Hạ Viêm tựa hồ từ lúc còn rất nhỏ đã yêu thích cơ giáp. Gã lần đầu tiên thấy cơ giáp, thời điểm đó gã mới sinh ra chưa tròn một năm. Gã từng nhìn thấy cha dạy anh trai lái cơ giáp như thế nào, từ đó cũng bắt đầu theo học. Trong trí nhớ của gã, cơ giáp đầu tiên chính là thuộc về cha.
Cơ giáp cấp A của cha là cơ giáp hình lang, thân là hải tặc, cơ giáp hình lang thấy thế nào cũng cảm giác thực không tốt. Hơn nữa cơ giáp cấp A tuy rằng chế tạo xem như tinh xảo, nhưng ở phương diện đường cong thực ra không phải quá lưu sướng. Hạ Viêm cảm thấy được, nếu có thể, gã muốn làm ra một cơ giáp cấp S so với cơ giáp của cha còn hoàn mỹ hơn.
Sau đó gã hết thảy liền sa vào phương diện cơ giáp. Làm hải tặc tinh tế mà nói, gã yêu cơ giáp khiến cho cha Hạ quả thực đau trứng, có một loại tâm lý chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Bất quá thời điểm khi Hạ Viêm làm ra cơ giáp thành phẩm đầu tiên, ông bị dọa cho sợ ngây người.
Đó là một cơ giáp cấp S. Hạ Viêm tham khảo qua những tài liệu bộ sách khác nhau, cơ giáp cấp S trước đây đều có mặt trái đặc thù của chính nó, cho nên Hạ Viêm vừa làm từng bước chiếu theo chế tạo, vừa vận dụng không ít ý kiến của riêng mình bên trong đó. Cơ giáp cấp S này có công năng hấp thu thương tổn nhất định, hơn nữa trên người có nhiều chỗ có thể che giấu được miệng pháo, trong lơ đãng có thể tạo ra thương tổn rất lớn.
Gã cố ý đem nguyên hình cơ giáp thiết kế thành bộ dáng thuyền hải tặc, đưa cho Hạ Dật. Hạ Dật ngoài mặt làm bộ như không cần, kỳ thực đáy lòng cũng vì thành công của Hạ Viêm mà cảm thấy cao hứng đi? Bất quá, em trai của chính mình chỉ thích cơ giáp, chuyện này thực sự thật đáng để cho người ta sốt ruột.
Cơ giáp thuyền hải tặc cấp S này đã làm bạn với Hạ Dật mười năm, hiện tại đã là thời gian tương lai, nhân loại đã sớm có thể sống tới 2 – 300 tuổi, cho nên vài thập niên này căn bản cũng chả tính là gì. Nhưng mà trí nhớ của hắn ta cũng vĩnh viễn không thể xóa nhòa.
Hạ Viêm thích cơ giáp, nhưng mà càng để ý hơn chính là vị em trai Beta của mình. Vì Hạ Lăng, gã từng có vài tháng không đắm dìm ở trong thế giới của cơ giáp, thẳng cho tới khi gã phát hiện ra Hạ Lăng thích cơ giáp. Nhất là lúc ánh mắt của Hạ Lăng khi đang nhìn cơ giáp, cùng với thời điểm gã lần đầu tiên nhìn thấy, giống nhau như đúc.
Gã nghĩ, nếu không cứ như vậy đi, tặng cho em trai của một bộ cơ giáp tốt nhất?
Sau đó Bạch Linh liền được sinh ra.
Bạch Linh hoàn toàn dựa theo yêu cầu cơ thể của Hạ Lăng mà hoàn thành, đương nhiên, Hạ Viêm cũng không biết Hạ Lăng thích ngoại hình cơ giáp như thế nào, vì thế cho nên gã liền thiết kế thành hình cửu vĩ hồ. Cửu vĩ có hiệu quả công kích bắn ngược cường đại, so với cơ giáp của Hạ Dật mạnh hơn rất nhiều lần. Nhưng mà nhược điểm của Bạch Linh rất lớn, một khi khoang điều khiển ở bụng bị phá hư hoặc bị đánh cho bắn ra, Bạch Linh lập tức sẽ bị tê liệt máy móc.
Nhưng mà điều này cũng có thể đảm bảo cho em trai của gã đủ thời gian để thoát đi nguy hiểm.
Đây chính là thành phẩm phải mất rất lâu mới làm ra, nhất định phải tự tay tặng cho em trai mới được, Hạ Dật tên hỗn đản nào đó chính là muốn cùng mình tranh em trai. Rõ ràng là đã có một người vợ Alpha, cư nhiên còn không đem tâm đặt lên trên người vợ, quả nhiên bệnh xà tinh chính là bệnh xà tinh. (bệnh xà tinh: bệnh thần kinh)
Hạ Viêm đắc ý dào dạt đem Bạch Linh thu vào trong không gian cơ giáp, đem nó xuyên trở thành bộ dáng hình dây chuyền, bỏ vào trong túi. Nếu em trai nhìn thấy, nhất định sẽ thực cao hứng! Thật sự rất chờ mong!
Chính là tới ngày hôm sau, thời điểm Hạ Viêm muốn đem dây chuyền tặng cho Hạ Lăng, gã phát hiện ———
Dây! Chuyền! Không! Có!
Nhất định là do tên Hạ Dật hỗn đản nào đó làm ra! Hạ Viêm nổi giận đùng đùng, muốn bắt Hạ Dật giải thích, sau đó gã liền thấy, Hạ Dật đem dây chuyền lấy tới trong tay, nút không gian ở trong không trung lúc ẩn lúc hiện. Hạ Lăng nhìn thấy nút không gian kia, trong mắt lóe sáng.
“Có muốn cơ giáp này không?”
“Muốn.”
“Được, gọi một tiếng ‘anh’ đi, anh liền cho em.”
“Anh.”
A a a a a a a, Hạ Dật cái tên hỗn đản nhà anh! Anh sẽ không được chết tử tế! Hỗn đản, hỗn đản, hỗn đản, đây rõ ràng là lễ vật mà gã tặng cho em trai!!! Hỗn đản a a a a a!!!
Sau đó không bao lâu, Hạ Lăng liền điều khiển Bạch Linh chạy đi. Chuyện này liên lụy ra, đáng trách nhất chính là Hạ Viêm. Hạ Viêm đã sớm muốn trả thù Hạ Dật, nghĩ ra đối sách tốt lắm, trực tiếp liền đem toàn bộ trách nhiệm đổ lên trên người của Hạ Dật.
“Rõ ràng là đại ca! Là anh ấy bảo con đem Bạch Linh cho nhóc!”
╮(╯▽╰)╭ Nói đùa, Bạch Linh là hắn ta cướp đi, tuyệt đối không thể ở trước mặt em trai mất mặt.
Hơn nữa giá họa như vậy cho Hạ Dật, nhìn xem hắn ta phải làm sao bây giờ!
Hừ, làm một anh trai, gã muốn cho cái tên Hạ Dật hỗn đản này biết, gã mới là người xứng đáng với chức vị này nhất!