Hắn và nó chỉ vài phút sau đã có mặt tại phòng học nhạc . Chiếc cửa
hôm nay cũng được trang trí thêm vài chiếc nơ . Mở cửa ra lập tức xuất
hiện một tấm rèm chắn trước mặt !!!
Nó chưa mở rèm thì đã thắc mắc quay sang hỏi hắn .
- học viện này là của anh ! Đừng nói với em cái trò trang trí này cũng là do anh làm ???
- sao lại có thể là anh nghĩ ra mấy thứ sến sẩm như vậy !!!??? * hắn nhún vai chối lia lịa *
- vậy ai làm !
- chắc bên tổ chức trang trí !
- rườm rà !
Nó đứng tại chỗ nhìn cái rèm . Đằng nào mà chả phải nhìn thấy ...che rèm làm cái gì ...
Hắn nhìn thái độ của nó mà chỉ biết thở dài , nhìn xinh thì xinh thật mà
tính thì xấu quá a~ . Lọc ra được mấy điểm đáng yêu còn không ghét nổi
thôi .
- vào thôi !
-ừ !
Lập tức ngay sau đó tấm rèm được đẩy ra , bên trong tối mờ mịt , chỉ hiện
lên một khung tròn ngay chính giữa được chiếu đèn . Và bên trong vòng
tròn sáng đó là một cặp đôi che mặt nạ nửa mặt , chàng trai mặc bộ âu
phục trẻ trung như những doanh nhân thành đạt . Còn người con gái thì
thật lộng lẫy như những nàng tiểu thư quý tộc xuất hiện với chiếc váy
trắng thanh thoát lộng lẫy , đơn giản không vướng chút bụi trần .
- buổi tập duyệt đây sao ?
Nó đưa tay giật giật lấy áo hắn
-ờ !
Hắn không phản ứng chỉ ờ nhẹ một tiếng , nó không để ý mà đi thẳng vào trong . Nhìn bạn gái lãng xẹt đi vào trước mà chẳng thèm nói một '' mình vào thôi '' mà hắn thấy không hiểu , không hiểu ở chỗ là mình rốt cuộc đã yêu một
con robot hay một con người bình thường nữa . Chỉ có robot mới lãng xẹt
vậy thôi .
Nhưng hắn cũng không để ý mà đi vào cùng nó luôn .
Nói là mọi thứ xung quanh tối nhưng cũng không đến nỗi không nhìn thấy gì , nó vẫn tìm được vị trí của lớp mình mà ngồi vào . Nhưng thật không may
khi nó không xác định được vị trí ngồi của mình . Mà lúc này Thế Lâm lại đi giày màu đen nên nó cũng chỉ biết có mắt không tròng mà vấp phải cái chân của Thế Lâm . Lập tức người bị ngã về trước , nơi mà có cặp đôi
đang nhảy múa , khi người nó đã ngã được một nửa về phía trước đó một
bàn tay rộng lớn bất chợt xuất hiện nắm lấy bàn tay trắng nõn , nhưng đà chân của nó trượt đã quá dài nên kéo theo cả người con trai đó . Một
màn ngã không mấy đẹp mắt xuất hiện trong vòng tròn sáng .
Cả người Thế Lâm lúc này đã nằm trọn trên người nó . Không biết bất giác
từ đâu , ở trong bóng tối , ở hai nơi đứng khác nhau , có 2 ánh nhìn
không hề tỏ vẻ thân thiện nhìn cảnh tượng này . Mà tim nó lúc này cũng
không hề bình ổn nữa , nhịp tim đập ngày một nhanh , một phần vì lo hắn
sẽ nghĩ lung tung , còn một phần thì đã không thể có ý thức đẩy người
trước mắt ra . Mãi cho tới khi giáo viên lên tiếng :
- 2 EM ĐANG LÀM CÁI GÌ VẬY ?
Thì cả 2 liền vội vàng đứng dậy phủi quần áo .
- em không may bị trượt chân , cô thông cảm !
Câu giải thích này làm ánh mắt của Nhật Huy có chút dịu đi nhưng đối với
hắn thì chẳng hề có chút nhếch nhác gì . Cho dù không phải anh em cùng
mẹ cùng cha cùng gia đình nhưng lý nào hắn lại không hiểu được những gì
đang diễn ra trước mắt mình hay sao , có là cùng cha khác mẹ đi chăng
nữa nhưng loại người như Thế Lâm thì hắn hiểu rõ hơn ai hết .
Trước giờ chỉ cần không muốn mà nói thì cái này xét đi xét lại nó có là vô
tình hay cố ý thì cũng sẽ không bao giờ có chuyện Thế Lâm đưa tay ra để
đỡ , vì lẽ ra cái này là ngã trong bóng tối , làm gì có chuyện phản ứng
nhanh như biết trước mọi chuyện như vậy ???
Nếu không phải hắn chưa công bố 2 người yêu nhau cho đám ngu xuẩn trong này biết thì nói không chừng hắn đã xông ra đấm cho tên vô lại kia một đấm
trời giáng rồi .
Mà kể cả là chưa công bố hắn cũng sẽ làm vậy , nhưng chắc chắn nó sẽ không cần và lại càng không thích .
Cái này thì hắn biết rõ ...
Buổi kiểm duyệt kết thúc trong sự mong đợi của giáo viên . Mọi người đều
nhảy rất đẹp , rất hoàn hảo . Đặc biệt là cặp của nó và hắn , chẳng khác nào tiên đồng ngọc nữ cả . Tuyệt trần mà không kém phần ma mị , trong
khi nhảy , từng đoạn uốn lượn của nó đều bắt mắt , sự mạnh mẽ của hắn
lại càng thu hút .
Nhưng cho dù vậy ...vẻ mặt hắn
vẫn đen sì vì một lí do mà có ngàn kiếp hắn cũng muốn thay đổi ...Đó là
phải bốc thăm lại để chọn ra người nhảy cùng cặp . Nếu như nói trộn lẫn
cả khối 10 và 11 lại thì hắn còn dùng thủ đoạn đa cấp mà chinh phục được ngôi vị nhảy cùng với nó , Nhưng đằng này lại là nhảy theo cặp khối
riêng . Tuy chưa bốc thăm nhưng mà ...hắn đã có ý nghĩ không tốt chút
nào về buổi bốc thăm ấy .
- thôi mà ...anh đừng có ủ rũ mặt như vậy nữa ! Em cũng đâu muốn đâu
Trên đường về ký túc xá nó đã liên tục phải ''an ủi '' hắn , liên tục '' động viên '' hắn trong tình huống này .
- không muốn thì em nghỉ thi đê !!!
- anh nói nghe hay thế ! đây là thành tích em cần phải chiến đấu trong tháng này để còn giành được chức thủ thư .
- thành tích gì ?
- nhảy đẹp nhất lớp sẽ được bỏ phiếu nhiều hơn !
- phiếu thủ thư ?
- phải ?
- em muốn làm thủ thư ?
- đúng
- điên sao ?
- sao lại điên ?
- em làm thủ thư rồi thì thời gian rảnh rỗi đâu mà đi chơi với anh !
- cho dù có rảnh rỗi em cũng không muốn chơi với anh ...Ple...
- anh không muốn yêu một con mọt sách .
- em cũng không muốn yêu một thằng ăn chơi đào hoa .
- em đừng có cứng đầu
- anh đừng có cố chấp
- im ngay
- anh im điii
Đại chiến mọt xách èn đào hoa xảy ra làm cho mọi người thu hút toàn bộ ánh
nhìn của mình về phía họ , nó đau lòng không chịu được mà cắn răng chịu
đựng để bùng nổ với hắn . Hắn thì đương nhiên cũng không kém phần ,
nhưng cuối cùng vẫn là không thể thắng lại bạn gái đại nhân nên đành ho
nhẹ một tiếng rồi quay đi chỗ khác . Hướng lưng về phía nó .
Nó vô tư nhận ra sự hơi có chút gường gượng này của hắn , tự nhiên thấy lòng ấm và thấy người đàn ông
của mình rất đáng yêu nên liền cố tìnhngó mặt ra phía trước hắn .
- giận em rồi ?
- ai giận nổi em được ?
- đừng có hỏi ngược lại như thế ?
- thế bây giờ quay mặt ra đây là muốn xin lỗi hay là muốn gây sự tiếp đây .
Hắn hơi nghênh nghênh mặt lên trời
- gây sự tiếp ...
-em ...
- có mà để em chết tươi à ?
Đột nhiên khi nó nói câu này ánh mắt của hắn dần dịu lại . Sự thương yêu ấm áp của nó cảm nhận được hồi nãy giờ đã được san lây sang hắn . Có lẽ
đối với hắn mà nói , mãi mãi hạnh phúc như vậy là điều mà hắn muốn nhất
hiện giờ . Cái gì hắn cũng có , cái gì hắn muốn cũng sẽ có , và tất cả
những điều ấy chẳng bao giờ hắn cần phải nỗ lực mà cố gắng , kể cả về
tình cảm lẫn tiền bạc và sự tôn trọng yêu quý của mọi người , hắn luôn
là người nắm quyền , là người quyết định và là người sẽ cho đi và luôn
nhận lại những gì cần thiết từ một người .
Còn với nó hiện giờ ...chỉ là một người con gái bình thường ...mà hắn đã phải tốn công tốn sức , hao tổn tâm trí để có được .
Là một người con gái bình thường nhưng lại khiến cho hắn khao khát nhận lại nhiều thứ
Và là một người con gái bình thường nhưng đôi lúc hắn lại phải răm rắp nghe theo và bảo vệ ...
Tất cả là tình yêu ...tất cả là hạnh phúc ...tất cả là dành cho nó ....tất cả mọi thứ của hắn sẽ chỉ dành riêng cho nó ...
Ôm người mình yêu trong vòng tay ...giữa một trời hoa nở trong sân trường
mùa xuân ấm áp , hạnh phúc của tăng dần lên trong phút chốc .
Một nụ hôn ngọt ngào được đáp xuống sự hạnh phúc này ...
Mặc cho ánh mắt của mọi người vẫn là đang chú ý vào cặp đôi tự nhiên này ...
Nó không quan tâm
Hắn lại càng không quan tâm
Có lẽ bây giờ giữa 2 người đang có một gắn kết rất chặt .
Gắn kết ấy rất gần ...và gắn kết ấy chỉ bằng 2 từ hạnh phúc ...gắn kết ấy chỉ bằng 2 từ yêu thương ...
.....
Hết Chap 41 : Vũ Hội Chính Thức 2 ( Vũ Hội Hóa Trang Phần 8 ) * 10/9/2015 *
Chap 42 : Vũ Hội Chính Thức 3 ( Vũ Hội Hóa Trang Phần 9 ) *11/9/2015*
...
P.s : xl mọi người rất nhiều trong thời gian vừa qua vì đăng bài muộn nhiều ngày . Vì nhà có việc nên mình không onl mà viết được , rất mong mọi
người thông cảm . Từ ngày hôm nay mình sẽ quay lại viết . Có gì thì mình sẽ thông báo sau trên trang của truyện :) .
Và xl lần nữa vì chap này có hơi ngắn :P