Nàng Có Thể Ôn Nhu Vô Cùng

Chương 76




Sau buổi phỏng vấn, buổi tối Cố Ninh Tư còn có cuộc họp video hàng tuần với Spider. Tiết Mân đến mời cùng uống một ly, Trì Noãn liền lấy lý do này để từ chối.

Tiết Mân nói: "Vậy chúng ta hẹn lần sau nhé, Cố Ninh Tư, đến lúc đó nhớ đi cùng."

Cố Ninh Tư im lặng đứng đối diện Tiết Mân, quay đầu hỏi Trì Noãn: "Tôi có quen cô ấy không?"

Trong giọng nói của nàng không có chút nghi hoặc nào, nói cách khác là... Không quen, không hẹn.

Trì Noãn: "..." Quả thực hai người không tính là quen.

Thời gian còn sớm, cô đến trường đón Tiểu Ngô Đồng trước.

"Dì Cố." Tiểu Ngô Đồng đã lâu rồi không gặp Cố Ninh Tư, vừa leo lên xe liền hưng phấn nói, "Cháu nhớ dì lắm!"

Cố Ninh Tư nhìn cậu: "Ngủ còn sợ không?"

"Không sợ ạ!" Tiểu Ngô Đồng ôm cặp sách vào lòng, vui vẻ nói chuyện với Cố Ninh Tư, "Bác Chu ở đối diện đã chuyển đi, kẻ xấu sẽ không tới nữa."

Trì Noãn ngồi ở ghế lái quay đầu lại nói: "Họ bán nhà rồi... Nhưng người chủ mới vẫn chưa xuất hiện, mọi người đều đoán có phải là mua để đầu tư hay không."

Ánh mắt Cố Ninh Tư rơi vào móc khóa Transformers trên cặp sách của Tiểu Ngô Đồng: "Tôi không thấy triển vọng đầu tư nào ở khu vực của cậu."

"..." Trì Noãn nghẹn họng, được rồi, cậu nói gì cũng đúng.

Xe tiến vào Hạc Nam Sơn, Tiểu Ngô Đồng không hiểu đầu tư là gì, thấy mẹ và dì Cố đều im lặng, cậu kéo nhẹ quần áo của Cố Ninh Tư, bắt đầu chủ đề mà cậu quan tâm: "Dì Cố, sao dì lại vẽ giỏi vậy ạ?"

"Bức tranh mà dì sửa giúp cháu, mẹ cũng rất thích, còn đặt vào trong khung ảnh nữa!" Tiểu Ngô Đồng hâm mộ nói, "Cháu có thể giỏi được như dì không?"

Phía trước là đèn đỏ, Trì Noãn phanh gấp.

"Ối!" Tiểu Ngô Đồng lắc lư, xoay người kéo dây an toàn, Cố Ninh Tư giúp cậu thắt dây an toàn, "... Lát nữa sẽ dẫn cháu đến phòng vẽ tranh của tôi."

Tiểu Ngô Đồng nhảy nhót: "Dạ dạ."

Sau bữa tối, Cố Ninh Tư đưa Tiểu Ngô Đồng đến phòng vẽ tranh ở tầng bốn. Trì Noãn theo họ lên lầu, Tiểu Ngô Đồng vừa vào phòng vẽ tranh liền tròn mắt, cậu khó tin ôm đầu, nhảy dựng tại chỗ mấy cái, khuôn mặt đỏ bừng nhìn Cố Ninh Tư.

Cố Ninh Tư gật đầu.

Nhận được sự cho phép, Tiểu Ngô Đồng lập tức như đạn đại bác lao vào góc phòng vẽ tranh, chạy về phía mô hình màu vàng: "Bumble Bee to quá đi!"

Ôm vài giây, cậu lại chuyển sang cái khác, khuôn mặt nhỏ áp vào chân của mô hình: "Optimus Prime của mình..."

"..." Ra vào đây hơn một tháng, Trì Noãn chưa từng lên tầng bốn, càng không biết trong phòng vẽ tranh lại có hai tên to xác này. Dựa theo chiều cao của Tiểu Ngô Đồng, mỗi mô hình đều cao hơn ba mét.

Tiểu Ngô Đồng đã sớm quên đi mục đích ban đầu đến phòng vẽ tranh, cảm xúc hoàn toàn mất kiểm soát, cứ đi vòng quanh hai mô hình Transformers:

"Oa! Mẹ ơi, mẹ coi nè, nó còn biết quay đầu nữa!"

"Tuyệt quá, mắt nó phát sáng kìa!!"

"Ha ha ha ha, thích quá đi!! Nhà dì Cố ngầu quá!!"

"..."

Trì Noãn chỉ chú ý đến những bức tranh trong phòng.

Tất cả những bức tranh trong phòng vẽ đều quay ra xa tường, ngoại trừ một nửa tác phẩm còn đang dang dở trên giá vẽ.

Tranh sơn dầu trừu tượng, hoặc là bầu trời đêm, hoặc là biển cả.

Trì Noãn không thể quên được niềm hạnh phúc như pháo hoa rực rỡ khi lần đầu tiên nhìn thấy bức tranh Cố Ninh Tư vẽ cô... Sẽ không còn nữa rồi.

Nghĩ đến những bức tranh đã bị tiêu hủy kia, trong lòng như đóa hoa ẩm sương, nặng trĩu và đau đớn.

Dưới lầu mơ hồ có tiếng xe ô tô, hẳn là Hà Chân đã đến rồi.

Tiểu Ngô Đồng chơi đến chẳng biết trời trăng mây đất gì, Trì Noãn cùng Cố Ninh Tư xuống lầu.

Hà Chân mở tập tài liệu đưa cho Cố Ninh Tư: "Boss, chương trình họp tối nay."

Cố Ninh Tư vừa đi vừa xem, Hà Chân còn nói: "Việc ngài nhờ tôi điều tra đã có kết quả. Mấy năm trước người đó đã xuất ngoại vì vấn đề sức khỏe của trưởng bối, tôi đã lưu lại địa chỉ email công tác cũ của người đó, cũng đã liên hệ với bộ phận dự án của Spider, tin rằng sẽ sớm có kết quả thôi."

"Ừm." Cố Ninh Tư ngẩng đầu khỏi tài liệu, nhìn về phía Trì Noãn, "Cà phê."

Trì Noãn đi pha cà phê, cô pha theo tỉ lệ đường và sữa phù hợp với thói quen của Cố Ninh Tư rồi đưa vào phòng họp, bầu không khí trong phòng họp có chút căng thẳng.

"Công ty của Daniel đáng lẽ phải có nguồn vốn từ Series C, nhưng khi sắp đưa ra thị trường thì chuỗi vốn lại bị đứt?"

Cố Ninh Tư khoanh tay, dựa lưng vào ghế: "Nguyên nhân là gì?"

Hà Chân đứng trước bàn hội nghị: "Vợ mới cưới của Daniel đã qua đời trong một tai nạn máy bay, trong bụng còn có thai nhi chưa tròn tháng, Daniel tinh thần hoàn toàn suy sụp, căn bản không thể làm được gì."

Cố Ninh Tư: "Toàn bộ cơ chế quản lý của công ty đều do một mình Daniel quyết định sao?"

Nàng nói rất bình tĩnh và chậm rãi, không kích động, cũng không giận dữ, thế nhưng Hà Chân lại không dám thở mạnh---- Khoản đầu tư gần một triệu, có thể phải trôi đi vô ích rồi.

"Hai dự án mới khai phá đều do Daniel phụ trách, những người khác trong công ty không có khả năng tiếp nhận, hai dự án đó đã trực tiếp kéo chuỗi vốn xuống."

Cà phê được đặt lên bàn, Trì Noãn xoay tay cầm cốc về phía Cố Ninh Tư để nàng tiện sử dụng.

Cố Ninh Tư liếc nhìn Trì Noãn: "Đây là dự án của bên A, Lận giáo sư nói thế nào?"

Hà Chân: "Lận tổng đã gửi lời quan tâm đến Daniel, hy vọng hắn sẽ sớm tỉnh táo lại, đồng thời cân nhắc cấp thêm vốn cho công ty của Daniel."

Cố Ninh Tư mặt vô cảm cầm cốc cà phê lên.

Màn hình video trên tường chợt lóe, Trì Noãn nghe thấy một giọng nam thuần hậu: "Chào buổi tối, A Ninh."

Trì Noãn ngẩng đầu, người đàn ông xuất hiện trong video vô cùng anh tuấn, có lẽ đã ngoài năm mươi, nhưng lại được bảo dưỡng rất tốt, ông mặc một bộ vest chỉnh tề, dáng người khiến hầu hết thanh niên đều phải mặc cảm.

Cố Ninh Tư nhìn màn hình, Hà Chân nói: "Lận tổng."

Lận giáo sư: "Hà Chân, trước khi bắt đầu cuộc họp, để tôi nói chuyện riêng với A Ninh trước đã."

Trì Noãn lập tức cùng Hà Chân ra khỏi phòng họp.

Hà Chân xoa xoa huyệt thái dương, Trì Noãn hỏi nàng muốn uống cà phê hay nước trái cây, Hà Chân xua tay rồi tự rót cho mình một cốc nước ấm, chỉ chỉ vào phòng họp giới thiệu với Trì Noãn: "Lận tổng là người sáng lập Spider, cũng là người chỉ dạy cho boss."

Trì Noãn lộ ra vẻ mặt thì ra là vậy.

Hà Chân: "... Có phải cô đang nghĩ Lận tổng có đôi mắt thật tinh tường, đã bồi dưỡng boss thành người kế nhiệm ưu tú, để cô ấy đứng đầu Spider chỉ trong vòng 3 4 năm không?"

Trì Noãn: "... Chẳng lẽ không phải sao?"

"Phải, đúng là boss rất ưu tú." Hà Chân xác nhận ý kiến của Trì Noãn, nàng đặt tay lên vai cô, gật đầu nói, "Ngoài ra, mẹ của boss còn là đối tác hàng đầu của Spider, tất cả cổ phần của bà ấy ở Spider đều do boss thừa kế."

Trì Noãn: "..." Thế giới tư bản đúng là rất thực tế.

Trì Noãn không biết cuộc họp diễn ra thế nào, nhưng vừa rạng sáng, cô đã nhận được hai tin nhắn.

Một cái là từ Hà Chân: "Chuyến bay của boss đến trụ sở chính của tập đoàn đã được đặt trước, nhưng vẫn chưa xác định ngày về, mọi lịch trình trong nước sẽ được bãi bỏ từ ngày mai, trợ lý Trì, kỳ nghỉ năm mới của cô bắt đầu rồi đấy."

Trì Noãn mở một tin nhắn khác.

Cố Ninh Tư: "Trước buổi trưa thu dọn hành lý cho tôi."

Trì Noãn trằn trọc suốt đêm không ngủ được, ngày hôm sau đến Hạc Nam Sơn với quầng thâm dưới mắt.

Sau khi bấm mật khẩu, cô đang định đẩy cửa thì cửa đã bị kéo ra từ bên trong.

Cố Ninh Tư mặc áo hoodie, mang giày thể thao, Trì Noãn nhìn trang phục của nàng, hỏi: "... Cậu định chạy bộ buổi sáng à?"

Cố Ninh Tư vén tóc ra sau tai, nhìn cô.

Trì Noãn lặp lại: "Cậu chạy bộ à?"

"Đi dạo thôi." Cố Ninh Tư đưa cốc nước trong tay cho Trì Noãn, đeo tai nghe, kéo mũ lên và đi ra ngoài sân trước.

Trì Noãn hiểu ý đuổi theo Cố Ninh Tư.

Khu biệt thự có lối ra vào nối liền với công viên rừng, ánh nắng dần dần lên cao, xuyên qua những tán cây rậm rạp, khi chiếu xuống chỉ còn lại những đốm sáng lẻ tẻ.

Nhiệt độ trên núi khá thấp, tuy rằng không cảm thấy quá lạnh, nhưng Trì Noãn vẫn kéo khăn quàng cổ lên.

Trên đường đi không gặp một người nào, không khí rất tốt. Trì Noãn hít vào mấy hơi, cơn sóng nhỏ "hôm nay Cố Ninh Tư sẽ rời đi" vẫn không được giải tỏa chút nào, thi thoảng cô lại ngơ ngác nhìn bóng lưng Cố Ninh Tư ở phía trước.

Đi gần nửa tiếng, Cố Ninh Tư không lên trên nữa, xoay người đưa tay về phía Trì Noãn.

Trì Noãn đưa nước qua, Cố Ninh Tư thản nhiên uống.

Chiếc mũ rất lớn, che khuất gần nửa khuôn mặt nàng, môi bị nước thấm ướt, nàng chậm rãi mím môi.

Trì Noãn nhẹ giọng nói: "Cố Ninh Tư."

Cố Ninh Tư đeo tai nghe, không để ý đến Trì Noãn, lướt qua người cô và quay trở về.

Trì Noãn dùng giọng nói còn nhẹ hơn khi nãy, cúi đầu nỉ non: "Đừng rời xa mình nữa."

Cố Ninh Tư bước đi không nhanh không chậm, đến ngã ba đường, nàng hạ mũ xuống. Nàng thoáng dừng lại và quay đầu, ánh mắt mang theo sương núi, nhìn về phía Trì Noãn đang tụt lại rất xa phía sau: "Đừng để lạc đường."

Về đến nhà, Trì Noãn bắt đầu thu dọn hành lý cho Cố Ninh Tư.

Kỳ thực cũng không có gì để thu dọn, hầu hết nhu yếu phẩm của nàng đều ở bên kia, Hạc Nam Sơn chỉ là nơi ở tạm thời của nàng.

Cố Ninh Tư hiếm khi được rảnh rỗi, nàng thoải mái ngồi trên chiếc ghế đơn lật xem tạp chí thời trang, ánh nắng ấm áp ngày đông chiếu vào từ cửa sổ, nàng giống như một cảnh phim đẹp nhất, toàn thân đều tỏa sáng.

Thời gian kéo dài, trong căn nhà yên tĩnh, chỉ có hai người các cô.

Trì Noãn bỏ quần áo đã gấp vào vali, hỏi Cố Ninh Tư: "Cậu đại khái khi nào sẽ về?"

"Không xác định." Cố Ninh Tư lật xem mấy trang cuối cùng của tạp chí, sau đó đi tới nhìn Trì Noãn thu dọn hành lý. Tay Trì Noãn rất trắng, có chút thịt, khiến người ta liên tưởng đến câu "mềm mại không xương". Lúc này tay cô đang đặt trên bộ quần áo sẫm màu, vuốt ve đường vai và đường eo, rồi tỉ mỉ gấp lại.

Cố Ninh Tư xách từng bộ quần áo mà Trì Noãn vừa gấp ra: "Không cần."

"..." Đây không phải là do cậu tự chọn sao? Trì Noãn ngẩng đầu nhìn Cố Ninh Tư, khuôn mặt xinh đẹp dịu dàng một mảnh mờ mịt.

Cố Ninh Tư cũng từ trên cao nhìn xuống cô, mấy giây sau, nàng lại ném quần áo vào vali.

...

Buổi chiều, Hà Chân đến đón Cố Ninh Tư, sau khi rời đi, mấy ngày liền đều không có tin tức gì.

Vào đêm giao thừa, mỗi nhà đều ăn cơm đoàn viên. Trì Noãn làm một bàn món ngon, cùng Tiểu Ngô Đồng đón năm mới qua chương trình sôi động trên TV.

"Chúc mừng năm mới."

Giữa tiếng pháo nổ, Trì Noãn chúc Tết Cố Ninh Tư, đồng thời gửi ảnh mâm cơm đoàn viên cho nàng xem. Tiểu Ngô Đồng đang tập trung bóc hạt hồ đào đút cho Trì Noãn, Trì Noãn há miệng nhận lấy, lúc đưa tay xoa đầu Tiểu Ngô Đồng thì điện thoại reo lên.

"Khụ khụ khụ..." Trì Noãn che miệng ho liên tục.

"Mẹ, mẹ sao vậy? Bị nghẹn sao?" Tiểu Ngô Đồng vội vàng vỗ lưng Trì Noãn.

Trì Noãn nhìn màn hình: "... Mẹ không sao."

Cố Ninh Tư: "Tôi không được vui vẻ như cậu."

Sau đó một bức ảnh được gửi tới, mắt kính đặt cạnh một chồng báo cáo tài chính, cà phê bốc khói, Cố Ninh Tư hiển nhiên đang ở nơi làm việc.

Trì Noãn quyết định thu hồi bức ảnh mâm cơm đoàn viên, hai giây sau, giao diện trò chuyện hiện lên yêu cầu call video từ Cố Ninh Tư.