Nó sau một lúc chìm đắm say mê với quán cafe thì liền lắc đầu mạnh
một cái , tự nhủ với lòng mình vào đây không phải ngắm quán cafe này mà
là có chuyện hệ trọng cứu được một khoản tiền lớn của nó . Nó dè
dặt đi chậm đến phía mà hắn đang ngồi , nhìn hình dáng cao lớn lừng lững đang vắt chéo 2 chân trên ghế thì nuốt nước bọt cái ực . Miệng há ra
định nói thì hắn đã lên tiếng .
- đến đây làm gì ?
Nó trợn mắt một cái như đồ ngốc , rồi khẽ nghiêng đầu , sau đó đưa tay lên gãi tóc , cố nở một nụ cười tươi hết mức
- Thế Phong sư huynh ! Hôm nay tôi đến là có chuyện muốn nhờ anh .
Hắn nghe xong thì nhíu mày một cái , nhưng hình như cảm giác vẫn còn thiếu gì đó trong câu cầu xin này nên thẳng thừng trả lời
- không giúp !!!
Vừa nghe hắn nói cái nó như bị xét đánh ngang tai , điện xẹt qua người .
Lòng cảm thấy tên ngồi trước mặt mình thật phũ phàng , cùng là người
trong trường với nhau , lẽ nào từ chối không suy nghĩ lại là điều dễ
dàng với hắn vậy sao ??? Nó không tin hôm nay nó cố phô cái mặt dày của
mình ra thì sẽ không làm gì được cái tảng băng kia , các cụ đời xưa có
câu : '' có công mài sắt có ngày nên kim '' . Bây giờ nó là người mài ,
còn hắn là thanh sắt , cứ dựa vào lý thuyết của các cụ mà làm , hắn nhất định bị nó thu hồi thành chiếc kim ...
Thế là trong đầu lại nghĩ ra một thứ quái quỷ , ngay sau đó liền ngồi bệt
xuống đất , mà vị trí không phải là ở đâu , mà lại là ngay bên chân hắn . Hắn có chút giật mình bỏ tờ báo xuống . Nhưng còn chưa kịp nói gì , nó
đã thét lên :
- TRỜI ƠI
...HUHU ...SAO ANH LẠI LÀM NHƯ THẾ ...ANH THẬT LÀ MỘT TÊN VONG ÂN BỘI
NGHĨA ..HUHUHU ...UỔNG CÔNG TÔI TỐT VỚI ANH BẤY LÂU NAY ...ANH THẬT LÀ
MỘT TÊN KHÔNG CÓ TÍNH NGƯỜI MÀ ..AHUHU ...HỨC..
Lập tức khi nghe thấy tiếng khóc ỉ ôi không thôi của nó mọi người liền
hướng luôn ánh mắt về phía hắn đang bị nó chôn chân . Hắn đơ người nhìn
nó , rồi lại xua xua tay với mọi người , ra ý là không liên quan . Nhưng hắn càng không nói gì nó lại càng giả vờ khóc to hơn , hắn khó chịu và
cũng chính xác là không chịu nổi , gằn giọng nói vừa đủ nghe với nó
- muốn gì đây ???
Nó nghe xong lập tức bỏ tay ra , miệng hết khóc , mồm nở nụ cười tươi hơn
hoa hướng dương làm hắn lại lần nữa muốn oánh nó ngay lập tức .
- anh giả làm bạn trai tôi đi !!!
Nó trả lời xong thì ánh mắt hắn có chút tia thay đổi , nhưng nó lại không
rõ là thay đổi như thế nào , một lúc không thấy hắn đáp lại liền mặt dầy đặt mông xuống ngay chiếc ghế đối diện với hắn * mặt dày quá a~ * .
- sao không nói gì ?
Nó quơ quơ tay ra trước mặt hắn , hắn liền đưa bàn tay lớn bắt lấy tay nó đặt xuống bàn rồi thả ra . Ánh mắt lộ ra ý cười
- cô nhìn lại mặt tôi đi !!!
- đang nhìn đây !!!
- nhìn có giống mấy thằng bình thường ngoài kia hay sao ?
- dĩ nhiên tôi biết , đẹp trai hơn !!!
- vậy cô định cho tôi giúp cô không công à ?
- ý gì đây ?
- không vòng vo với cô nữa , thực hiện với tôi 4 điều kiện , tôi sẽ giả làm bạn trai cô .
Nó vì đang cấp bách nghĩ về số tiền và câu trả lời của hắn nên bất chấp không thèm để ý nhiều mà trả lời luôn .
- ô kê , 4 thì 4 , chơi luôn ...
Sau khi lời nói vừa thốt ra khỏi miệng tay hắn liền ấn một nút đỏ ở điện
thoại , miệng nhếch lên thành một nụ cười đầy ma mị , nghiêng đầu nhìn
nó , rồi nháy mắt một cái đầy đê mê . Nó vốn dĩ không phải người chết vì nam thần nên miệng xì một tiếng rồi bĩu môi , trong đầu nghĩ . Đẹp trai thì có gì hay ho , chẳng qua được yêu thích cũng nhờ cái mặt .
- cuộc nói chuyện này coi như tôi ghi âm lại , có gì cô không muốn thực hiện tôi sẽ có bằng chứng để uy hiếp cô và tố cáo cô .
- anh không cần dùng ba cái trò đó , Diệp Thiên Y này nói được làm được .
- cuộc đời đâu nói trước được điều gì , nếu không thì đâu sinh ra chữ nhỡ .
- tùy anh , muốn tin thế nào cũng được . Bây giờ thì bắt đầu được chưa ?
Nó đang chuẩn bị đứng lên thì hắn liền cất tiếng
- chưa được !
-VẬY CÒN GÌ NỮA ???
Nó điên người hét lên
- suỵt , bé mồm thôi , quán ruột yên tĩnh tôi thích đã bị cô phá cho không còn chút không khí đặc trưng nào rồi ...
Nó ý thức được việc mình đang làm thì liền chớp mắt vài cái , sau đó ngoan ngoãn ngồi xuống .
- tôi không muốn bạn gái ''hờ'' của mình ăn mặc thế này !
- sao cơ !?
- cô nghĩ ăn mặc vậy mà xứng đáng đi với tôi sao ?
- thôi đi thiếu gia nhiều tiền , anh có tiền thì làm gì chả được , tôi
không có lấy đâu ra điều kiện tiêu hoang như anh , đừng có nhiều lời .
- cô không bỏ thì trên danh nghĩa bạn trai tạm thời tôi sẽ bỏ cho cô !
- tôi sẽ không trả lại tiền đâu !
- tùy cô thôi !
Nói xong hắn liền đứng dậy phủi áo , lấy kính cài từ áo ra đeo lên mặt ,
đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nó , kéo vào trong chiếc mui trần màu trắng , tiện tay cài luôn dây an toàn cho nó .
- đi đâu ???
Nó trợn mắt nhìn hắn . Nhưng đáp lại câu nói chỉ là cái nhếch miệng . Mãi
tới khi nó gàn mãi , gàn mãi hắn mới bảo đi mua đồ và nói thêm một câu
phũ phàng nữa
- phải thay đổi cho vịt trời thôi , đi cùng chim ưng luôn là thiên nga !
Nó nghe mà muốn đấm hắn quá ! Ừ thì nó là vịt trời nhưng có cần hạ thấp
danh dự nó rồi nâng cao danh dự bản thân lên vậy không , nó bất mãn lườm hắn .
- thôi thôi ! Đừng dùng ánh mắt đó mà thiêu cháy cái gương mặt vạn người nhìn vạn người mê này nữa đi !
Nó đánh tay lái một cái khiến cho gần như đập đầu vào bên cạnh , cho dù đã có dây an toàn . Sau khi đã ổn định lại chỗ ngồi của mình nó mới thốt
lên một câu
- ANH ĐÚNG LÀ TÊN TỰ KỈ CHÍNH CỐNG MÀ !!!
...Shop Đồ Angela
Nó đứng trước cửa tiệm bán đồ chuyên cho nữ mà mắt không khỏi đảo lung
tung , miệng không khỏi nói ra 1 câu '' ô mai gót '' . Hắn nhanh chóng
kéo nó vào trong . Đây là shop hàng lớn trong thành phố này , và cũng
thuộc diện quản lý của gia đình hắn , nên ngay khi hắn đưa nó vào thì
đám nhân viên đã tới tấp xếp hàng chào hỏi hắn rồi chỉ cần liếc qua nó
là đã biết mình cần phải làm gì . Vậy nên có tới 3-4 cô nhân viên đi đến bên nó mời nó vào một khu rất lớn toàn trang phục , màu sắc chói lóa
làm nó choáng ngợp , không những thế phòng thay đồ còn rất rộng và hiện
đại . Bên ngoài cũng rất nhiều gương có hình thù đặc sắc . Nó liên tục
bị đám nhân viên lôi ra kéo vào với mấy bộ váy thực sự mặc không quen .
Thử mãi đến bộ thứ 12 thì hắn liền chặn cửa phòng thay đồ , lắc đầu rồi
đi ra chỗ quầy thứ 1 lấy ra một bộ váy trắng pha chút sắc vàng nhàn nhạt , tạo cảm giác ấm cúng như ánh nắng chan hòa vào mùa xuân đầy muôn hoa
rực rỡ . Quả nhiên nó thay xong thì nhìn khác hẳn với mấy bộ trước , màu vàng nhạt nhẹ nhàng càng làm cho làn da nó thêm sáng lên và trắng hơn , gương mặt cũng như được chiếu ánh nắng mà rực rỡ hẳn ra . Váy ngắn
ngang với chiếc váy , nhưng chất liệu của chiếc váy này hoàn toàn khiến
nó có cảm giác nhẹ nhàng và thoải mái , mặc vào như đang khoác trên mình một tấm vải mỏng manh như lông tơ mềm mịn , nhưng lại mang lại cảm
giác ấm , không bị lạnh cóng . Phần cuối váy hơi tròn tròn , nhìn rất
đáng yêu .
Đám nhân viên nhìn nó bước ra thì mắt cũng như bị hút luôn , sau đó liền kêu lên :
- vẫn là Dương thiếu gia có mắt nhìn , chỉ cần chọn qua thôi cũng đã hợp như vậy !!! ^_^
Hắn nghe xong không nói gì rồi đi đến phía quầy giày cao gót , lấy ra một
đôi cao gót màu đen , cố tình chọn một đôi không quá cao để nó dễ làm
quen , dù sao nhìn người nó trên thực tế trong con mắt người bình thường thì đã có chiều cao hoàn hảo rồi , cũng chỉ nên đi như vậy cho đơn giản , tiếp là những phụ kiện như hoa tai , tất chân mỏng không màu , vòng
cổ , kẹp tóc và áo choàng mỏng , mọi thứ đều hoàn hảo và hoàn toàn phù
hợp để lên phố trong không khí như vậy !!! Cuối cùng là một lớp trang
điểm nhẹ nhàng càng làm nó thêm thanh thoát , cùng mái tóc hơi xoăn đuôi , vốn dĩ tóc nó đã mềm và mượt sẵn nên nếp càng dễ vào , không cần
nhuộm cũng có màu nâu nhạt , nhìn rất tự nhiên và có vẻ lai tây .
Khi nó đã hoàn hảo được hắn trang bị thành thiên nga nó không dám tin nó
ngày xưa quê mùa mà lại được như vậy !!! Ôi ! Tự nhiên lòng nó thấy khâm phục hiểu quả của tạo hóa trang điểm !!! chẹp chẹp ...
Hiện giờ cả 2 đang trên xe đi đến điểm hẹn , trên đường , mọi ánh mắt đều
dồn vào chiếc xe sang trọng cùng 2 con người lấp lánh đang ngồi trong xe . Nó có vẻ hơi căng thẳng một chút , nhìn bộ dạng mình bây giờ không
biết Họa Thiên có nhận ra hay không . Có nhận ra con lớp trưởng quê mùa
vẫn còn đứng cạnh nhỏ cách đây chưa đầy 2 tiếng hay không ??? Hồi nãy nó cũng đã nhắn tin là đang đi cùng '' bạn trai'' đi chuẩn bị một chút !!! Có hẹn tại công viên giải trí trong thành phố rồi , cũng sợ hắn với nó
lằng nhằng lâu nên nó cũng đã nói 2 người chơi gì đó trước , bao giờ đến sẽ nhắn tin cho .
20' sau trước mắt hắn và nó hiện ra bảng chữ '' CÔNG VIÊN GIẢI TRÍ CẢM GIÁC
MẠNH '' to tướng hiện ra trước mắt , đột nhiên 2 người trở thành tâm
điểm trong mắt mọi người ở dây . Hắn bất giác đưa tay nắm lấy tay nó ,
kéo vào lòng rồi đưa tay khoác lên bả vai nó ,nhìn rất chi là thân mật
và tự nhiên , nó có cảm giác hơi nặng nên định đưa tay đẩy ra nhưng bị
hắn ghìm chặt xuống . 2 người bước vào bên sau khi gửi xe , nó rút điện
thoại ra nhắn tin cho Họa Thiên rồi cùng hắn đứng ở chỗ đu quay cao tít
chờ .
....
hết chap 27 .
______________________________________________________________
Thông báo : Gửi độc giả trên sstruyen.com : vì ad của sstruyen không cập nhật đúng giới thiệu nhân vật sau khi mình chỉnh sửa nên bây giờ mình xin
thông báo luôn là nam chính không phải tên là Dương Thần mà là Dương Thế Phong . Nói sớm không sau này đọc truyện lại cứ tưởng nhầm tên Thần
suốt ^_^ , hihi . Thêm nữa là khi nào ad trên trang đó sau 2 ngày không
cập nhật chap nào thì mong các bạn ghé qua santruyen xem nhé ! Tại nhiều khi ad không kiểm soát được bỏ sót truyện không up nên các bạn cũng
không đọc được . =))))