Nam Thần Nhà Tôi

Chương 439: Tổng giám đốc phương nhà anh đổi khẩu vị sao?




“Đây là hạng mục thúc đẩy sự phát triển GDP của đất nước, chính phủ nước Z bọn họ sao lại không ủng hộ?” So với cái này, Dương Yến lại càng tò mò về người đầu tư hơn: “Mấy ông chủ có tiền của nước Z nhiều như vậy, muốn tra có lẽ cũng tra không ra.”

Hứa Cung Diễn mỉm cười, dạy cô: “Nhà tư bản sẽ luôn đặt lợi ích lên đầu, đất nước không chịu chi tiền, mấy người tư bản đương nhiên sẽ đi tìm đối tác có tiền, chỉ cần có thể kiếm tiền, cho dù công nghệ kỹ thuật trong nước có dậm chân tại chỗ hay không, bọn họ cũng sẽ không quan tâm.”

“Tôi hiểu rồi.” Dương Yến mím môi: “Nhưng nói tôi cảm tính cũng được, nếu đất nước của tôi có được công nghệ như vậy tôi sẽ không để nó truyền ra ngoài.”

Người cuối cùng rồi sẽ chết, tiền cũng không thể mang theo.

Lúc ra đi, có thể nhìn thấy đất nước ngày càng hưng thịnh, trong lòng sẽ cảm thấy vô cùng tự hào.

Dương Yến hỏi anh: “Nếu ‘dự án Thanh Diệp’ không ở trong tay anh, sao anh phải ở nước R lâu như vậy, hay anh đã tìm được người phụ trách và đầu tư vào dự án này?”

“Kỷ Gia Trí cũng biết ‘dự án Thanh Diệp’, người của hắn ta làm việc với nhóm người của ông Thủ Chủng.” Hứa Cung Diễn nghiêm trọng nói: “Hắn ta đang muốn tìm cách liên hệ với ông chủ đứng đằng sau, muốn đầu tư.”

Dương Yến yên lặng một lúc, rồi oán hận nói: “Ngoại trừ làm mấy việc khốn nạn, đầu óc chứa toàn t*ng trùng, thì người tài dưới tay hắn ta cũng nhiều, nên cả những kế hoạch thế này cũng có thể trà trộn vào.”

Chỉ cần nghĩ đến chuyện của Kỳ Kỳ, cô đã hận không thể giết tên Kỷ Gia Trí.

Cô nhớ rõ tại sao mình lại cố gắng hết sức giúp Hứa Cung Diễn, tại sao lại trở về Nam Thành. Là bởi vì hy vọng ba năm sau, vào ngày mà Bác Nội Nhĩ đạt được thỏa thuận về vụ đánh cược với hai anh em họ, cô có thể tận mắt thấy Kỷ Gia Trí mất đi tất cả, quyền lợi, tiền tài, nhân mạch và thấy được khuôn mặt thảm bại của hắn khi đó.

Trò chơi vừa mới bắt đầu, cán cân thắng lợi lại luôn nghiêng về phía Kỷ Gia Trí, thật sự không công bằng!

Dương Yến hít một hơi thật sâu, bình tĩnh nói: “Nếu Kỷ Gia Trí thật sự đã tìm được nhà đầu tư, đầu tư vào ‘dự án Thanh Diệp’, thì không cần đợi ba năm sau chúng ta đã thua rồi.”

“Như vậy đi, anh cũng không cần về vội, quản lý công ty ở nước R cho tốt, theo dõi nhất cử nhất động của Kỷ Gia Trí, tôi sẽ phụ trách Nam Thành bên này. Sau này có mấy bữa tiệc rượu hay yến hội nào cao cấp, tôi sẽ đi rồi tìm hiểu xung quanh. Tôi muốn tìm ra nhà đầu tư kia, sau đó sẽ nói lại với anh.”

“Được.” Hứa Cung Diễn đau lòng nói: “Em cũng đừng làm việc quá sức, nghỉ ngơi nhiều một chút.”

“Không sao đâu, mấy cục cưng đều rất ngoan.” Dương Yến sờ vào phần bụng hơi nhô lên, gần đây cô cảm thấy bụng bầu của mình càng ngày càng lộ rõ, phải mặc quần áo rộng mới nhìn không ra.

Dương Yến bất đắc dĩ thở dài: “Nhưng mấy cục cưng phát triển nhanh quá, đến khoảng năm sáu tháng chắc không che được bụng nữa, tôi sẽ tận dụng khoảng thời gian này sắp xếp tốt mấy công việc ở công ty.”

Đến lúc đó xử lý mọi việc từ xa, cô cũng sẽ an tâm hơn.

Hứa Cung Diễn nhịn không được cười: “Mấy cục cưng còn thường xuyên đá em hay không, chúng có nghịch ngợm không?”

“Đá chứ, lúc đang ngủ cũng thường xuyên bị bọn nó đá tỉnh.” Dương Yến oán giận nói: “Tay chân dài rồi, lại bắt đầu đánh nhau ở trong bụng tôi, đánh nhau mỗi ngày, đôi khi làm cho tôi cũng khó chịu.”

“Anh cảm thấy bọn nó đang tranh nhau vị trí anh trai.”

Dương Yến nghe anh nói như vậy, nhất thời dở khóc dở cười: “Cái này có gì mà tranh chứ, làm anh trai còn mệt hơn!”

“...”

Cô đang nói chuyện với Hứa Cung Diễn, nghe thấy tiếng gõ cửa, lập tức hạ giọng: “Tôi xử lý việc trước đã.”

Sau đó cúp điện thoại, cho người bên ngoài tiến vào.

Người tiến vào là trợ lý Ella, cô mang tài liệu vào đưa cho Dương Yến, kinh ngạc nói: “Tổng giám đốc Dương, cái cô tiểu hoa đán bên Phẩm Ưu kia đã ký hợp đồng với công ty chúng ta rồi, mức giá chín tỷ đồng, cũng không yêu cầu mức giá cao hơn.”

“Thật sao?” Dương Yến cũng rất kinh ngạc, nhận lấy tài liệu, vừa lật xem vừa nói: “Thật sự do ngân sách hạn chế, nếu không tôi cũng không ép giá thấp như vậy.”

“Lúc ấy sau khi gặp cô ấy, tôi mới phát hiện cô ấy là tiểu hoa đán đang hot trong các bộ điện ảnh và phim truyền hình của Phẩm Ưu gần đây, mấy hôm nay tôi còn đang nghĩ nếu đối phương không đồng ý, cô lại phải đến học viện Vật Sắc tìm kiếm nữa.”

Trợ lý cười, bổ sung lời của cô: “Không ngờ với mức giá này mà đối phương cũng ký, có phải hay không?”

Dương Yến ừ một tiếng, xác nhận hợp đồng không có gì sai sót, vẫn cảm thấy là lạ: “Tôi nghe nói người đại diện của tiểu hoa đán này nổi tiếng là moi tiền, rất khó đối phó, các cô ký hợp đồng này, người đó không có chút ý kiến gì sao?”

“Không có, hơn nữa còn rất vui vẻ.” Trợ lý nói: “Nhất là cái người đại diện của tiểu hoa đán kia, lúc nào cũng cười toe toét giống như có bánh từ trên trời rơi xuống vậy.”

Nghe trợ lý nói như vậy, lông mày Dương Yến càng cau chặt: “Tiểu hoa đán tùy tiện làm đại diện phát ngôn cũng hơn chín tỷ đồng, quay một bộ phim ngắn ba phút với giá này, cô ấy sao còn vui vẻ như vậy?”

“Tôi nghe nói tiểu hoa đán kia ôm đùi tổng giám đốc Phương.” Trợ lý nghĩ một chút, ngập ngừng nói: “Tổng giám đốc Dương, cô nói xem có phải tâm trạng của tiểu hoa đán đó đang tốt, lại vừa lúc gặp chúng ta?”

Dương Yến trong lòng run lên, có chút hoảng hốt: “Cô nói cái gì?”

Tiểu hoa đán này ôm đùi tổng giám đốc Phương?

Cô vội vàng tìm kiếm xem ảnh của tiểu hoa đán kia, sau khi nhìn vài lần, xác định Phương Tinh Nghị sẽ không thích loại hình này, sau đó lại nghĩ, loại hình mà người đàn ông kia thích cô sao có thể biết được chứ?

Đều nói đàn ông càng trưởng thành càng thích phụ nữ mềm mại, biết làm nũng, biết dựa dẫm bọn họ như cừu non.

Nói không chừng Phương Tinh Nghị cũng thay đổi rồi...

Đầu óc Dương Yến có chút hỗn loạn, một đống suy nghĩ linh tinh hỗn độn.

Cô cúi đầu giống như đang xem tài liệu, trợ lý cũng không thấy được sắc mặt của cô, còn đang đứng ở kia mà thổn thức: “Tiểu hoa đán này trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, lấy được hai bộ điện ảnh đầu tư lớn của tập đoàn nhà họ Phương và quyền đại diện mấy sản phẩm thương hiệu quốc tế.”

“Bây giờ cô ấy đang có lưu lượng tốt, nhưng nổi tiếng nhanh như vậy, ở đâu có được nguồn tài nguyên tốt như vậy chứ? Chắc chắn là tổng giám đốc Phương cho. Cô xem trước kia tổng giám đốc Phương đối xử với Tưởng Song Kỳ rất tốt, muốn cái gì cho cái đó, tình nhân mới đổi thành tiểu hoa đán này rồi.”

Trợ lý nói xong, còn buồn bực nói: “Hình như rất lâu không thấy Tưởng Song Kỳ hoạt động trên màn ảnh rồi, có phải cô ta đã đắc tội với người cấp cao của Phẩm Ưu nên bị đóng băng rồi hay không?”

Dương Yến nghe trợ lý nói thanh tỉnh một chút, thản nhiên trả lời: “Phẩm Ưu sao có thể đóng băng một hạt giống tốt như thế chứ, nói không chừng là diễn xuất chán rồi muốn học thêm, nên xuất ngoại bổ túc thì sao.”

Trợ lý gật đầu: “Quả thật có rất nhiều nghệ sĩ diễn viên diễn chán rồi, sẽ ra nước ngoài bổ túc.”

“Không có việc gì nữa thì cô ra ngoài đi, tôi còn có việc bận.”

“Được, vậy tổng giám đốc Dương cô làm việc đi.” Trợ lý sợ quấy rầy Dương Yến, nhanh chóng rời đi.

Dương Yến mở tài liệu ra lại xem không vào, rất phiền não, luôn suy đi nghĩ lại mấy lời vừa nãy trợ lý nói, cảm giác trái tim đau đớn, lại cảm thấy mình thật vô dụng.

Đã nói phải vạch quan hệ rõ ràng với người đàn ông kia, kết quả vừa nghe thấy hắn với người phụ nữ khác có quan hệ đã khó chịu.

Nói thật, cô cũng không biết mình bị làm sao nữa.

Dương Yến miên man suy nghĩ hồi lâu, vẫn nhịn không được lấy di động ra, nhắn tin cho trợ lý Tư: “Trợ lý Tư, tổng giám đốc Phương nhà anh đổi khẩu vị sao?”

Cùng lúc đó, trong tập đoàn nhà họ Phương, Phương Tinh Nghị đang tham dự một cuộc họp.

Cuộc họp bất thường lần này.

Là bên quản lý cấp cao của Mỹ Tinh phái vài người đến tìm Phương Tinh Nghị khởi binh vấn tội về hợp đồng người đại diện phát ngôn đã ký giữa nghệ sĩ Phẩm Ưu và Hòa Tụng, nói hắn phá hỏng lợi ích công ty.

Hơn nửa giờ chỉ nói về chủ đề ‘lợi ích và điều kiện’, Phương Tinh Nghị nghe mà phiền chán.

Anh thấy di động sáng lên, mở ra nhìn là số di dộng của Dương Yến gửi tin nhắn đến. Sau khi lướt xem nội dung mà Dương Yến gửi, sửng sốt.

Đổi khẩu vị?

Anh đổi khẩu vị gì chứ?