Cả buổi ăn diễn ra hết sức nhàm chán với những cái liêc nhìn thầm của mọi người, Ha Rum nhìn Woo, Yun nhìn Ha Rum, còn Woo thì nhìn nó, Bo và Tea Hin thì một hồi nhìn nó, một hồi thì nhìn Yun một hồi thì nhìn hai người kia, chỉ nhìn với nhìn, ko có gì đặt biệt, chỉ có nó ngoài cuộc điện thoại của Hong khi nãy ra thì nó ko nói gì cũng ko nhìn bất kì ai chỉ chú tâm vào thưởng thức những món ăn mà mình chưa hề ăn.
Cả cantin dường như hiểu ý của những nhân vật này hay sao mà cũng ko có nhiều tiếng động lớn, sau bửa ăn sáng ngợp thở này thì cả đám tất nhiên là về lớp rồi, đi qua hành lang ngay một lang cang nó và năm người kia thấy rất nhiều học viên bu lại, vốn tính ko nhiều chuyện nên cả đám ko quan tâm nên nhanh chóng lướt qua và đi tiếp, đi được vài bước cách chỗ ồn ào đó vài mét thì Tea Hin phát hiện ra một điều là ko thấy nó đâu, cả đám liền nhìn lại đằng sau thì thấy nó đang từ từ đi vào chỗ đám đông ồn ào đó, ai cũng khó hiểu, nó thuộc típ người ko quan tâm chuyện thiên hạ mà.
Còn nó, sau khi chen vào gần tới bên trong thì nó nghe. -Con nhỏ kia, sao còn ko mau làm theo lời ta hả?. Tiếng nói vừa vang lên là nó nhận ra là của cái Sol Hy, trí nhớ tốt thật. sau tiếng của cô là một tiếng rất rất là quen thuộc vang lên. -Cô đừng ép người quá đáng chứ, tôi đã xin lỗi rồi mà. Hong, chính là tiếng cô bạn hiên của mình, bước chân nó ngày càng nhanh và chớp mắt đã vào bên trong và kịp thời ngăn chặn cái bạt tay của Sol Hy đang vung lên trước mặt Hong, nó từ khi thấy những móng tay dài của cô nàng thì nó đã lao tới chụp lại, bởi vì trong những móng tay đó có....
-Tara. Hong thấy nó vội chạy lại chỗ nó núp sau nó mà lo sợ.
-Chuyện gì vậy Hong?. Nó nhìn Hong vẻ ôm nhung hỏi.
-Chuyện là vầy: .....v....v.....v.....v.....v...v....
Sau khi kết thúc câu chuyện hết sức ngắn gọn mà Hong kể thì nó hiểu ra là cái cô nàng Sol Hy này cố tình va vào để gây chuyện, và cô biết Hong là bạn nó nên mới ra tay với Hong.
-Park Sol Hy, cô sợ tôi đến vậy sao?. Nó nhết miệng một nụ cười trừ nhìn cô nàng Sol Hy với ánh mắt áp đảo.
-Tôi... sợ cô?. Hừ, cô nghĩ mình là bạn gái của Yun thì sẻ làm tôi sợ à?.
-WHAT????. KO THỂ NÀO!!!!!!!! Một âm lượng kinh khủng vang lên rung động cả một khu vực, nhưng chàng trai cô gái như đứng hình, người thì ngất tại chỗ, người thì lấp ba lâp bấp nói,.v..v..v.
Cả đám năm người thấy vậy thì cũng nhanh chân chen vào bên trong, nhưng quả thật là khó thiệt, bu kín hết, đi vào bên trong bằng cách chặm chạp vì phải mò đường. Trở lại bên trong, nó thì ko phản ứng gì vì nó sớm biết chuyện này, nó vẫn tiếp tục nhìn Sol Hy và cô bạn Mi Na bên cạnh cùng năm gương mặt khá là quen, là năm cô gái nhận hình phạt của nó vao ngày đầu tiên vào trường tìm oppa nó.
-Nếu ko sợ tôi thì sao cô ko trả thù tôi mà là bạn tôi. vậy chứng tỏ cô sợ tôi rồi.
-Đừng tưởng bở, trả thù gì chứ, tôi chỉ làm đúng theo cách mà mình làm trước đây thôi, là do bạn cô gây lỗi trước mà. Cười một cách mãng nguyện, tự đắc. -Tôi chỉ bảo bạn cô quỳ xuống xin lỗi thôi chứ có chuyện gì to tác đâu. Cô cứ thao thao bất tuyệt mà ko để ý người nó ngàn càng tối đi, lạnh đi, u ám vạng phần. -Cô nghĩ tôi muốn nhận lắm sao, nói cho cô biết, với hạng vampire cùi như bạn cô thì ko xứng.....
Đang nói liên hồi thì cô bị ăn một cái tát trời gián từ nó, cô té nhào xuống sàn mà ôm một bên má của mình, từ khóe miệng có một dòng máu đỏ chảy ra, định đứng dậy đánh trả thì cô thấy cô em họ của mình cùng bốn người là Tea Hin, Bo Woo và Yun suất hiện thì cô bắt đầu diễn, nước mắt bắt đầu trao ra, Mi Na cùng năm cô nàng đứng phía sau đở dậy.
-Chuyện gì vậy?. Ha Rum cùng bốn người đã có mặt và cũng chứng kiến cảnh nó gián cho cô nàng này một bạt tay.
-Ha Rum...híc...em xem bạn...em đáng chị kìa. (Ớn quá đi à)
-Tara, chuyện gỉ vậy?. Yun cũng đến bên nó hỏi.
-Anh nên hỏi cô ta đi. Nó tức giận nhìn Yun nói.
-Park Sol Hy, cô lại bày trò đúng ko? Bo bước lại cầm tay Sol Hy một cái thật mạnh đưa lên và tra hỏi cô.
-Bày trò gì, anh ko thấy cô ta đánh tôi à?!. Nhói đau, cô quát lại.
-Tara, chuyện gì vậy?. Lần này thì cái Ha Rum lên tiếng hỏi.
-Cô nên dạy lại chị của mình đi, nhót lại hay làm gì đấy đừng để cô ta gây chuyện là được rồi. Nó, ánh mắt ngày càng tức tối nhìn Sol Hy mà nói tất nhiên giọng vẫn nhẹ nhàn như thường.
-Cô... Thấy mình bị nó coi như xúc vật thì cô nàng Sol Hy nhìn nó căm phẫn.
-Thật ra là chuyện gì?. Hong, cậu nói đi. Yun nhảy vào và anh thấy có thêm sự hiện diện của Hong nên chỉ còn cách hỏi cô.
Sau một hồi tiếp tục nhiệm vụ kể lại mọi sự tình, cô có ý định kéo nó đi chỗ khác nhưng bất lục vỉ nó vẫn ko chịu đi, hình như nó còn việc gì thì phải.
-Chị, chị sai rồi đấy. Ha Rum nhìn Sol Hy, biết là ko thể nào giúp cô vì ai náy đều chứng kiến hết thì giúp được gì chứ.
-Em..../ -Thôi được rồi, đi thôi chị. Ha Rum nhanh chóng keo tay Sol Hy đi nhưng lại bị nó chặn lại, nó bị gì vậy ta.
-Muốn đi sao?.các người tưởng cô ta chỉ làm vậy là do tính tình ngan bướm của mình à?. Hừ ngu ngốc. Nó bước đến gần chỗ Ha Rum và Sol Hy, nhìn thẳng vào Sol Hy. -Nếu như tôi ko ngăn cô kịp thời thì bây giờ mặt của Hong chắc chắn sẻ bị hủy sau vài vài tiếng nữa, cô nghĩ vậy là trò đùa sao, hủy hại khuôn mặt của người khác là chuyện bình thường à?.
------------