Sau khi lấy hình về từ chỗ của Woo rồi cùng Hong chơi vs tụi nhỏ, Hin cũng cùng tham gia mặt dù sức khỏe còn yếu.
Tiển Hong ra về vs vẻ mặt nối tiếc của bọn nhỏ, Hong cũng giống nó, rất thích trẻ con, mà bọn trẻ này cũng thích cô nên hai bên rất hợp nhau.
Đưa Hong ra xe nó có ý mời Hong ngủ lại nhưng nhớ ra là ngày mai Hong con đi học, ngày chủ nhật kết thúc cũng là ngày đi học bắt đầu thì cái ý nghĩ ấy nhanh chóng tan biến khi chưa nói ra.
Định về nhưng Hong nhớ đến một chuyện chưa hỏi. -Tara này, có phải cậu nói cậu chưa bao giờ đi học phải ko?!.
-Phải!, có việc gì sao?.
-Ùm!, mình định hỏi cậu có muốn đi học chung vs mình ko?.
Nhận ra được ý nghĩ của câu nói đó nhưng nó vẫn giả vờ là ko biết để tạo cho Hong một bất ngờ. -Ko!, mình ko thích đi học!.
-Híc bùn quá!, cậu ko đi học vậy thì tụi mình ko được gặp thường xuyện rồi!. Chán nản, biết cậu trả lời rồi mà vẫn hỏi.
-Đừng có bùn!, thôi cậu về đi kẻo trễ. Nó nói vs ánh mắt thật dịu dàng hiền từ, chỉ cần nhìn thấy ánh mắt này thì ai mà tức giận cũng phải dừng lập tức, và Hong cũng vậy, nhanh chóng xóa đi nỗi bùn ko còn vướn một chút gì.
-Cảm ơn cậu về món quà!. Hong cười tươi nói, hai hàm răng nhe ra rất buồn cười.
Bật cười khi thấy biểu hiện đó của Hong, lần đầu tiên nó cười thanh tiếng, nhìn vẻ mặt của nó cười thật là đẹp, Hong tin rằng nụ cười của nó đủ để cướp đi hàng ngàn trái tim của mọi vật, từ những vật thể ko động đến những con người, hay vampire nào đó.
-Được rồi!, ko có gì đâu!, bye!
...
Cùng vào thời điểm đó, thân ảnh người con trai đang ngồi trên lang càng của căn biệt thự được coi là lớn hiện lên dưới ánh trăng tròn.
Đôi mắt suy tư vô định nhìn về phía xa xâm của anh khiến cho mọi vật dường như biến mất, chỉ còn anh vs một cái suy nghĩ nào đó trong đầu.
-Kì lạ, sao chị lại ko biết anh Woo chứ?, chị là em họ của anh Hoo thì tính ra cũng phải biết anh Woo!, sao hai người nói là chỉ mới gặp hôm qua!.
Tea Hin hiện giờ ko thể hiểu chuyện gì đang xẩy ra, tại sao nó và Woo lại chỉ mới biết nhau từ hôm qua, mà trong khi quan hệ của họ là họ hàng chứ?.
-Hay là sống xa nên ko biết????, híc khó nghĩ quá, phải làm rõ mới được.
Vò đầu bước tóc cũng ko thể nghĩ ra chỉ cỏn cách là tiễm hiểu xem thôi.
.....
Lại một buổi sáng bắt đầu, những tia nắng tinh mơ cũng lần lượt đi tìm chủ, nắng cứ tưởng rằng cô chủ của nó ko còn chìm trong giất ngủ để đợi nó tới gọi nên điểm đầu tìm đến là góc phải của căn phòng rồi sau đó mới mò đến góc trái, nhưng thật kì lạ cô chủ nhỏ ấy hôm nay lại chưa thức, vẫn còn nằm trên giường, vui mừng nắng tìm đến nâng niu khuôn mặt xinh đẹp ấy, nhẹ nhàn vuốt lấy làn da trắng nỏn rồi tiếp tục ôm sát vào từng đường cong của cơ thể ấy.
Hiểu được nắng đang gọi, đôi mi dài hé mở, ngồi dậy vươn vai rồi vào phòng vs, hôm nay ko biết nó chọn loại trang phục gì nữa đây.
....
Cùng lúc đó tất thầy các hs cũng đã đến trường, hôm này cái Ha Rum đi rất sớm, và ko có rồm rà như hôm qua.
Ngồi trên ghế đá Hong cầm món quà mà nó tặng, món quà thật đẹp, xem ra nó rất hiếm, nâng niu món qua bỏ vào túi, vì món qua ko lớn nên nó chui lọt vào túi vừa y.
Hai tiết đã xong cuối cùng cũng tới giờ chơi, ở trường này khác vs mọi trường bình thường là cứ hai tiết là ra chơi mà hai tiết thì cũng chỉ có 90', vampire thì có cần học nhiều đâu.
Xuống canten Hong chọn một cái bàn khất nằm cuối phòng.
Trong nhà ăn nam thì tụm ba tụm bảy nói chuyện, nữ thì lấy những vật được xem là quý hiếm ra khoe.
-Này máy bà dừng có dư hơi, máy thứ này đâu có quý bằng miếng thẻ bài trong phòng trưng bày của trường chứ. Cô nữ sinh ngồi góc phải nói.