Thôi xong lời nói tuôn ra thì đâu thể kéo về được , bảo người đó chưa nghe thấy thì thôi , chứ đằng này nó còn đứng trước mặt và hét thật to .
Hắn nhìn bộ dạng say mèm của nó , mắt lim da lim dim , người uốn bên này ẻo bên nọ .
- Có tỏ tình với tôi đi chăng nữa thì cũng đừng có vác cái bộ dạng này đến .
Sau câu nói tỏ tình của nó thì hắn nghĩ chắc là nó biết hắn từ lâu , nhưng vì ngại nên mới không dám tỏ tình , hôm nay uống say vô tình bắt gặp nên mới bạo gan như thế
- TAO BẢO TAO TƯƠNG TƯ MÀY LÂU LẮM RỒI
Nó lại hét to lần nữa , tay chỉ chỉ vào hắn .
Hắn nhíu mày , sao trên đời lại tồn tại loại người như thế này chứ ???
Cuối cùng thì hắn cũng không muốn mà ở đây nói tay đôi với nó nữa , thật là một người chằng bình thường , hắn quay chân định đi , nhưng nào ngờ nó đưa tay bám chặt lấy người hắn , vòng tay nó ôm trọn lấy cả thân trên
Bây giờ thật sự hắn chẳng thể đi thêm bước nào nữa , đưa tay kéo tay nó ra thì nó lại không đứng vững được nên người ngã xuống , tay ôm người trượt theo cuối cùng thành ôm chân .
Hắn kéo lê cái chân mà nó không chịu buông , khó chịu quay lại quát :
- CÔ BUÔNG RA .
Nhưng đổi lại nó vẫn chẳng nghe thấy gì , rồi cổ họng nó bỗng nghèn nghẹn , có cảm giác muốn nôn , nên nó chả quan tâm cho ra luôn .
Kết quả là người đó thấy chân mình dính dính , lại nặc mùi đồ ăn với rượu , quay mặt ra thì thấy nó đang ói ra bao nhiêu chất vào chân .
-TRỜI ƠI CON KHÙNG NÀY , CÔ NGHĨ CÔ ĐANG LÀM CÁI GÌ VẬY ?
Giật cái chân của mình ra và mặc cho nó ngồi đấy , hắn nổi giận lên tiếng
- BỘ CÔ ĐIÊN HAY SAO VẬY ? UỐNG SAY LƯỚT KHƯỚT RA RỒI NÓI VỚ VẨN , GIỜ THÌ CÔ NÔN ĐẦY RA CHÂN TÔI RỒI .
Nó nôn xong rồi nấc thành tiếng , nhìn lờ mờ thấy cái bộ mặt đang tức điên kia lại ảo tưởng tiếp rồi ngồi cười . Tay cứ chỉ vào mặt người đối diện mà cười như nắc nẻ
Có chúa mới biết được là khi nó say rượu lại có cái bộ dạng như thế này . Ôi amen
- THIÊN Y
Bỗng nhiên có tiếng gọi nó , Tiểu An nhìn thấy nó thì liền chạy tới kéo nó đứng dậy
- Trời ơi ! sao lại ra nông nỗi này , sao mày không chịu đứng ở đó
- đây là bạn cô sao ?
Hắn thấy Tiểu An chạy đến thì liền hỏi
Tiểu An nghe thấy thì ngẩng đầu lên , đang định hỏi xem có chuyện gì thì cả người cô chết đứ đừ trước vẻ đẹp trai của hắn
- NÀY CÔ
- À , dạ , vâng , đây là bạn em ạ
- Vậy cô đưa số điện thoại của cô ta cho tôi đi , cô ta đã làm bẩn giày và đồ của tôi , chả nhẽ không đền bù gì hay sao ? Uống say rồi ra đường nói vớ vẩn , chả nhẽ cô ta hâm mộ tôi quá hay sao mà lại đi đến đây tỏ tình , mà cho dù có là tỏ tình đi chăng nữa thì cũng nên giữ cho bộ dạng bình thường một chút , xưng hô vớ vẩn nghe cũng không thuận tai tí nào cả .
Chốt thì Tiểu An vẫn phải đưa số điện thoại của nó cho hắn , cái quyết định sai lầm này của Tiểu An lại đẩy nó vào tình thế '' nợ nần'' rồi ...