Đánh giá: 7.5/10 từ 2 lượt
"Ở trong thế giới của anh vốn không có tồn tại màu nắng... anh buông tay mặc kệ số phận bóp nghẹt hy vọng sống... chỉ chờ đến lúc không thể gượng dậy nổi, anh sẽ mỉm cười xuôi tay không oán trách..."
"Nhưng từ khi em đến... liền trở thành vệt nắng duy nhất anh tôn thờ... thiên thần của anh... Anh chỉ cần em"
"Anh đã từng nghĩ mỗi người đều có một thiên thần bên cạnh, và khi thiên thần ấy xuất hiện, anh sẽ thấy được nguồn sáng... Nhưng có phải anh quá yếu đuối? Nên Thượng Đế đã mang thiên thần ấy khỏi anh?"
Bình luận truyện