-Này các cậu. tới rồi kìa. Một Hv nam từ xa chạy lại với vẻ hối hả.
-Ai tới?. Hv D.
-Nhân vật chính.
-Sao?. tới rồi à. tôi phải tới sảnh chính đây. Chan Dong Gun nhanh chân chạy về hướng sảnh chính của học viện.
Chan Dong Gun, cấp trung, là người được nó nhờ giúp trị tội năm cô Hv đỏng đảnh vào ngày đầu tiên nó đến học viện này. Sau khi anh đi thì các học viên khác cũng theo con đường đó hưởng thẳng sảnh chính mà chạy với tốc độ được coi là bình thường của loài vam nhưng ko bình thường đối với loài người.
-WWWOOOAAAAA!!!!!!!!!. ĐẸP THẬT!!!. Khi địa điểm mà họ muốn tới đã ngay trước mắt thì đặp vào mắt các hv là một màng hình tv cực to có hình một cô gái mặt đồ trắng làm cho cả đám ko thể ko khen ngợi, hầu hết tất cả nam hv đều bị hút hồn ngay tức thì.
-Cánh của sảnh chính bắt đầu mở, mọi người quay đầu lại thì lại một lần nữa hình ảnh nó lại ập đến, nó đi đầu theo sau là Woo và Yun kế tiếp là Tea Hin, Bo, Ha Rum và Hong. Hình ảnh đi đầu của nó càng làm nó nổi bật hơn, một phong cách ăn mặc hoản toàn khác với nó trong màng hình nhưng với bất cứ kiểu cách nào thì nó vẫn luôn thu hút mọi người một cách kì lạ.
-NỮ THẦN!!!. Dong Gun hét lên mừng rỡ.
-Nữ Thần?. Tụi nó đồng thanh.
-Các người gọi ai là Nữ Thần?. Tea Hin lên tiếng.
-Thì là người trong màng hình nè. Dong Gun chỉ tay về phía màng hình lớn mặt hớn hở nói.
Tròn mắt nhìn cô gái trong màng hình. Tea Hin, Bo và những người còn lại trố mắt ra nhìn chỉ có nó là bình tĩnh vì nó biết Blu là nơi dành cho vampire nên việc bị chụp thỉ có gì lạ đâu.
-"Đẹp đó". Nó nghĩ.
-CHÚ Ý!. Tiếng bà Simon vang lên khiến mọi người giật mình quay lại.
-HÔM NÀY HỌC VIỆN NÀY SẺ CÓ CUỘC BẦU CỬ HỘI TRƯỞNG VÀ HỘI PHÓ ĐỀ ĐỨNG RA ĐẢM NHIỆM. SAU ĐÂY TÔI SẺ ĐỌC TÊN BA EM ỨNG CỬ VIÊN!. -KANG YUN!. LEE MIN WOO!. VÀ LEE TARA!. Tiếng của bà Simon kết thúc là lúc vẻ mặt của cô nàng Ha Rum và 6 cô nàng đứng ở một góc tối hẳn đi.
-Yeah!. Tôi nói ko sai mà. Nữ Thần sẻ làm hội trưởng mà. Dong Gun hét lớn.
-Hay quá. Nữ Thần của chúng ta sẻ làm hội trưởng. Hv khác tiếp lời. Tiếng hoan hô rên rĩ của các hv liên tục reo lên làm cho cả sảnh chính nhộn nhịp.
Ha Rum nắm chặc tay gòng lên hết sức. -"Lại là nó, sao nó lúc nào cũng hơn mình vậy?"
-TÔI KO ĐỒNG Ý!.