Bên tai anh còn đang luẩn quẩn đủ loại âm thanh, có người đang nghe tiết mục cuối năm, tiểu phẩm bên trong rất buồn cười, chọc cho rất nhiều người cười thoải mái.
Thế giới của anh, giờ này khắc này náo nhiệt như vậy, vui mừng như thế, nhưng anh lại rất cô độc.
Đáy mắt Tô Chi Niệm có chút chua xót, anh chậm rãi rủ tầm mắt xuống, tay anh còn để ở lồng ngực, trái tim dưới lòng bàn tay, rất có lực lượng nhảy lên từng nhịp, mỗi lần nhảy một nhịp, liền giống như đang gào thét đau đớn một lần.
Đau đớn này, trước giờ anh đều không thể kêu ra tiếng, chỉ có thể hung hăng, dằn đau đớn xuống thật sâu trong đáy lòng.
-
Mười giờ, thuyền khởi động, tốc độ rất thong thả lái ra giữa hồ Bắc Hải.
Party chính thức bắt đầu, lão tổng Hoa Nặc đứng ở trên sân khấu, lấy microphone, đang nói mở màn.
Tất cả người tham gia party đều cổ động tụ ở đại sảnh, nhiệt tình vỗ tay, hoan hô.
Điện thoại di động trong túi xách của Tống Thanh Xuân đột nhiên chấn động lên vào chính lúc này.
Cô dừng lại động tác đang vỗ tay, lấy điện thoại ra, thấy là điện thoại bàn từ nhà họ Tống gọi tới.
Cô sợ là bên Tống Mạnh Hoa xảy ra tình huống gì, liền lấy điện thoại di động, rời khỏi đại sảnh, bởi vì tầng một quá ồn, cô cố ý giẫm cầu thang, lên tầng hai, cô đi theo hành lang vào nhà vệ sinh yên tĩnh.
Khi Tống Thanh Xuân đang chuẩn bị nghe điện thoại, cửa phòng nhà vệ sinh đột nhiên bị đẩy ra.
Khi Tống Thanh Xuân đang chuẩn bị nghe điện thoại, cửa phòng nhà vệ sinh đột nhiên bị đẩy ra, cô theo bản năng quay đầu ra sau một chút, kết quả còn chưa thấy rõ ràng được gì, đầu liền bị người ta dùng một mảnh vải đen hung hăng trùm lại.
Nguy hiểm đột nhiên xảy ra, thúc đẩy cô theo bản năng muốn mở miệng kêu cứu.
Nhưng người xuất hiện ở nhà vệ sinh phản ứng rất nhanh nhẹn, hoàn toàn không cho cô bất kỳ cơ hội phát ra âm thanh nào, liền cách miếng vải đen, dùng tay hung hăng che miệng cô lại, sau đó kéo thân thể cô ra ngoài phòng vệ sinh.
Đó là một người đàn ông, chắc hẳn là sợ bị người phát hiện, động tác rất gấp, sức lực rất lớn, ra tay hết sức thô lỗ, hai ba cái liền khống chế được tất cả giãy giụa của cô.
Tay hắn che miệng cô, còn đè mũi của cô, khiến hô hấp của cô có chút không thoải mái.
Đôi mắt của cô bị miếng vải đen che kín, toàn bộ thế giới một màu đen kịt, cô không biết người đàn ông này mang mình tới nơi nào, bước chân người đàn ông kéo cô cực kỳ vội vàng, bởi vì party chính thức bắt đầu, tầng hai không có một bóng người, tiếng bước chân của hắn tại đặc biệt rõ ràng chói tai ở trong hành lang yên tĩnh.
Party dưới lầu không ngừng truyền tới tiếng cười đùa hoan hô, Tống Thanh Xuân có thể nghe thấy tiếng hít thở người đàn ông hành hung này rất nặng nề, có lẽ hắn cũng có chút khẩn trương.
Cô vẫn luôn dồn hết toàn lực để cho mình phát ra âm thanh, nhưng bởi vì bị che miệng, chỉ có thể miễn cưỡng phát ra một ít tiếng nghẹn ngào mơ hồ không rõ, âm lượng nhỏ đến đáng thương, những người dưới lầu kia hoàn toàn không nghe được.
Tống Thanh Xuân không biết rốt cuộc người đàn ông này làm gì mình, nhưng cô nghĩ đến những nguy hiểm liên tục phát sinh ở bên cạnh mình trong khoảng thời gian này, mơ hồ hiểu được, sợ là có người đang muốn gây bất lợi cho mình.
.