Nam Nam Thú Thụ Bất Thân

Chương 112




” Xin lỗi, xin lỗi “

Viên Tử Hàm đầu cũng không ngẩng lên liền hướng người bị mình đụng phải liên tục xin lỗi.

” Là cậu!”

Thanh âm kia tràn ngập lãnh ý còn có bất mãn, thanh âm này  đích xác có chút quen thuộc. Viên Tử Hàm ngẩng đầu mới nhìn thấy người đứng ở trước mặt mình cư nhiên là Thượng Quan Thần.

Hắn như thế nào lại tới bệnh viện, kiểm tra sức khỏe? Chẳng lẽ hắn cũng sinh bệnh ?

” Cậu tại sao lại ở đây? Anh tôi đâu?”

Thanh âm Thượng Quan Thần không giống lần trước, điều này khiến trong lòng Viên Tử Hàm càng thêm lo lắng. Cậu đem chuyện Thượng Quan Mộc bị thương che giấu, nhưng không ngờ lại gặp Thượng Quan Thần trong bệnh viện, lúc này cậu có nên nói hay không? Viên Tử Hàm trong lòng rất do dự, cúi đầu không nói gì.

” Anh ấy bị thương! ?”

Thời điểm nói đến hai chữ bị thương này, Viên Tử Hàm rõ ràng cảm nhận được hàn ý từ trên người Thượng Quan Thần tản mát ra, rất nghiêm trọng. Thượng Quan Thần đã biết chuyện Thượng Quan Mộc bị thương, cậu cũng đã không cần phải giấu nữa .

Bất đắc dĩ hít một hơi, tìm một vị trí ít người qua lại đem toàn bộ chuyện sảy ra hôm đó nói hết. Thượng Quan Thần sau khi biết được toàn bộ nguyên nhân sự tình sảy ra, hàn ý trên người quả nhiên càng thêm tăng lên, Viên Tử Hàm cảm thấy ánh mắt hắn nhìn mình giống như có thể đem mình đóng băng. Nhưng sự thật là như vậy, Thượng Quan Mộc thật sự là vì mình mà chịu một dao kia.

“Viên Tử Hàm, tôi vẫn luôn cho rằng cậu là người thông minh, sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn như thế. Anh của tôi lúc này là vì cậu mà bị thương, vậy tiếp theo đây? Tôi lại cảnh cáo cậu một lần nữa, cậu muốn thật sự tốt cho anh ấy, liền cách xa anh ấy một chút!”

Đối với lời chỉ trích của Thượng Quan Thần, Viên Tử Hàm bảo trì im miệng không nói. Hắn làm vậy vì anh em, đối mặt với tên đầu sỏ gây ra hắn có quyền tức giận . Nhưng cậu đã đồng ý với Thượng Quan Mộc, sẽ không rời khỏi hắn nữa, lúc này cậu nhất định phải làm được.

” Lời của tôi, cậu từ từ ngẫm lại, giời tôi đi thăm anh ấy “

Thượng Quan Mộc thần nói xong, liền đi nhanh lên lầu, Viên Tử Hàm đi theo phía sau hắn, muốn dẫn đường cho hắn, kết quả Thượng Quan Thần đã sớm biết đường, liền quen thuộc đi tới phòng bệnh của Thượng Quan Mộc.

” Như thế nào giờ mới quay lại!”

Thượng Quan Mộc nghe thấy tiếng mở cửa, tưởng Viên Tử Hàm. Vừa nhìn thấy người tới, mày kiếm nhướng cao. Thượng Quan Thần đến, hắn cũng thật bất ngờ. Có thể nào là Viên Tử Hàm bảo hắn đến, hoàn toàn không có khả năng này.

“Tiểu Hàm, tổng tài tới, cậu ra ngoài pha mấy chén trà nóng chiêu đãi hắn đi “

Thượng Quan Mộc đối với Viên Tử Hàm đứng phía sau Thượng Quan Thần nói. Hắn không muốn để Viên Tử Hàm phát hiện ra thân phận thật của mình, quan hệ giữa hai người thật vất vả mới dịu đi một chút, hắn không muốn phức tạp thêm.

Thượng Quan Mộc lời nói đã rất rõ ràng , muốn mình rời đi. Cũng có thể là giữa hai anh em nhà người ta có nhiều lời muốn nói, có mình ở đây không tiện, hướng về phía Thượng Quan Mộc gật đầu, đi ra ngoài, thuận tiện đem cửa phòng bệnh đóng lại.

” Chú tại sao lại ở đây!”

Thượng Quan Mộc nằm ở trên giường, ánh mắt bình thản không gợn sóng nhìn Thượng Quan Thần hỏi.

“Nếu không phải viện trưởng Khưu nói cho em biết, anh còn muốn giấu chúng ta bao lâu!” Thượng Quan Thần kiềm chế tức giận nói.

” Hừ lão già kia thật sự là già hồ đồ rồi , một chút việc nhỏ có cần thiết phải ngạc nhiên như vậy “

Bộ dạng Thượng Quan Mộc không quan trọng, kích động tới Thượng Quan Thần . Chút vết thương nhỏ này, suýt nữa lấy đi sinh mạng .

” Anh, anh cũng là người trưởng thành rồi, đừng để mọi người trong nhà phải lo lắng cho anh nữa, được không? Toàn bộ sự việc anh nên cân nhắc một chút rồi mới đi làm, anh thông minh như vậy lẽ nào vừa gặp Viên Tử Hàm liền trở nên ngu ngốc, hơn nữa còn ngu ngốc tới mức khó dạy bảo”

Thượng Quan Mộc nghe Thượng Quan Thần nói xong, nhíu chặt  mày, sau đó chỉ cười khẽ. Vì Viên Tử Hàm mà bị thương, hắn từ trước đến nay không có oán giận qua bất luận kẻ nào .

” Tình huống nguy hiểm như vậy, chẳng lẽ anh lại không biết né tránh sao? Cho dù không nghĩ cho cha mẹ, thì cũng coi như là nghĩ cho Tiểu Nhược…”

Sắc mặt Thượng Quan Mộc vì những lời của Thượng Quan Thần bắt đầu trở nên có chút nghiêm túc. Xem ra Viên Tử Hàm đã đem toàn bộ sự tình nói cho Thượng Quan Thần biết rồi. Hắn hiện đang lo lắng chính là Thượng Quan Thần sẽ không đem chuyện mình vì Viên Tử Hàm bị thương nói cho người nhà biết, đến lúc đó càng phiền toái . Bất quá Thượng Quan Mộc trong lòng kết luận. Thượng Quan Thần vẫn chưa đem chuyện này nói ra, bằng không lúc này sẽ không chỉ có mình hắn tới .

Về phần Giản Nhược, vấn đề này cũng khiến cho Thượng Quan Mộc có chút đau đầu. Thượng Quan Thần rõ ràng thích cô ấy, nhưng vì cái gì luôn đem cô ấy gán ghép với mình!

” Anh là anh, cùng Tiểu Nhược căn bản không có quan hệ gì, hiện tại không có, về sau cũng sẽ không có!”

Thượng Quan Thần là một người thông minh, tâm tư hắn đối với Tiểu Nhược như thế nào hắn tin Thượng Quan Thần biết. Hắn trừ bỏ hết lần này đến lần khác giải thích, thì không còn biện pháp nào khác, bởi vì đối phương là em trai cùng cha cùng mẹ với mình, hắn không muốn thương tổn nó.

“Không, không thể, anh không thể làm như vậy. Chẳng lẽ anh quên anh cùng Tiểu Nhược có hôn ước sao?”

Thượng Quan Thần vừa nghe thấy Thượng Quan Mộc nói vậy, nhất thời từ ghế trên đứng lên, tâm tình kích động nói. Hắn đương nhiên biết Thượng Quan Mộc không yêu Giản Nhược, nhưng là Giản Nhược lại thích hắn, nếu Thượng Quan Mộc cự tuyệt, Giản Nhược xác định chắc chắn sẽ chịu không nổi.

Thượng Quan Mộc vừa định nói gì đó, cửa phòng lại đột nhiên bị đẩy ra. Viên Tử Hàm thấy hai người cũng không có phát sinh xung đột gì, mới yên tâm. Vừa rồi cậu vẫn luôn đứng ở ngoài cửa, hai người nói chuyện gì cậu đều nghe được rõ ràng. Lại không dám tiến vào, chỉ nghe thấy tiếng Thượng Quan Thần tức giận, cậu sợ Thượng Quan Thần sẽ làm Thượng Quan Mộc bị thương nên mới tiến vào phòng.

Trong tay mang theo một cái ấm, hướng về phía hai người đang nhìn mình ngượng ngùng cười, sau đó rót hai chén nước ấm đặt ở trên mặt bàn.

” Nào, tổng tài uống chén nước trước đi “

Thượng Quan Thần ánh mắt như dao nhìn Viên Tử Hàm , khiến cậu cả người đều không được tự nhiên, sau đó lại liếc mắt nhìn Thượng Quan Mộc một cái, mới từ từ tiếp nhận chén trà cậu đưa qua, nhưng là không có uống, trực tiếp đặt ở trên bàn .

Viên Tử Hàm cúi đầu, quay đầu đi lại thấy băng vải trên ngực Thượng Quan Mộc trắng noãn nhiễm ra một vệt màu đỏ, nhất thời cả kinh.

“A, lại bắt đầu chảy máu , anh sao không cẩn thận một chút vậy ” Viên Tử Hàm đưa tay cào cào băng vải, thần sắc rất là khẩn trương, trừng mắt nhìn Thượng Quan Mộc ” Tôi đi tìm bác sĩ tới “

” Cậu vừa rồi nghe thấy được bao nhiêu?”

Thượng Quan Mộc xoay tay nắm lấy bàn tay hơi lạnh của Viên Tử Hàm hỏi. Viên Tử Hàm xuất hiện quá mức trùng hợp, Thượng Quan Mộc không thể không hoài nghi. Hắn tạm thời vẫn chưa muốn để Viên Tử Hàm biết thân phận của mình, nhất là chuyện hắn cùng Giản Nhược hứa hôn vớ vẩn kia.

Viên Tử Hàm biết Thượng Quan Mộc lo lắng, trầm mặc không nói lời nào, ngược lại Thượng Quan Thần bên kia nhìn hai người trước mắt anh tôi… tôi anh, thấy ngứa mắt .

” Anh, anh nghỉ ngơi chút đi, ba cùng mẹ bên kia tạm thời em sẽ không nói “

Lời Thượng Quan Thần nói khiến Thượng Quan Mộc căng thẳng, theo bản năng nhìn về phía Viên Tử Hàm, Viên Tử Hàm chỉ cúi đầu, nhìn không rõ vẻ mặt của cậu. Ngược lại nổi giận trừng mắt nhìn Thượng Quan Thần, nhưng Thượng Quan Thần cũng không tiếp nhận ánh mắt uy hiếp của hắn.

“Còn có tháng sau Tiểu Nhược sẽ về, anh, anh vẫn là mau chóng bồi dưỡng thân thể, đến lúc đó cô ấy nếu không nhìn thấy anh khẳng định sẽ lo lắng !”

Nói xong, thấy hai mắt Thượng Quan Mộc có chút đỏ ngầu thản nhiên rời đi.

Viên Tử Hàm nghe Thượng Quan Thần nói xong, thân thể theo bản năng run rẩy, tháng sau, cô ấy sẽ về!

____________