Nằm Xuống! Cướp Đây!

Chương 18: 18: Ban Đêm






Tên Danmei: Nằm xuống! Cướp Đây!
Tác Giả: Phong Cuồng Phán Quan.

Chuyển Ngữ: Phượng Khuynh Yên.

Edit: Phượng Khuynh Yên.

Beta: Meo Meo.

Ban Đêm...!
Buổi tối Hắc Phong Sơn Trại yên tĩnh mà đáng sợ.

Đêm khuya tất cả mọi người nằm ngủ trên giường mơ đẹp, nhưng những đêm như vậy, luôn có một số người không thành thật...!
Chỉ thấy một con mèo đứng ở ngưỡng cửa, nghiêng tai lắng nghe tình hình trong phòng, một lúc sau, có người cẩn thận mở cửa nhẹ nhàng bước vào.

Bóng dáng lén lút này không phải ai khác, chính là Mộc Phàm, cậu lén vào phòng Cô Độc Hiên Hàn!
Trước khi ngủ, cậu nằm trên giường suy nghĩ rất lâu, cuối cùng vẫn cảm thấy cần phải xem thử Cô Độc Hiên Hàn có phải là người cậu muốn tìm hay không.

Nếu Cô Độc Hiên Hàn là người mạnh nhất thiên hạ mà cậu đang tìm kiếm, thì chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ hiến thân, cậu liền trở về Liên Minh Tinh Tế, kết thúc giao dịch của cậu và Chính Phủ Liên Minh.

Mộc Phàm là người lười biếng, ngại phiền phức, không bao giờ trì hoãn những việc có thể giải quyết nhanh chóng...!

Nghĩ thông suốt Mộc Phàm lập tức hành động, Nhị Hắc ngủ như heo trên giường, cho dù Mộc Phàm hung hăng đạp mấy cái cũng chưa tỉnh.

Mộc Phàm một người một ngựa đi vào phòng Cô Độc Hiên Hàn.

Thích ứng bóng tối tìm được chính xác vị trí giường Cô Độc Hiên Hàn.

Mộc Phàm nắm chặt hai tay, cậu sẽ hành động khẽ một chút...!
Mộc Phàm nhảy lên giường, nhanh nhẹn định đè Cô Độc Hiên Hàn ngủ say.

Một trận trời đất quay cuồng chờ Mộc Phàm lấy lại tinh thần liền phát hiện mình bị người ta đặt dưới thân.

Cô Độc Hiên Hàn khóa ngồi ở trên người thiếu niên, rất nhanh nắm hai tay Mộc Phàm đặt ở đặt ở đỉnh đầu, đùi đè chặt hai chân thon dài của thiếu niên.

Bị áp đảo thiếu niên không giận mà còn cười, hai tay bị nắm linh hoạt như rắn dễ dàng thoát khỏi, sau đó nắm đấm đanh về phía Cô Độc Hiên Hàn.

Cô Độc Hiên Hàn nghiêng đầu tránh né, lần này trực tiếp cởi thắt lưng thiếu niên quấn lấy cổ tay cậu, trói chặt thiếu niên.

Động tác nhanh, thuần thục.

"Mộc Phàm." Cô Độc Hiên Hàn nói chuyện hơi thở thở ra lại lạnh lẽo vô cùng, không giống người sống.

"Sao ngươi biết là ta?"
"Hơi thở." Người đàn ông cúi đầu đến gần thiếu niên, ngay cả trong trong bóng đêm cũng có thể nhận đối phương là ai, bởi vì Hơi thở của thiếu niên khác với những người khác.

Căn phòng tối đen, nhưng đôi mắt của thiếu niên bị Độc Cô Xuân Hàn đặt dưới thân lại cực ký lấp lánh, tựa hồ đã chứng minh đúng suy đoán của mình, người đàn ông quả nhiên rất mạnh.

Thiếu niên không chịu thua nghiêng đầu hung hăng cắn cổ người đàn ông gần ngay trước mặt! Mùi máu tươi thoáng cái lan tràn trong miệng...!
Cô Độc Hiên Hàn bị cắn mặt vẫn không có biểu cảm gì, không cảm thấy đau đớn.

"Xem ra ta cắn chưa đủ độc ác lắm." Mộc Phàm liếm vết máu trên khóe miệng, cười thuần khiết.

"...!Đó là máu của ta." Cô Độc Hiên Hàn một tay đem hai tay bị trói của Mộc Phàm về đằng sau gần như muốn bẻ gãy, một tay dùng ngón cái xoa xoa vết máu trên khóe miệng thiếu niên.

Dính dính còn có độ ấm.

Cô Độc Hiên Hàn cúi đầu hôn.


Nói là hôn nhưng thực chất chỉ là môi chạm môi, thiếu niên liền quay đầu đi chỗ khác vì cánh môi ngứa ngứa, Cô Độc Hiên Hàn giống như con thú bị đứt xích hung hăng cắn nát cánh môi Mộc Phàm!! Dùng hết sức cắn xé!! Viền mắt thiếu niên tràn ra nước mắt sinh lý, nhưng cậu không cảm thấy đau.
"Đây là dạy dỗ ngươi." Cô Độc Hiên Hàn giống như đang an ủi thú cưng cuối cùng cũng ngoan ngoãn nghe lời, ánh mắt không còn vẻ tàn nhẫn mà bình tĩnh.

Mộc Phàm im lặng nhìn chằm chằm Cô Độc Hiên Hàn, người đàn ông này không phải là người tốt tính.

Đầu gối Mộc Phàm dùng sức thoát khỏi khống chế Cô Độc Hiên Hàn đá vào bụng người đàn ông, ngay lúc người đàn ông thả lỏng, nhanh nhẹn nhảy xuống giường nửa khom người như con thú nhìn chằm chằm Cô Độc Hiên Hàn vẫn đang ngồi trên giường.

"Haha tuyệt vời, ngươi mạnh hơn ta mong đợi." Thiếu niên vui sướng không hề giống người bị đánh.

"Ngươi có muốn giao phối với ta không?" Mộc Phàm từ đầu đến cuối không đáp bỗng nhiên nói một câu như thế.

Chủ đề thay đổi quá nhanh, Cô Độc Hiên Hàn nhất thời không phản ứng kịp.

"Giao phối, giao hoan, làm tình, lên giường, nơi này của các ngươi có rất nhiều cách nói, ngươi lên giường với ta đi ~" Mộc Phàm cười rạng rỡ, có thể nghe được nghiêm túc.

Rõ ràng là người bị cắn, lại vui vẻ mời y lên giường? Cô Độc Hiên Hàn đột nhiên cảm thấy thiếu niên rất kỳ quái, y lần đầu tiên nhìn thấy một người kỳ quái như vậy...!
"A, ngươi sẽ không có thiệt hại gì đâu."
"Bài học ban nãy ta dạy quá nhẹ." Cô Độc Hiên Hàn sắc mặt lạnh như băng vọt đến trước mặt thiếu niên, nhấc thiếu niên trực tiếp đem thiếu niên vứt ra ngoài cửa!! Mộc Phàm ở không trung xinh đẹp xoay người hoàn mỹ tiếp đất, chính là lúc tiếp đất đột nhiên yên tĩnh.

Cô Độc Hiên Hàn đi ra cửa phòng dựa vào ánh trăng lạ lùng nhìn thiếu niên đột nhiên yên tĩnh.

Thiếu niên ngẩng đầu, mặt nhăn nhó, ngũ quan vặn vẹo.

Đôi mắt xinh đẹp lúc này vô cùng đáng thương, long lanh nước nhìn Cô Độc Hiên Hàn: "Đau quá, môi chảy máu đau quá...!Đau chết mất..." Đau đớn trên môi rốt cục truyền tới thần kinh thiếu niên.

Mộc Phàm vẫn luôn sống tại phòng thí nghiệm, hầu như ít khi bị thương, cho nên khả năng miễn dịch cậu đối với đau đớn trên thực tế rất kém.


"Sao đột nhiên đau như vậy híc...!Đau chết mất huhu..." Tuyến lệ của Mộc Phàm hoàn toàn sụp đổ, khóc đến chảy nước mắt chảy nước mũi, rất thảm thương.

Cô Độc Hiên Hàn đứng đối diện bị tình cảnh trước mặt làm cho cứng đờ, thiếu niên lúc thì cười, lúc thì bộc phát sát khí, lúc này lại khóc.

Y lần đầu tiên thấy sự thay đổi sắc thái phong phú như vậy.

Nương theo ánh trăng người đàn ông mới nhìn rõ vết máu trên miệng thiếu niên, trông rất đáng sợ, y ban nãy dùng sức cắn không chút thương tiếc, nhưng sao bây giờ cậu mới cảm thấy đau đớn?
"Rất đau?" Thiếu niên khóc thật sự rất thảm thương, Cô Độc Hiên Hàn đến gần sờ sờ đầu cậu.

"Đau chết mất!" Thiếu niên lớn tiếng trả lời.

"...!Đừng khóc, nhịn một chút." Không thể nói ra lời an ủi nào khác.

"Người đau không phải ngươi, ngươi nói nghe hay lắm!"
"...!Phải làm bây giờ?" Cô Độc Hiên Hàn nhíu mày, hình như y cắn quá mạnh rồi.

"Ngươi cùng ta lên giường, ta sẽ không đau nữa!" Thiếu niên nghiêm túc mặt kéo căng đưa ra nguyện vọng, hai má còn mang theo nước mắt, trong mắt chảy ra nước mắt thật là tội nghiệp.

"..."
"Thế nào, ngươi cùng ta lên giường, ôi, đau chết mất, nói chuyện cũng đau!" Thiếu niên vừa khóc vừa ra lệnh kéo tay áo Cô Độc Hiên Hàn..