Ban đầu Tần Mặc phân cho Tô Song Song làm người quản lí thời gian, mặc dù cô mừng rỡ như điên, nhưng cảm thấy không làm gì mà hưởng lộc, cho nên lập tức tìm hiểu tiêu chuẩn của thông báo tuyển dụng, thấy mình thích hợp mới tới làm.
Dù là chức vụ là trợ lí nhưng không liên quan đến Tần Mặc, cô không thể nào có cơ hội tiếp xúc được, cô cảm giác mình có thể làm được, hơn nữa có thể làm rất tốt, cho nên giờ phút này Tô Song Song hoàn toàn không lo lắng.
"Tôi rất thích Thục Tiên Truyện, trong tác phẩm này, mỗi nhân vật tôi đều hiểu rõ, cho dù là chỉ là một vai phụ, tôi cũng nhớ rất kỹ."
Tô Song Song chậm rãi thở phào một cái, tiếp tục nói: "Tôi có thể thuộc rõ từng tình tiết, mỗi một trang tôi đều vẽ không dưới mười lần. Nếu các ngươi không phục, có thể cùng tôi so xem ai hiểu rõ Thục Tiên Truyện hơn, ai có thể đảm nhiệm vị trí trợ lý này hơn tôi?”
Giọng nói của Tô Song Song không lớn, cũng rất dịu dàng, không hề mạnh mẽ, thế nhưng lại khiến người ta cảm nhận một loại sức mạnh bền bỉ,mọi người không thể xem thường. Cô vẫn nhìn chằm chằm vào bạch cốt tinh, cuối cùng chậm rãi mà hỏi: "Tại sao tôi không thể đảm nhiệm chức vụ này?"
Nhân viên xung quanh nghe xong sự nỗ lực của Tô Song Song, có chút xúc động, nhìn ánh mắt của cô trở nên phức tạp, không hề chứa sự khinh bỉ.
Bạch cốt tinh bị Tô Song Song chọc giận, có chút bối rối. Tô Song Song đều nói sự thật, ngoại trừ việc Tô Song Song biết Tần Mặc, cô làm ở chức vụ này đúng là không có gì là bất ổn.
Dù sao chỉ là một tháng đi làm thêm, đừng nói học chính quy, chỉ cần là một người có bằng cấp về hội họa cũng có thể làm được.
Đột nhiên trong ánh mắt cô ta lóe lên một tia độc ác, nhằm vào việc Tô Song Song nằm ở giường Tần Mặc, hét lên the thé: "Vậy cô giải thích như thế nào về việc của cô và tổng giám đốc nhỉ, tại sao cô lại leo lên giường anh ta?"