưng, còn chưa kịp xông đến thì lại bị một đám phóng viên xông đến, vừa vặn vây cô ta vào giữa khiến cô ta không thể thoát ra ngoài.

"Nữ hoàng điện ảnh Diệp, xin hỏi những tin đồn trên mạng là có thật không?"
"Diệp Hiểu Khê, cô thật sự lừa gạt chuyện quyên góp, thật sự trốn thuế?"
"Chuyên gia cũng là cô mua được sao, vậy là cô đã từng có con với Tần Chí Minh?"
Diệp Hiểu Khê trước giờ vẫn luôn bình tĩnh, thông minh, thế nhưng tối hôm nay, cô ta phải chịu đả kích liên tiếp khiển cho tâm tình triệt để bị tan vỡ, cô ta cũng không còn cách nào duy trì đáng vẻ lý trí nữa.

Cô ta ôm lấy lỗ tai, cuồng loạn rít gào: "Tôi không có! Thật sự không có! Đừng nói nữa! Các người đừng nói nữa!"
Tối hôm nay, những phóng viên cố ý này cố tình chạy đến đây là vì muốn đào một chút vào đống tin giật gân kia.


Bọn họ vất vả lắm mới chặn đầu được Diệp Hiểu Khê, sao có thể bỏ qua như vậy.

Các ký giả tranh nhau chen lấn, liên tục lao đến chỗ Diệp Hiểu Khê mà hỏi các vấn đề: "Nữ hoàng điện ảnh Diệp, có phải quan hệ chị em của cô và Uyển Dư đã rất căng thắng rồi không?"
"Diệp Hiểu Khê, cô và ba liên tục lập mưu đẩy Uyển Dư vào chỗ chết sao?"
"Chị gái tốt gì đó, đều là giả vờ có phải không?"
"Cô hãm hại Uyển Dư như vậy, chẳng lẽ không cảm thấy Uyển Dư rất vô tội sao?"
"Tôi không có hãm hại Uyển Dư! Tôi không có!"
Diệp Hiểu Khê dùng sức lắc đầu, trên mặt sưng thành một mảnh lớn.

Phối hợp với đó, vẻ mặt cô vặn vẹo, nhìn qua đặc biệt dữ tợn.

"Tôi nói bao nhiêu lần các người mới tin đây? Tôi thật sự không có hãm hại Uyển Dư, là Uyển Dư, chính Uyển Dư mới hãm hại tôi! Tôi không biết tại sao cô ta lại hận tôi như vậy, thế nhưng cô ta chính là không chịu nổi tôi được yên ổn!"
"Xin các người tin tôi, tôi thật sự vô tội, các người không thể tin Uyển Dư! Mục đích của cô ta chính là muốn tất cả các người không tín tôi!"
Uyển Dư thật sự không ngờ được, ngay cả trong tình huống này, Diệp Hiểu Khê còn có mặt mũi đổ trách nhiệm lên người cô.

Có điều, trong lòng cô hiểu rõ một việc, bằng chứng đã bày đầy đủ trên internet, dù Diệp Hiểu Khê có căn loạn đến thế nào thì cũng chỉ là người chết giãy dụa mà thôi.

Có thể vừa nãy, Uyển Dư uống rượu không có mấy tác dụng, thế nhưng để lại dư âm rất lớn.

Uyển Dư có cảm giác, hiện tại cả người cô đều rất phiêu.

Cô lo lắng tiếp tục ở lại đây nữa sẽ bị rượu không chế, làm ra việc gì đó khó nói trước mặt mọi người.

Vì vậy, thừa dịp suy nghĩ giữ hình tượng vẫn còn đó, cô vội vã xoay người, đi ra khỏi Lam Điều.