A Uyển tiểu tiên nữ của anh ta từ chối anh ta là do Lục Cửu uy hiếp mà ra! Sớm muộn gì cũng sẽ có ngày anh ta thành công hớt tay trên của Lục Cửu, khiến cho A Uyển tiểu tiên nữ biết, Giang Tuấn Thành anh ta mới là người đàn ông hấp dẫn nhất ở chốn Hải Thành này.
Loại thuốc mà Lục Minh Thành dùng cho Uyển Dư đều là loại thuốc trị vết thương quý hiếm, vì vậy vết thương của Uyển Dư rất nhanh đã hồi phục.
Trong những ngày qua, cô ở lại đây cùng với Lục Minh Thành, ngoại trừ bị anh chiếm tiện nghi, thì anh thật sự không làm gì cô.
Nghĩ lại những điều anh từng nói, đợi cô khỏi hẳn vết thương sẽ làm cái đó, một khi vết thương trên mặt và tay của Uyển Dư hồi phục gân như không nhận ra rồi, cô sẽ âm thầm lặng lẽ rời khỏi Thiển Thủy Loan.
Ở bên phía bệnh viện cô đã nghỉ phép mấy ngày rồi, không thể tiếp tục xin nghỉ được nữa, còn về phía đoàn phim, cuối tuần này phải đi quay một cảnh quay rất quan trọng, cô còn cần phải chuẩn bị rất nhiều dược liệu, cô bắt buộc phải đi qua đó xem sao.
Chân của Uyển Dư vẫn còn hơi đau, nhưng chỉ cần cô chịu đựng thì sẽ không nhìn ra có gì bất thường.
Cuối tuần này hai đứa nhỏ sẽ đến bên chỗ Hàn Tịnh, cô có thể yên tâm mà đi ra ngoài với đoàn phim, buổi tối ở lại khách sạn trong thành phố.
Những ngày gần đây, Hàn Tịnh trông rất kỳ lạ, anh ta mặc dù vẫn cố gắng hết sức chăm sóc hai đứa nhỏ, nhưng mỗi khi nhìn thấy cô, anh ta lại luôn cúi đâu đi qua, giống như một đứa trẻ mắc lỗi.
Uyển Dư cảm thấy có thể là do chuyện cô nói lời chia tay với anh ta, đã làm tổn thương đến trái tim non nớt của Hàn Tịnh, nhưng chính cô lại không có nghĩ nhiều như vậy.
Phó Tịnh muốn lấy lòng Hàn Tịnh, vì vậy rất nhiệt tình đặt cho cô một căn phòng tổng thống, Uyển Dư lại không muốn trở nên đặc biệt, vì vật liên chọn sống cùng căn phòng bình thường với một người đồng nghiệp nữ.
Bạn trai của nữ đồng nghiệp đó ở gần thành phố, buổi tối cô ấy không lập tức trở về khách sạn, chỉ có một mình Uyển Dư ở trong phòng, tận hưởng cảm giác yên Tĩnh.
Việc quay phim trong ngày đều diễn ra rất suôn sẻ, bố trí dụng cụ gì đó cũng rất thành công.
Chỉ là ánh mắt của Dương Tuyết nhìn cô khiến cô cảm thấy toàn thân khó chịu, giống như một con rắn độc, muốn vô tới cắn xé cô.
Nghĩ đến việc ngày mai còn phải chuẩn bị rất nhiều đạo cụ, Uyển Dư cũng không có thời gian suy nghĩ lung tung, sau khi trở về khách sạn cô liên đi tắm, định ngủ một giấc thật ngon.
Sau khi tắm xong, cô vô thức liếc nhìn chiếc điện thoại mới mua, cậu trẻ không có nhăn tin cho cô.
Cô cứ nghĩ nếu cô bỏ đi mà không lời từ biệt thì cậu trẻ nhất định sẽ giận, ít nhất cũng phải nhắn cho cô một tin nhắn, nhưng cô không ngờ rằng anh lại trực tiếp không để ý đến cô.
Phụ nữ thực sự là một loài động vật kỳ lạ và phức tạp, Uyển Dư mặc dù quyết tâm vạch ra ranh giới rõ ràng với Lục Minh Thành, nhưng lúc anh phớt lờ cô, cô lại xuất hiện cảm giác mất mát không thể diễn tả.
Uyển Dư đập mạnh vào đầu bản thân, đang nghĩ lung tung cái gì vậy chứ! Chẳng lẽ cô vẫn còn hy vọng cậu trẻ sẽ bắt cô trở vê rồi tiếp tục chung chăn chung gối, chiếm tiện nghi của cô sao Cô không phải là người phóng túng như vậy đâu! Vừa định nằm xuống giường thì chuông cửa đột nhiên vang lên, Uyển Dư vẫn khá cảnh giác, trước khi mở cửa, cô đã liếc mắt nhìn ra ngoài.
Nhìn thấy đó là một người đàn ông ăn mặc như bồi bàn, trên tay cầm mấy chiếc đĩa, rõ ràng là tới dọn bữa tối.
Uyển Dư bây giờ lại không muốn ăn nữa, nhưng vì phép lịch sự, cô vẫn thấy ngại khi người ta đã chạy đến đây, vì vậy liên mở cửa ra.
Cửa vừa được mở ra liên bị người đàn ông đột nhiên đóng chặt lại, Uyển Dư đang tự hỏi tại sao anh ta lại đóng cửa thì trong không khí đột nhiên vang lên một tiếng rít.
Là rắn! Hơn nữa còn là loài rắn cực độc! Thứ Uyển Dư ghét nhất chính là loại động vật máu lạnh nhớp nháp này, trước đây cô đặc biệt sợ rắn, nhưng sau này, cô đã không sợ nữa.
Lúc cô theo sư phụ Tần Minh lừng danh cả nước học y thuật thì Tân Minh đã từng dạy cô cách bắt rắn.
Nhiều bộ phận của rắn có thể được dùng làm thuốc, vốn là một thầy thuốc trung y có trình độ chuyên môn thì việc tự biết chế thuốc là điều cần thiết.
Để làm việc trong bệnh viện chữa bệnh cho mọi người, mặc dù có thể sử dụng thuốc bắc trong phòng thuốc ở bệnh viện, tuy nhiên, nếu phải gặp phải tình huống đặt biệt nào mà gân đó lại không có tiệm thuốc thì người hành nghề y học phải học cách sử dụng các nguồn tài nguyên xung quanh họ, bản thân tự chế thuốc để cứu người.
Uyển Dư là đệ tử thân truyền của Tân Minh, cũng là đệ tử tự hào nhất của ông, ông đương nhiên hy vọng y thuật của Uyển Dư sẽ không bị bó hẹp trong bệnh viện mà có thể chữa trị cho nhiều bệnh nhân hơn.
Uyển Dư đứng sau cánh cửa, cô có thể nghe rõ tiếng tim mình đập loạn xạ, đã lâu không bắt rắn, đột nhiên lại nhìn thấy một con rắn bạc độc này, thực ra cô có chút căng thẳng!
Bắt rắn căm bảy phân.
Rắn bạc di chuyển cực nhanh, nhưng Uyển Dư vẫn có thể chính xác thu phục nó, Uyển Dư niết con rắn bạc, cô cẩn thận quan sát tình hình bên ngoài từ mắt mèo.
Người phục vụ, chính xác mà nói, thân phận bồi bàn của anh ta rất có thể là ngụy trang, anh ta để con rắn bạc đi vào, rõ ràng là muốn tính mạng của cô, ước chừng hiện tại, anh ta đang trốn ở bên ngoài chờ xem cô vị rắn độc cắn chết! Uyển Dư đoán không hề sai, người đàn ông đó đang đứng ở hành lang, không ngờ Dương Tuyết cũng lén lút đứng bên cạnh anh ta.
Nhìn thấy Dương Tuyết, Uyển Dư đột nhiên liên hiểu ra.
Vừa rồi cô vẫn đang tự hỏi cô với người đàn ông kia không thù không oán, tại sao anh ta lại muốn rắc độc cắn chết cô chứ, thì ra anh ta đã bị Dương Tuyết chỉ thị! Nhìn gương mặt của Dương Tuyết tràn đầy sự hận thù cùng căng thẳng, Uyển Dư thực sự không thể biết được trong lòng chính mình rốt cuộc đang có cảm giác gì.
Nói cho cùng, cô và Dương Tuyết thực ra cũng không phải là hận thù sâu sắc gì, nhưng Dương Tuyết lại bị Diệp Hiểu Khê cùng với Linda xúi giục lần này đến lần khác hãm hại cô, chỉ là cuối cùng không thành công mà lại khiến bản thân cô ta mất mặc, tự mình chuốc lấy phiền hà.
Mưu đồ giữa những người phụ nữ trong đoàn phim là chuyện hết sức bình thường, chỉ là Uyển Dư đã đánh giá thấp sự độc ác của Dương Tuyết, cô ta thực sự muốn mạng sống của cô! Rắn bạc này rất độc, nếu như cô không bắt được rắn mà bị rắn bạc này cắn phải, một khi không kịp chữa trị, e răng giờ cô đã là người chết rồi.
Làm người ngây thơ đơn thuần, Uyển Dư cô làm không nổi.
Dương Tuyết muốn mạng cô, cô cũng sẽ không phải đi giết Dương Tuyết, nhưng cô sẽ giáo huấn cho Dương Tuyết một vài bài học để đời.
Uyển Dư cuối đầu nhìn con rắn bạc trong tay, trong lòng âm thầm quyết định.
Cô lặng lẽ không chút động tĩnh mở cửa ra, để một khe hở nhỏ lộ ra, đồng thời thả con rắn bạc ra ngoài khe hở.