Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ

Chương 21: 021. Nói chuyện thế nào vậy?




“Con nhỏ chết tiệt, làm đến tận cửa nhà, cho rằng ông đây dễ ức hiếp!” Ông chủ Vũ thật sự tức giận rồi.

Từ lúc nào mà hắn trở thành bánh thơm, gái có chồng cũng đuổi tới nhà vậy?

Quan trọng nhất là, còn để kỹ thuật viên Hứa biết nữa!

Đây thực sự là không thể nhịn nữa rồi!

“Nói chuyện thế nào vậy?” Kỹ thuật viên Hứa nhịn không được giáo huấn: “Tuy nói con gái chủ động chút, anh không thích, nhưng anh cũng không thể nói như vậy chứ? Trở lại giải thích với người ta rõ ràng là được, không phải mỗi cô gái đều có dũng khí thổ lộ.”

“Gái có chồng kia có cái gì tốt? Nhìn y như yêu tinh vậy!” Ông chủ Vũ nóng nảy sắp chết: “Trời lạnh muốn chết mà mặc váy! Thật là vì đẹp, cóng chết không hối hận! Sao cô ta không không mặc gì hết mà ra đường đi? Tỉ lệ người ta quay đầu lại nhìn sẽ rất cao đó!”

Kỹ thuật viên Hứa tức chết rồi!

Tài xế Vũ vừa thấy làm cho người ta tức giận, trong lòng càng thêm nổi lửa với cái bà gái có chồng tới cửa kia, nhưng hắn biết có lửa thì hiện tại cũng không thể phóng ra với kỹ thuật viên Hứa.

“Tui về trước, tự cậu dọn dẹp đi.”

Hứa Tư Văn không biết thân phận thật sự của ông chủ Vũ, chỉ coi hắn là tài xế Vũ, tài xế Vũ thối mặt rời đi, tư thế kia đúng là như phải đi về liều mạng.

Hứa Tư Văn nhìn ra được, người này không phải đang làm bộ, mà là bộ dạng thật sự rất tức giận, liên tưởng đến đãi ngộ của tập đoàn Đông Bắc Hổ, chỉ sợ thật đúng là oan uổng hắn.

Bây giờ con gái muốn bám víu cành cao khá nhiều, y cũng không phải chưa từng thấy, có điều, cô gái kia cũng thật là có khả năng, một người tài xế cần phải tự xem nhẹ mình như thế sao?

Có điều mấy cái này mắc mớ gì đến y?

Kỹ thuật viên Hứa vẫn dựa theo tiết tấu như trước, bắt đầu quét tước vệ sinh.

Không còn tài xế Vũ ở đây, y cũng bớt một người quấy rối.

Chờ y giặt sạch ra trải giường vỏ chăn quần áo, thậm chí bao gồm cả quần lót tất khăn tay xong, ngay cả giày cũng chà xát một lần, rốt cục có thể lấy hơi.

Trong giấc mộng, liền mơ tới năm đó, chuyện kia, Hứa Tư Văn mặt lạnh, dùng thân phận của một người đứng xem, nhìn tất cả đã từng trải qua trong mộng….

Sau khi tỉnh lại, lại phát hiện mình đã có thể lãnh tâm lãnh tình đối mặt, rốt cuộc không còn mỗi một lần lúc tỉnh lại, bên gối bị nước mắt ướt nhẹp, trên trán tất cả đều là mồ hôi lạnh bộ dạng chật vật…

Bởi vì là chương trình tổng hợp, phần mềm Hứa Tư Văn thiết kế có rất nhều công năng, nhằm vào cấp cao, cấp giữa, nhân viên cơ sở, thiết đặt quyền hạn mở ra chương trình khác nhau vân vân, Hứa Tư Văn phải ở nơi này khoảng hơn một tháng.

Lại bởi vì trong lúc đó có đợt nghỉ năm mới dài hạn, trong thời gian hơn một tháng, có đến nửa tháng là vượt qua trong kỳ nghỉ.

Có điều Đông Bắc Hổ không hổ là người có tiền, người ta căn bản không quan tâm!

Cả ngày lễ và ngày nghỉ đều được nghỉ như bình thường, xí nghiệp tư nhân có thể làm được như vậy rất ít, các loại phúc lợi đãi ngộ siêu cấp hậu đãi, cho nên có người sau khi từ chức ở Đông Bắc Hổ đến những nơi khác, căn bản không thích ứng được.

Hứa Tư Văn cho rằng thứ hai sẽ gặp được tài xế Vũ, thật ra thì y vẫn rất tò mò đối với chuyện sau đó, cũng không biết tài xế Vũ giải quyết vấn đề thế nào.

Nhưng thứ hai tới là ngày ông tài xế thay ca.

Hứa Tư Văn không quá quen thuộc với người ta, những người y không quen y sẽ một mực không bắt chuyện, kỳ thực lúc mới bắt đầu, cũng bởi vì tài xế Vũ giúp y một chút, y mới giao tiếp với tài xế Vũ.

“Thứ ba không cần lên lớp, ngày đó là tiểu niên*, tất cả mọi người được nghỉ.” Giảng dạy một ngày xong, trước khi đi, Hứa Tư Văn nhận được thông báo.

*Tiểu niên: ngày tiểu niên ý nghĩa mọi người bắt đầu chuẩn bị cho năm mới, chuẩn bị sạch sẽ để qua năm cũ, bày tỏ năm mới phải có không khí mới, biểu đạt nhân dân lao động Trung Quốc tạm biệt cái cũ đón cái mới, đón nguyện vọng tốt đẹp cát tường thịnh vượng. Tùy theo phong tục các nơi, được gọi là ngày lễ tiểu niên cũng không giống nhau, trong truyện tập đoàn Đông Bắc Hổ ở phía bắc, nên ngày tiểu niên là ngày hai mươi ba tháng chạp.

Lạnh nhạt gật gật đầu, tỏ vẻ đã biết, liền không quay đầu lại rời đi.

Hết chương 21