Năm Người Chồng: Hồ Ly Dễ Thương Sắp Lấy Chồng

Chương 14: Linh Thảo Long Tộc(3)




" A Vân . "


Trên tay ta liền xuất hiện một khối văn bài hình rồng, phía trên khắc "Vân " . Ta sờ , là ngọc bội thượng hạng .


" Đến , cho ta xem một chút , sau văn bài có chức vị của ngươi ."


Ta đưa cho nàng tấm thẻ , nàng khẽ lật , sắc mặt liền thay đổi. Phía trên hai chữ to càng chói mắt " cây cỏ nô ". Ta là người trông coi và chăm sóc linh thảo .


“ hài tử ” nàng nghiêm túc nhìn ta :
"Tuyệt đối không được làm cho Điện hạ tức giận . ” nàng thật vất vả nhìn thấy một hài tử khả ái lại nói ngọt như thế , cũng không muốn nàng còn nhỏ liền hương tiêu ngọc vẫn .


Không việc gì , hắn muốn đụng đến ta còn không dễ dàng , Tam Vĩ của ta cũng không phải ngồi không . Trong nội tâm ta thầm suy nghĩ . “ tỷ tỷ , ta sẽ bảo vệ chính mình . "


Sau khi lấy được thẻ bài , liền có cung nhân mang ta đi . Sau khi thay bộ váy cung nữ màu xanh lá nhạt, ta đi theo hắn bảy lần ngoặt tám lần rẽ , ta phát hiện chúng ta lại vẫn không tiến cung . Ta hỏi " chúng ta không tiến cung ư? "


" Những gì cây cỏ nô chúng ta cần làm chính là chăm sóc tốt cho  linh thảo của Điện hạ , và nó thích mọc ở những nơi đầy nắng , có nhiều bụi san hô , và linh thảo của Điện hạ được bố trí trong toàn bộ san hô tốt nhất của thánh địa Long tộc , nó rất đẹp , nhưng nhược điểm duy nhất là nó không thể tồn tại trong phạm vi của Thủy Tinh Cung . " nói xong, hắn nhấc lên cửa hải tảo và mở nó ra , ta liền ngây ngẩn cả người .


Ta nhìn thấy năm bụi san hô đầy màu sắc mọc dày đặc cạnh nhau , bên trong có một số cây nước đang nhảy múa thành sóng , rồi đi về phía trước , vượt qua một số hẻm san hô , đập vào mắt ta chính là cái bàn làm bằng Hắc Ngọc Thạch . Chính giữa khắc một long đồ đằng hình tròn , ở giữa là một cây linh thảo nhẹ nhàng lay động , chung quanh bạch sắc quang mang nhấp nhô. Lại còn là hình dạng rồng , và con rồng này còn hơi non nớt , không thể nghi ngờ nó chính là của Tam hoàng tử .


Trong nội tâm của ta đang đắc ý vì cung nhân kia nhét cho ta một chai bạch ngọc “ Đây là máu của Tam hoàng tử . Trong đó có 3 giọt , mỗi lần một giọt  lại rót ra suối ngọc bên kia ống tre cách mỗi mười ngày tưới một lần . "  nói xong , chỉ chỉ suối nước bên kia . Là một dòng suối trong vắt từ dưới đất .


Ta cảm thán, " không thể tưởng tượng được là dưới mặt nước cũng có suối nước . "


" Hôm nay cách lần trước đổ vào đã đủ mười ngày rồi . Ngươi tới làm một lần cho ta xem . " Nói xong liền lấy ra một vật giống như mã thông báo vỗ lên trên nền ngọc bích màu đen , một tia sáng trắng lóe lên "Ngươi có thể đi lên . "


Khi còn bé , ta thích nghịch hoa cỏ cây , tự nhiên là cái gốc linh thảo này, tự nhiên không làm khó ta . Ta đã hoàn thành các thao tác này một cách trơn tru và trôi chảy . Ngay cả cung nhân cũng mang theo ánh mắt tán dương  " Xem ra ngươi rất có thiên phú. Sau khi ngươi tưới xong, ngoài ra , chúng ta còn phải bảo vệ linh thảo, phòng ngừa bị người cố tình trộm đi . "


Ta cười ha hả "đã biết, đã biết" Ta chính là cái người có ý đồ xấu kia , ta còn bảo vệ . Sau khi cung nhân rời đi , ta liền quan sát chỗ này một chút , nhìn xem, cứ như Lưu bà ngoại bước vào đại quan viên . Ta tính thời gian , ta đã đến được một canh giờ rồi , Phụ Vương cũng phát hiện ta , sớm muộn gì họ cũng tìm được ta .