Nam Thần Nhà Tôi Tuyệt Không Nam Thần

Chương 3: Fan Hâm Mộ Oán Niệm




Đại thần Phong Khởi mà các em gái fan hâm mộ đã nhắc đến trên bình luận, Trang Uẩn đã từng nghe qua. Lúc anh còn chưa lui về ở ẩn, Phong Khởi đã xuất hiện trong giới Cổ Phong rồi, bất quá lúc đó Phong Khởi nhiều lắm cũng chỉ là một tiểu phấn hồng (1) mà thôi, hát được vài bài, đã thu được khá nhiều fan, không nghĩ tới mới chỉ qua một năm, mọi người khi nhắc đến cái tên Phong Khởi này còn đính kèm thêm hai chữ đại thần.

Phong Khởi, Phượng Khởi, đúng là ID khá giống nhau, bất quá Trang Uẩn sẽ không đi tìm hiểu xem cái người xài ID Phượng Khởi này có phải đang tận lực bắt chước Phong Khởi hay không đâu, anh chỉ đơn thuần là có cảm giác đối với thanh âm này mà thôi. Tựa như ổ khoá xưa cũ, đột nhiên tìm được chìa khoá thích hợp, khi cho chìa vào ổ, cánh cửa bị khóa ngay lập tức mở ra, toàn bộ những thứ nằm bên trong đều khởi động, thân thể liền không còn nằm trong tầm kiểm soát nữa, dẫu biết rất rõ rằng không có cách nào chống cự lại, nhưng vẫn không nhịn được mà tìm kiếm.

Khiến Trang Uẩn cảm thấy vui mừng chính là, cũng may trong cuộc sống hiện thực không gặp phải người có thanh âm hợp khẩu vị lỗ tai anh cao đến như vậy, nếu không lúc nghe hắn nói chuyện xong liền mặt đỏ tim đập chân như nhũn ra, như vậy không phải là xong chuyện rồi sao?

ID trước kia của Trang Uẩn chính là Thanh Thần, bởi vậy lúc anh mới xin vào YY xong, thuận tay liền đổi áo may ô thành Thanh Thần. Có vẻ Thanh Khê thật sự xem áo may ô của anh là “Bản mệnh” (2) của mình, cho nên lúc Phượng Khởi xuất hiện mới cố ý gửi tin đến nói cho anh biết một tiếng.

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Đại Thủ Tử đang ở trong ổ nhỏ, giẫm qua áo may ô của tôi đi O(∩_∩)O~

Trang Uẩn thầm nghĩ, vận khí của anh coi vậy mà tốt ghê, một ngày hai lần lại có thể nghe được Phượng Khởi ở hiện trường, chẳng phải nói một tháng này Phượng Khởi lên mạch được có vài lần thôi sao.

Anh đạp qua áo may ô của Thanh Khê, nhìn xem người nói chuyện trong kênh bây giờ có hơn chục người. Ổ nhỏ của Phượng Khởi là một kênh mới xây, online trước mắt cũng chỉ có ba nhân viên quản lý, một em gái khoác áo tím trong kênh của Phượng Khởi, một khoác áo vàng là Thanh Khê, còn có áo cam chính là Phượng Khởi.

Sắp xếp kênh thành mười phần tùy ý, rồi ghim một bài hát ở đầu kênh, cũng không trang trí màu mè nào thêm.

Trang Uẩn chuẩn bị tinh thần thật tốt mới nhảy vào, bởi vì anh biết rõ thanh âm của Phượng Khởi có bao nhiêu lực sát thương đối với mình, nhưng sau khi anh nhảy vào, chờ hơn hai phút mà bên trong tai nghe vẫn hoàn toàn an tĩnh như cũ. Ngay vào lúc anh còn đang hoài nghi website trường có phải lại rơi hố rồi hay không, khung bình luận yên ắng lại xuất hiện hai hàng chữ.

Phượng Vũ Cửu Thiên U Hoàng: Xem xem kênh có 46 người mà không làm gì cả, lại nhìn đại thủ tử treo máy?

Phượng Vũ Cửu Thiên Tàn Nguyệt: Không có mà →_→ Tôi còn đang ở một kênh khác trong khi nghe nhạc ở Khuynh Ca Lan Âm mà.

Ồ..... Hoá ra không phải đang còn sống, Trang Uẩn nhận ra, bất quá cũng không tính là đến không, thanh âm của Phượng Khởi lúc chiều có lực sát thương quá lớn, anh cũng không lo lắng đến, thừa cơ bây giờ thì nên chú ý một chút.

Lúc này, Thanh Khê lại gửi tin tới.

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Có phải rất thất vọng hay không nha, đại thủ tử không sống rồi ん(*≧▽≦*)ん

Trang Uẩn còn đang lo lắng xem mình nên nói gì, ngay sau đó tin nhắn lại tới.

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Đại Thủ Tử thường xuyên giống người chết như vậy đấy, muốn bắt được anh ấy lúc ở hiện trường cũng không dễ dàng (*/ω *)

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Bất quá anh ấy có đôi khi lại đột nhiên sống dậy, khiến tổ ghi âm đều trở tay không kịp, có mấy bài hát cũng không kịp ghi âm lại mấy giây đầu ┑( ̄Д  ̄)┍

Thanh Thần: Trong bản ghi âm mà cậu gửi cho tôi có phần ghi âm lúc nói chuyện không?

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Không có đâu, không thể bắt đại Thủ Tử nói chuyện với các em gái được một chữ, trên cơ bản thì nghe được anh ấy nói chuyện cũng rất ít, một câu vượt qua được 10 chữ thì đã được xem là câu dài rồi 〒_〒

Không chờ Trang Uẩn chủ động hỏi lại.

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Đại thủ tử nói rồi, nói chuyện mệt mỏi ghê 〒_〒

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Nào có ca sĩ biết đánh đàn mà lại lười như vậy đâu, Đại Thủ Tử chính là không muốn nói chuyện, sợ mình ngay khi nói ra, sẽ không ngừng lưu lại một đống lịch sử đen tối, ừm, nhất định là vậy ( ̄▽ ̄*)

Thanh Thần: Đúng vậy nhỉ.

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Sao cậu có lúc lại không manh nữa rồi, lúc buổi chiều nói chuyện còn đánh ký tự manh mà o( ̄ヘ ̄o#)

Thanh Thần:..... ん(*≧▽≦*)ん

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Cậu dùng áo may ô Thanh Thần này để bán manh tôi thật sự không quen, khiến tôi cảm thấy như mình đang nói chuyện phiếm với bản mệnh bị một tiểu manh thụ chiếm thân thể ấy, loại giả thiết này thật là..... Có chút khó tiếp nhận đấy ╮(╯▽╰)╭

Thanh Thần: Cậu thật khó hầu hạ nha →_→

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Tôi thuận miệng mới nói như vậy, cậu không cần để ý đâu, bản mệnh của tôi sớm đã rút lui rồi, cũng không biết đời này còn có thể đợi anh ấy đến hiện trường hát một bài hay không nữa  ̄ へ ̄

Tiểu Hạnh Vận: Cũng không thấy cậu chờ mong bao nhiêu đó, không phải đã thích ca sĩ mới kia rồi sao?

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Không giống nhau nha! Một người có thể có rất nhiều nam thần, nhưng bản mệnh vĩnh viễn cũng chỉ có một người mà thôi. Hơn nữa Thanh Thần đại đại là ca sĩ đầu tiên mà tôi hâm mộ, ý nghĩa không giống nha ╭(╯^╰)╮

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Với lại áo may ô của cậu là cái quỷ gì vậy (;′⌒’)

Tiểu Hạnh Vận: Không phải cậu nói nhìn quá buồn cười sao, thế này cũng buồn cười à?

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Cay ghê nha, tri kỷ? Bất quá xem ra cậu đã bị Tiểu Hạnh Vận của đại thủ tử biến thành fan rồi, có muốn thuận tiện đổi thành áo may ô Lăn Qua Lăn Lại Ổ Nhỏ không..... ~(~o ̄▽ ̄)~o... Lăn Qua Lăn Lại..... o~(_△_o~)~...

Tiểu Hạnh Vận: Ách, thế này là tốt rồi, tên áo may ô đấy quá dài.....

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Vậy được, cậu tùy ý đi, dù sao mặc kệ cậu có nguyện ý hay không thì tôi cũng đã phát áo xanh lam cho cậu rồi, cậu chính là người của đại thủ tử nhà tôi ┗|’O′|┛ Gào ~~

Tiểu Hạnh Vận: Trong khung bình luận đều là ký tự của cậu (vỗ trán)

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Nói chuyện phiếm như thế này mới cảm nhận được hình tượng, rõ ràng chính cậu cũng dùng để bán manh mà = ̄ω ̄=

Thanh Khê cũng đã từng là quản lý ổ nhỏ của Trang Uẩn, xem như cũng nằm trong số ít em gái mà anh thân thuộc, cũng đã cùng cô nàng tán gẫu ngày qua ngày, trước đó anh luôn không có thói quen thêm các ký tự phía sau mỗi câu nói.

Bất quá các ký tự này quả thực nhìn rất manh, cũng khá sinh động, tựa hồ dù có cách cái màn hình nhưng vẫn có thể cảm nhận được tâm tình của đối phương vào giờ khắc này.

Trong tai nghe bỗng nhiên có chút động tĩnh nhỏ, Trang Uẩn tranh thủ thời gian quay trở về khung bình luận.

“Tôi chưa xuống đâu..... Ừm, chúc ngủ ngon.”

Thanh âm của câu nói này đặc biệt nhẹ, người nói chuyện tựa hồ cách Microphone khá xa, còn chưa kịp chờ Trang Uẩn mở lớn âm lượng, mạch bên cạnh áo cam đã tắt, lưu lại trên khung bình luận đám em gái bi thương than thở.

Phượng Vũ Cửu Thiên Tàn Nguyệt: Đại Thủ Tử anh có dám nói thêm hai chữ, hai chữ, hai chữ nữa hay không! Cứ đi như thế, vung ống tay áo lên không thèm mang theo một áng mây 凸(艹皿艹)

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Đại Thủ Tử rõ ràng còn chưa vung tay áo đã rời đi rồi, mỗi lần đi phải nói là nhanh gọn lại linh hoạt  ̄へ ̄

Phượng Vũ Cửu Thiên Linh Tinh: Dù là hát một bài, hoặc là thả một bản ghi âm, hay là thả một bản ghi âm dương cầm cũng được, fan dương cầm mà chưa từng được nghe hiện trường Đại Thủ Tử đánh đàn dương cầm, fan dương cầm thương không nổi mà (=@__@=)

Phượng Vũ Cửu Thiên U Hoàng: Tôi đã đi nghe lại đoạn ghi âm vừa rồi, đếm qua một chút, lần này Đại Thủ Tử đã nói được 8 chữ.

Phượng Vũ Cửu Thiên Tàn Nguyệt: CMN, tay U Hoàng cậu nhanh như vậy, đột ngột như thế mà vẫn có thể ghi âm lại sao?

Phượng Vũ Cửu Thiên U Hoàng: Tôi vẫn luôn bật ghi âm mà! Mặc dù Đại Thủ Tử tới không nhiều, nhưng sớm đã lĩnh giáo qua công phu tập kích của anh ấy, ghi âm 3 tiếng rồi, cũng chỉ có một câu như vậy, quá sầu bi 〒_〒 Chờ tôi đi cắt đoạn ghi âm 〒_〒

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Vất vả rồi U Hoàng, đừng quên cuối tháng này đem tất cả bản ghi âm Đại Thủ Tử nói chuyện biên tập lại thành một nha, yêu cậu (*  ̄3)(ε ̄*)

Phượng Vũ Cửu Thiên U Hoàng: Ừm, giọng nói quá nhỏ, hậu kỳ như tôi không biết có thể tăng âm lượng lớn lên hay không nữa.

Trang Uẩn sợ đến ngây người, các em gái fan hâm mộ bây giờ đều trâu bò như vậy sao? Còn muốn biên tập mỗi một đoạn ghi âm sao? Mà vừa rồi em gái kia bảo ghi âm 3 tiếng cũng chỉ vì một câu nói kia thôi à, tiếng nói chuyện còn có hậu kỳ..... Đúng là quá liều.

Trong tiếng phàn nàn của các em gái, đột nhiên nghe được bản dương cầm Tiểu Hạnh Vận, lúc đầu mọi người còn tưởng rằng là quản lý thả ghi âm vào, mạch bên trên cũng không có ai, nhưng mà.....

Khuynh Ca Lan Âm Phượng Khởi 【 Cổ Phong thực tập 】: Chợt nhớ ra có ghi âm lại bản nhạc đệm mà xế chiều ghé qua câu lạc bộ dương cầm, thả vào cho các cô nghe.

CMN! Gàooo! A a a!

Đây là nội tâm hiện tại của các em gái trong kênh, áo cam trong khung bình luận sáng lên! Chẳng lẽ là do bình luận oán niệm quá mạnh mẽ, đã gọi được Phượng Khởi quay trở lại rồi sao!

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Đại Thủ Tử! Anh trở về quá đột ngột mà!

Phượng Vũ Cửu Thiên U Hoàng: Huhu, mấy giây trước sau khi anh tới em còn chưa kịp ghi âm /(ㄒoㄒ)/~~

Phượng Vũ Cửu Thiên Tàn Nguyệt: Mau chụp lại đoạn bình luận hàng trước! Đại Thủ Tử anh lựa chọn đánh chữ mà không nói lời nào là bởi vì câu nói đã vượt qua 10 chữ rồi sao???

Phượng Vũ Cửu Thiên Linh Tinh: Rất có thể, nhưng rõ ràng đánh chữ mệt mỏi hơn mà! Thế giới của Đại Thủ Tử chúng ta không hiểu cũng không thể hiểu. Bất quá nói tóm lại, Đại Thủ Tử trở về là tốt rồi o(*≧▽≦) つ

Phượng Vũ Cửu Thiên U Hoàng: Khúc dương cầm của đại thủ tử thấy thế nào cũng rất đẹp, chỉ là không biết đến bao giờ mới có thể đợi anh đến hiện trường thêm lần nữa QAQ

Phượng Vũ Cửu Thiên Linh Tinh: Chờ hiện trường QAQ

Phượng Vũ Cửu Thiên Linh Tinh: A a a, Tiểu Hạnh Vận, nhập hố rồi! Đại Thủ Tử anh nói vài câu hừ cũng tốt lắm nha!

Tiểu Hạnh Vận: Nhập hố rồi +1

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: ↑↑↑ Đâm hoa cúc LS, nhìn áo may ô của cậu liền nhận ra.

Tiểu Hạnh Vận:  ̄へ ̄

Phượng Vũ Cửu Thiên U Hoàng: Có một người mới manh manh nha, là Thanh Khê kéo trở về à, hắc hắc hắc ~

Phượng Vũ Cửu Thiên Tàn Nguyệt: Xem ra Đại Thủ Tử rất thích đấy, hôm nay có mấy người mới tới, hát một bài hoan nghênh các cô ấy một chút đi, hãy nhìn ánh mắt mong chờ của mọi người này (▽)

Mặc kệ các em gái mãnh liệt yêu cầu Phượng Khởi lên tiếng, nhưng hắn vẫn một mực không thèm nói một câu. Thả xong khúc nhạc dương cầm kia liền trực tiếp bỏ đi, ngay cả một tiếng tạm biệt cũng không nói, chính là tùy hứng như vậy.

Trang Uẩn nghĩ thầm Phượng Khởi khẳng định không có chứng trì hoãn, a, ngẫm lại liền cảm thấy đau thương, phải biết chứng trì hoãn chính là kẻ thù nhiều năm mà anh vĩnh viễn không thể chiến thắng đấy.

Hơn nửa tháng sau, mỗi ngày Trang Uẩn cơ hồ đều lên kênh xem một chút, nhưng không hề thấy Phượng Khởi lên mạch thêm lần nào nữa.

Bên cạnh đó đêm dạ tiệc Trung thu đã đến rồi.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

(1) Đại hồng ( đỏ đậm), tử hồng ( đỏ tím), đại tử ( tím đậm), phấn hồng ( hồng nhạt), trong suốt: Mức độ nổi tiếng trên mạng Trung Quốc, màu càng đậm thì càng nổi tiếng.

(2) Bản mệnh: Ở đây ý chỉ thần tượng mà fan hâm mộ xem như sinh mạng của mình.