Nam Nữ Phụ Sao Phải Bồi Nam Nữ Chính? Chi Bằng Ta Về Với Nhau

Chương 233: Thối như thế thơm như thế




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Ông ta sốt ruột vô cùng, nói: “Vừa chiên dầu vừa bỏ các loại gia vị, đồ do những thứ này làm ra, sao có thể không ngon.” Nói xong tiện tay gọi một người: “Thạch Đầu, cậu tới nếm thử!”

Người đàn ông Thạch Đầu này bình thường khá thành thật, là cấp dưới của trưởng thôn.

Vừa thấy trưởng thôn lên tiếng gọi tên, cho dù Thạch Đầu không cam tâm cách mấy cũng chỉ có thể cứng da đầu đi tới.

Cầm đũa gắp một miếng đậu phụ thối lên, biểu cảm và thần thái đó trông giống như anh dũng vì nghĩa, gương mặt chính khí lẫm liệt!

Sau đó nhanh chóng cắn một miếng. Do anh ta cắn quá nhanh, nước bên trong còn làm bỏng đầu lưỡi của anh ta.

Khiến anh ta nhăn nhó mặt mày, thôn dân vây xem thấy vậy, ngũ quan cũng vặn vẹo thay anh ta.

Người đang yên đang lành, ăn thứ này làm gì, quá giày xéo người rồi.

Lại nhìn, bỗng nhiên thấy Thạch Đầu híp mắt lại, bỏ đồ vào trong miệng, khó tin nhai. Đậu phụ thối lại ăn rất ngon.

Bản thân đậu đã rất giàu dầu, sau khi được chiên khô, càng nhai càng thơm. Nước được điều chế thơm mặn, loại mùi thối mê người đó ở trong miệng có rất nhiều tầng bậc phong phú, chưa từng ăn qua, lại vượt ngoài dự liệu của anh ta.

Thạch Đầu ăn xong, ngoài miếng đầu tiên ăn có chút gấp gáp, mấy miếng còn lại nhai kỹ nuốt chậm. Tất cả mọi người đều nhìn mặt anh ta.

Còn có trẻ con chạy khắp nơi trong Bạch Gia Thôn tuyên truyền: “Mau xem, chú Thạch Đầu ăn cứt rồi!” Cậu bé hô như vậy, người trong nửa thôn đều ra.

Tất cả mọi người đi ra, sắc mặt đều khó coi, xa xa đã ngửi thấy mùi.

Bình thường trong thôn cũng có người bán đậu phụ đậu nhự thối. Nhưng mùi vị quá sặc, người thích ăn cũng ngại ăn. Thời gian dài không ai ăn nữa.

Dần dần đã quên mất, ai ngờ hôm nay có đậu phụ thối chiên giòn, còn thối gấp mười lần so với đậu nhự thối.

Bọn họ đều tới xem, trưởng thôn Bạch và trưởng thôn Vương ở một bên nhìn chằm chằm Thạch Đầu: “Như thế nào, ngon không?”

Bọn họ thực sự vô cùng tò mò, lúc Thạch Đầu ăn miếng đầu tiên, dáng vẻ anh dũng vì nghĩa đó mọi người đều nhìn thấy, nhưng ăn miếng thứ hai, trên mặt anh ta lại có vài phần kỳ lạ. Tới miếng thứ ba, biểu cảm đó có thể gọi là hưởng thụ.

Thạch Đầu nói: “Thứ này ngon, ăn một miếng còn muốn ăn thêm miếng nữa!” Đặc biệt là rất no nước.

Lục Ngọc nói: “Ngon là đúng rồi!” Sau đó lại chiên thêm một phần.

Lần này người muốn thử nhiều hơn, có người dẫn đầu, họ cũng dám ăn.

Nghe Thạch Đầu nói như vậy cũng có chút tò mò, không biết rốt cuộc là mùi vị gì. . Truyện Teen Hay

Sau đó ai cũng vô cùng tích cực: “Trưởng thôn, tôi…tôi tôi thử!”

Lần đầu tiên trưởng thôn cho họ xung phong, họ đều lùi lại, sợ bị gọi tên. Lần này rất khác, trưởng thôn nào có thể không biết tâm tư nhỏ của họ.

Ông ta nói: “Tôi nếm cho!” Trong lòng ông ta cũng đã sớm tò mò rồi, sau đó còn đưa cho trưởng thôn Vương một đôi đũa, nói: “Anh cũng nếm thử!”

Trưởng thôn Vương ho khan một tiếng nói: “Được.”

Sau đó bưng bát cơm tới, hai người mỗi người gắp một miếng chấm nước, ăn vào miệng, quả nhiên không hắc ám giống như trong tưởng tượng của mọi người.

Ăn vào thế mà lại rất ngon, nhai ra thơm mặn, còn mang theo chút cay cay, vị cay này rất sảng khoái.

Hơn nữa nước trong đậu phụ thối cũng tăng vị không ít cho đậu phụ thối chiên giòn này.

Hai trưởng thôn ăn một miếng chưa đã ghiền, gắp thêm mấy miếng nữa.

Thấy xung quanh nhiều người như vậy nhìn họ bằng cặp mắt sáng quắc. Hai người chia cho thôn dân của mình. Một bát nhỏ này đều được chia hết, người được chia đều nói: “Không ngờ thứ này ngon như vậy, thật sự không nhìn ra!” Ngửi thì thối, ăn vào lại ngon vô đối.

Trưởng thôn Bạch nói với Lục Ngọc: “Thứ này bán bao nhiêu tiền thì hợp lý?” Bọn họ có đậu phụ, nếu thật sự có thể kinh doanh thứ này thì tốt.

Lục Ngọc nói: “Đương nhiên có thể bán năm hào một phần! Một phần mười khối đậu phụ!” Vừa nãy khi chiên giòn, mọi người đã nhìn thấy, một miếng đậu phụ có thể chia thành hai mươi khối đậu phụ chiên nhỏ.

Tương đương với một miếng đậu phụ có thể bán được một tệ, đây đúng là vượt ngoài dự liệu của họ rất lớn, bình thường đậu phụ cũng chỉ hai hào một miếng.