Nàng Của Anh

Chương 145: Tôi Đến Cứu Cô






"Uyển Dư, những bức ảnh này, cô xem qua chưa?"
Ngay khi Uyển Dư đang dùng hết sức giả chết, thì Lục Minh Thành liên ôm cô vào lòng: "Những tư thế này, cô có thích không? Chúng ta có thể thử xem nha.

"
Vào cái đêm ở Lam Điều khi biết Uyển Dư chính là vợ của Lục Minh Thành, Giang Tuấn Thành thực sự như bị sét đánh, anh ta cũng đã nghĩ, vợ của bạn không nên ức hiếp, anh ta liệu có nên buông tay không.

Nhưng sau đó, anh ta cũng điều tra ra Uyển Dư đã ký thỏa thuận ly hôn với Lục Minh Thành rồi, hơn nữa Uyển Dư còn có một đôi trai gái rất đáng yêu.

Anh ta hỏi Quý Ngôn, đứa trẻ đó là con của Hàn Tịnh.


Người phụ nữ mà bản thân thâm mong nhớ lại cùng người khác kết hôn, hơn nữa còn có con với người đàn ông khác khiến trong lòng Giang Tuấn Thành rất khó chịu, nhưng anh ta là một người trời sinh cho tính lạc quan, anh ta rất nhanh sau đó đã cảm thấy nhẹ nhõm.

Dù tiểu tiên nữ của anh ta đã cùng ở với ai, hay có con cùng ai chăng nữa, thì cô bây giờ vẫn đang độc thân nhai Anh ta bây giờ đang cùng Uyển Dư chạy với Lục Cửu và Hàn Tịnh, có lẽ chỉ cần anh ta cố gắng hơn nữa thì có thể trở thành người chiến thắng cuối cùng.

Nếu như anh ta cuối cùng thực sự có thể đem tiểu tiên nữ về nhà, mua một tặng hai, quá là tuyệt rôi! Giang Tuấn Thành không giống với một số đàn ông khác, cái gì mà quá là quan trọng trinh tiết, trinh nguyên.

Anh ta được du học nước ngoài nhiêu năm, tư tưởng cũng rất cởi mở.

Anh ta lúc trước cùng từng trăng hoa không biết bao nhiêu phụ nữ, thì bây giờ bản thân cũng không có tư cách yêu câu tiểu tiên nữ của mình phải giữ thân như ngọc trước khi gặp anh ta.

Hơn nữa, đêm đó Uyển Dư cùng Hàn Tịnh phát sinh quan hệ cũng không phải do cô nguyện ý, anh ta không nên vì điều này mà từ bỏ tiểu tiên nữ trong lòng mình được.

Hai ngày nay anh ta đến đoàn phim tìm Uyển Dư, nhưng Uyển Dư căn bản không đến đoàn phim, anh ta lại không có cách thức liên lạc với cô, tìm không thấy Uyển Dư khiến anh ta lo lắng điên cuồng, không ngờ sáng sớm hôm nay, anh ta lại gặp được cô cô của mình.

Cô cô nói, muốn anh ta sau này gặp Lục Cửu hãy cố gắng thuyết phục Lục Cửu, đừng cứ hở ra là hành hạ con gái nhà người ta nữa, còn muốn anh dạy Lục Cửu làm thế nào để hòa hợp với con gái.

Mặc dù cô cô không hề nhắc đến người con gái mà Lục Cửu hành hạ là ai, nhưng Giang Tuấn Thành lại có linh tính, người con gái ấy là Uyển Dư.

Vì vậy, anh ta còn chưa ăn bữa sáng đã chạy tá hỏa đến bên chỗ Lục Minh Thành, muốn cứu tiểu tiên nữ của mình thoát khỏi cơn dầu sôi lửa bỏng.

Vốn dĩ Giang Tuấn Thành còn cho rằng Lục Minh Thành là đối thủ nặng ký, nhưng sau khi biết chuyện Lục Minh Thành ngược đãi Uyển Dư, anh ra liên cảm thấy Lục Cửu không có gì đáng sợ cả, anh †a sẽ rất nhanh mà đem tiểu tiên nữ của mình về nhà ! Khuôn mặt nhỏ nhắn của Uyển Dư vẫn còn sưng tấy nghiêm trọng, trên mu bàn tay của cô còn có vết sẹo rõ ràng, nhìn Uyển Dư thế này, Giang Tuấn Thành tức khắc như biến thành anh hùng, anh ta nhất định không thể tiếp tục để tiểu tiên nữ của mình bị Lục Cửu ức hiếp như thế này nữa! Giang Tuấn Thành ở trong phòng Lục Cửu khinh thường hừ lên một tiếng, không ngờ cái tên Lục Cửu này, làm người không khác gì một con chó, bê ngoài lạnh lùng như vậy, không ngờ tới ở nơi riêng tư lại là một tên bi3n thái thích hành hạ phụ nữ.

Tình bạn mà anh ta cùng Lục Cửu lớn lên từ nhỏ đến giờ, vậy mà lại không nhìn ra được bộ mặt thực của Lục Cửu.

Cái tên Lục Cửu này, thực sự tâm tư dấu kín quá sâu rồi! Uyển Dư nhìn thấy Giang Tuấn Thành không biết từ đâu nhảy ra khiến cô trực tiếp sửng sốt, anh ta vừa rồi nói cái gì với cái gì đó, cô khi nào bị cậu trẻ ức hiếp rồi? Còn nói thoát khỏi móng vuốt của cậu trẻ? Uyển Dư kéo mạnh tay của mình ra khỏi tay Giang Tuấn Thành, tay của anh ta càng giống móng vuốt hơn có được không! "Anh là?"
Uyển Dư lùi lại một bước, cảnh giác nhìn Giang Tuấn Thành hỏi.

Nghe những lời của Uyển Dư khiến trái tim non nớt của Giang Tuấn Thành trực tiếp bị tổn thương, anh ta đã từng rót rượu cho cô, cùng đã từng tặng hoa chô cô, xém chút nữa đã cùng cô có một đêm tuyệt vời, vậy mà cô lại không hê nhận ra anh ta! Đặc điểm lớn nhất của con người Giang Tuấn Thành chính là da mặt dày, không sợ bị tổn thương, anh ta bước lên một bước, lịch sự nhỏ nhẹ nói với Uyển Dư: "A Uyển tiểu tiên nữ, tôi là Giang Tuấn Thành đây! Cô có thể gọi tôi là anh Thành!"
Khóe môi Uyển Dư giật giật nghiêm trọng, còn anh Thành !
Thật kinh tởm! Còn A Uyển tiểu tiên nữ là cái quái gì chứ? Nghe xong cả người cô đều cảm thấy rợn hết cả lên.

Có điều, Uyển Dư lúc này cũng xem như đã biết được thân phận của Giang Tuấn Thành, chính là Giang Tuấn Thành - một trong bốn đại thiếu gia ở thành phố này, mấy hôm trước hình như còn tặng hoa cho cô nữa.

Thấy Giang Tuấn Thành còn định kéo tay mình, Uyển Dư liên nhanh chóng đem tay trực tiếp dấu sau lưng, cô vốn dĩ muốn đóng của phòng, không ngờ cái người Giang Tuấn Thành này lại mặt dày cứ thế mà đi theo cô vào trong phòng.

Nhìn thấy Uyển Dư cứ chống cự mình như vậy khiến Giang Tuấn Thành có chút tổn thương, nhưng nghĩ đến những lời cô cô từng nói, Lục Cửu đã hành hạ cô rất tàn nhẫn, khiến anh ta liên thở phào nhẹ nhõm.

Không những thế, anh ta còn cảm thấy đau lòng giùm cô rất nhiều.

Thảo nào cô luôn phòng bị với người khác giới như vậy, hóa ra là bị tên cầm thú Lục Cửu ngược đãi đến sợ hãi! Tên cầm thú Lục Cửu này đúng là quá điên cuồng rồi, A Uyển tiểu tiên nữ đáng yêu thế này mà anh cũng có thể nhẫn tâm ngược đãi cô, đúng là con người có tâm lý méo mói Giang Tuấn Thành sợ sẽ dọa đến Uyển Dư, anh ta cố gắng khiến bản thân có thể nở ra nụ cười nhẹ ngành ấm áp nhất: "A Uyển tiểu tiên nữ, cô đừng sợ nha, tôi với Lục Cửu không giống nhau, tôi là người tốt nha, tôi tuyệt đối sẽ không ức hiếp cô đâu.

"
"Giang! Giang Thiếu, tôi tên là Uyển Dư, sau này anh cứ gọi tôi là Uyển Dư đi, cách xưng hô của anh, tôi thật sự không chịu nổi"

Mỗi lần nghe anh ta gọi cô là A Uyển tiểu tiên nữ, cả người cô đều nổi da gà hẳn lên.

"A Uyển tiểu tiên nữ, gọi Uyển Dư cứ cảm thấy chúng ta rất xa lạ nha, tôi vẫn thích gọi cô là A Uyển tiểu tiên nữ.

"
Giang Tuấn Thành mỉm cười lộ ra cái hàm răng trắng đều, trông chẳng có chút gì là ấm áp thân thiện, cứ như là con chó sói đang đi theo để ăn cô bé quàng khăn đỏ vậy.

"Được rồi, anh thích gọi như nào thì cứ gọi như thế.

"
Dù sao đối với trâu gảy đàn trâu này cũng nghe không hiểu, Uyển Dư không muốn lãng phí thêm thời gian với Giang Tuấn Thành.

"Giang thiếu, nếu như anh không có việc gì thì mời anh ra ngoài cho, chúng ta hình như không có thân thiết.

"
Uyển Dư cảm thấy bản thân mình ý định đuổi khách vô cùng rõ ràng, ai biết được, Giang Tuấn Thành lại hoàn toàn không có động tĩnh gì, mặt anh ta đau khổ nhìn Uyển Dư: "A Uyển tiểu tiên nữ, cô bài xích tôi như vậy có phải là vì do tên cầm thú Lục Cửu đã để lại ám ảnh tâm lý trong lòng cô quá hơn không, đến mức cô đều xem tất cả đàn ông trên đời này đều là cùng đồng bọn?"