Núi cao trong mây, trang trọng mà thần thánh, đây chính là Long Uyên Sơn trong truyền thuyết. Trên núi có một tòa nhà lớn, cổ điển mà trang nhã. Phòng ở, sân nhỏ cơ bản đều là dựa vào núi mà xây, xung quanh có sườn đồi vách đá.
Lúc này một sườn đồi, có một nữ tử mặc bạch y đang ngồi ở trên một tảng đá lớn bên cạnh sườn đồ, dựa vào một bên cây đào, nhìn qua sườn đồi mây mù quấn, than thở không thôi.
Trên sườn đồi gió thật to, chiếc quần lụa mỏng theo gió lất phất, tóc dài màu đen cũng mất trật tự bay.
Lại xem dung mạo cô gái, là tuyệt sắc xinh đẹp, có thể nói là khuynh quốc khuynh thành. Nhưng là dung mạo này vừa nhìn liền khó sinh thân cận ý, bởi vì nhìn qua đây chính là loại nhân vật đại tiểu thư không dễ chọc .
Từ chung quanh lục tục đi ngang qua đệ tử chỉ dám ngắm nhìn, không dám tiến lên, có thể nhìn ra, tất cả mọi người sợ nàng a!
Mà lúc này chính ra cần phải có vẻ mặt lãnh diễm hoặc kiêu ngạo mà lại có ánh mắt dại ra nhìn chân núi, lộ ra một cái vẻ mặt ngơ ngác như vậy.
〒▽〒
Khóc không ra nước mắt a!
Con mẹ nó bổn tiểu thư như thế nào liền xuyên rồi sao, còn xuyên đến thế giới trong tiểu thuyết!
Đúng vậy, nữ tử định nhảy núi tự tử này là Tiết Thiên Ngưng -người hiện đại xuyên đến trong tiểu thuyết.
Nơi này là truyện cổ đại? Là truyện võ hiệp?
NO NO NO! Đều không phải, thế giới chết tiệt này chính là một cái truyện khôi hài.
Tiết Thiên Ngưng nhìn vực sâu không thấy đáy, suy tính, nếu như nàng hiện tại từ nơi này nhảy xuống, trở về tỷ lệ cao bao nhiêu.
Đáp án dĩ nhiên là không.
Bởi vì Tiết Thiên Ngưng rõ ràng biết rõ, chính mình ở hiện đại đã bị nổ tan xác.Hiện tại cơ hội duy nhất sống sót chính sắm vai thật tốt vai nữ phụ ác độc này.
Đúng vậy, nàng chính là một nữ phụ, nàng còn không phải là một người nữ phụ bình thường,mà là một nữ phụ lấy đoạt nam chủ làm mục tiêu, lấy khi dễ nữ chủ làm thú vui, lấy việc tìm đường chết là nhiệm vụ cả đời của mình ,là nữ phụ vô cùng tà ác.
Chính là đang xem tình huống gay cấn trong tiểu thuyết,nàng phi thường muốn tát cho nữ phụ hai cái bạt tai rồi bóp chết nàng thì đùng 1 phát , nàng lại xuyên không.
Nàng ở trong quyển tiểu thuyết này là nữ phụ đệ nhất. Mà tên của nàng cũng gọi là Tiết Thiên Ngưng!
Nói tới chỗ này, Tiết Thiên Ngưng liền cắn răng nghiến lợi, nếu như hảo tỷ muội bây giờ có thể đứng ở trước mặt nàng, nàng nhất định phải chém nữ nhân này một ngàn lần, một vạn lần.
Đây là một quyển tiểu thuyết kiếm hiệp mà hảo tỷ muộ nàng viết, một quyển tiểu thuyết cẩu huyết , Mary Sue kiệt khắc tô tiểu thuyết kiếm hiệp( ặc Su không hiểu nên đặt nguyên văn luôn).
Mà nữ nhân này là đặt tên không hay cũng thôi đi, còn muốn dùng tên Tiết Thiên Ngưng, dùng thì dùng đi, còn dùng tên của nàng để làm tên của nữ phụ ác độc.
Ồ, không đúng, nàng căn bản là không nên xuyên, nàng làm sao sẽ đụng phải loại chuyện như vậy a. (>﹏< )
Không phải là nói trắng ra là không tốt, có thể cho nàng sống thêm một lần cơ hội, dĩ nhiên so với chết thì tốt hơn, nhưng là cũng không thể xuyên đến loại tiểu thuyết cẩu huyết này đi, hơn nữa tiểu thuyết còn không có viết xong.
Tiết Thiên Ngưng chỉ cần vừa nghĩ tới nàng kia hảo tỷ muội tốt của mình ,nội tâm lại bi than cho bản thân một tiếng!
Chẳng lẽ là bởi vì là nàng đọc tiểu thuyết của tỷ muội thì nói một câu: Ta mới không phải người không có đầu óc như vậy đâu, nếu như ta ở trong này, nhất định sống so với nàng tốt hơn nhiều. Ngươi căn bản là đang vũ nhục tên ta sao.
Tiết Thiên Ngưng ngửa mặt lên trời thở dài, lão thiên gia ngươi đây là đang xử phạt ta sao? Sao? Sao?