Nam Nam Chi Gian

Chương 45




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nam nam chi gian- Chương 45

THÁNG MỘT 27, 2019 ~ CÁ VOI

18447218_709811922556217_6050863639314158876_n

La Phong thất tình rồi.

La Phong không nói lý do chia tay, nhưng chắc hẳn có liên quan tới việc gia cảnh nhà cậu ấy không tốt.  Ba mẹ La Phong sớm đã về hưu, với chút lương hưu ít ỏi, họ phải phụng dưỡng cả bà nội cậu ấy, cả nhà bốn người bọn họ cùng chung sống trong một căn nhà hai gian phòng ngủ, hơn nữa công việc của cậu ấy cũng không phải một công việc lý tưởng mang đến chén vàng bát ngọc gì. Con gái nhà người ta tuy miệng không nói ra nhưng La Phong vẫn hiểu. Cậu ấy vô cùng buồn chán, tìm đến chúng tôi than khổ, nói sao giờ phụ nữ thực dụng quá, Bành Trí Nhiên mấy cậu có chỗ dựa thực sung sướng biết bao.

Thực sung sướng biết bao.

Vào khoảng năm 2001, cũng chẳng biết từ khi nào, tiền lương của chúng tôi dần dần được tăng lên trong lặng lẽ.  Khi đó tiền lương, tiền thưởng, tiền trợ cấp linh tinh của tôi và Bành Trí Nhiên đã hơn một vạn, áp lực trả góp vay tiền mua nhà cũng theo đó mà giảm bớt, những ngày chịu đựng cảnh giật gấu vá áo cuối cùng cũng đã trôi qua.

Giờ đây nghĩ lại mới thấy, thiên nhiên kỷ năm đó như một dải phân cách. Vào những năm 90 khi đó, sự phát triển của thành phố này dùng mắt thường cũng có thể thấy được, nay ở đây mọc lên một khu đô thị, mai ở kia mọc lên một trung tâm thương mại. Nhưng sau năm 2000, thành phố như trở mình chỉ sau một đêm, như chú ngựa hoang được tháo bỏ gông xích, phi vó lao đi khiến bạn chẳng thể theo kịp.

Cả thành phố đang đổi thay từng ngày, hầu như ngày nào cũng có sự thay đổi mới, tiền lương tăng cao, vật giá cũng theo đó  mà tăng. Những người bàn luận về giá cổ phiếu, giá đất, giá nhà, giá xe bên cạnh bạn ngày một nhiều hơn.

Những cơ quan theo mô hình một hệ thống như cơ quan chúng tôi càng ngày càng khó xin vào, người trẻ tuổi mới đến làm đều thuộc hàng ngũ con ông cháu cha, quần áo đồ dùng trên người thứ nào cũng là hàng hiệu, mới vào cơ quan đã thu hút biết bao ánh nhìn của chị em phụ nữ, nếu không bị các cô gái nhắm trúng, chuẩn bị tự mình dâng lên thì cũng bị các dì các cô nhiệt tình muốn giới thiệu cho con cháu. Đáng tiếc, hội con ông cháu cha đa phần đều là những thanh niên đã có đối tượng.  Thế rồi các cô các chị dần chuyển mục tiêu sang dân chơi cổ phiếu, âu cũng là một phương án tốt. Có một đoạn thời gian, chỉ cần là thanh niên chưa lập gia đình có tiềm năng tốt, liền bị vây tới tấp trong các cuộc hẹn giới thiệu người quen bè bạn. Tôi và Bành Trí Nhiên cũng không ngoại lệ.

Hoàn cảnh của tôi ít ra vẫn còn chống đỡ được.  Bởi hiện giờ tôi vẫn đang công tác ở vùng ngoại ô, nên có thể lấy lý do không muốn tìm bạn gái ở đây, đợi sau khi được thuyên chuyển về thành phố mới tính tiếp. Nhưng Bành Trí Nhiên nào có dễ thoát đến vậy.

Sau bốn năm công tác, Bành Trí Nhiên nhận đợt thuyên chuyển chức vụ đầu tiên, từ bộ phận kinh doanh chuyển sang bộ phận kỹ thuật, đảm nhiệm vai trò phó giám đốc.

Lần thuyên chuyển này tuy chức vụ không được thăng lên bao nhiêu, nhưng lại mang một ý nghĩa rất lớn.

Trong hệ thống công ty chúng tôi có một luật bất thành văn thế này, tương lai của anh có tiền đồ hay không, phải dựa vào lý lịch anh mang.

Lý lịch này không phụ thuộc vào việc anh công tác bao nhiêu năm, mà ở việc anh đã đảm nhiệm qua bao nhiêu bộ phận bao nhiêu chức vụ,  trong đó có bao nhiêu bộ phận nòng cốt của công ty.

Sếp tổng của chúng tôi hiện giờ là minh chứng rõ ràng nhất, lịch sử công việc của ông ấy rất đa dạng, gần như cứ hai năm lại thay đổi một bộ phận, mỗi lần thuyên chuyển là một lần đảm nhận chức vị cao hơn chức vị cũ, đến khi lên đến vị trí sếp tổng hiện nay.

Đương nhiên, trường hợp như sếp tổng của chúng tôi rất hiếm gặp, thường thường làm đến chức vụ ấy đều là những người có mánh khóe xã giao và có chút bối cảnh gia đình hậu thuẫn.

Mà Bành Trí Nhiên chắc chắn không phải kiểu người như thế. Nhưng sự thật cho thấy những nỗ lực của cậu ấy đã được nhìn nhận, năng lực của ấy đã được ban lãnh đạo chú ý tới, vì vậy tiền đồ cậu ấy thật sự rất có hy vọng. Cậu ấy rất vui, và tôi cũng vậy. Nhưng thường thường  niềm vui vẫn luôn mang theo nỗi buồn.

Khi còn ở phận kinh doanh, Bành Trí Nhiên vốn đã có chút nổi bật, chủ yếu vì cậu ấy có gu ăn mặc đẹp và ngoại hình không tệ. Bành Trí Nhiên từ trước đến nay vẫn luôn chú trọng đến hình ảnh bản thân, ở nhà cậu ấy có thể rất bừa bộn, quần áo vứt lung tung, vỏ cam vứt dưới sàn nhà cả tuần liền không thèm nhặt bỏ vào thùng rác, bát ăn xong chất đống cả tuần không rửa. Nhưng một khi đã đi ra ngoài, cậu ấy liền trở thành người gọn gàng chỉn chu. Một chàng trai trẻ có ngoại hình đẹp trong hệ thống cơ quan chúng tôi không nói lên điều gì, nhưng một thanh niên vừa đẹp trai vừa có tiền đồ rộng mở thì lại là chuyện khác.

Bắt đầu từ ngày thăng chức, liền có không ít các chị gái nhiệt tình làm mai cho Bành Trí Nhiên.

Những người từng được các chị các cô “giúp đỡ”  giới thiệu bạn gái có lẽ đều hiểu, một cô gái chủ động dính lấy bạn không đáng sợ, bởi phụ nữ ai cũng có lòng tự cao và yêu thể diện, chỉ cần bạn từ chối vài lần, họ sẽ biết đường tự lui. Nhưng sự nhiệt tình và bám dính lấy bạn của các cô các dì một lòng muốn làm bà Nguyệt thì không thể xem thường được đâu. Họ sẽ luôn nửa đùa nửa thật mà nói với bạn như thế này: “Tiểu Bành này, XXX bên bộ phận kế toán không tồi nha, để chị giới thiệu cho cậu, thấy sao?”. “Tiểu Bành đã có bạn gái chưa? Nếu vẫn chưa để chị đây giới thiệu cho một cô. Tiểu X mới vào công ty chúng ta khá xinh đấy, cậu có quen không?”.  “Tiểu Bành này, tuổi của cậu cũng không còn nhỏ nữa rồi ha, đã yêu ai chưa? Trưởng phòng X có vẻ rất quý cậu đấy, con gái cô ấy năm nay vừa tròn 22 tuổi, cũng không kém cậu là bao, có muốn mọi người tạo cơ hội gặp gỡ không?”. Vân vân và mây mây.

Bành Trí Nhiên chỉ có thể dở khóc dở cười xin lỗi họ. Xin lỗi chị, em chưa muốn yêu đương. Xin lỗi chị, em còn chưa đủ trưởng thành. Chị Mã, cô Lưu, giờ cháu còn muốn chơi bời thêm vài năm, mọi người xem giờ cháu chỉ biết ăn chơi, còn chưa đủ chính chắn, để sau hẵng tính để sau hẵng tính……

Nhưng Bành Trí Nhiên không thể cứ năm lần bảy lượt thoái thác, người ta sẽ nghĩ cậu ấy làm cao, mắt để trên đầu, coi thường người khác. Vô vàn lý do đắc tội. Huống hồ người ta đều là đồng nghiệp trong công ty,  tuổi nghề dày dặn hơn cậu ấy, tuổi đời đáng bậc phụ huynh, có lòng tốt giới thiệu bạn gái cho cậu, cậu không có bạn gái  còn không chừa cho người ta chút thể diện, như vậy sao được! Không còn cách nào khác, Bành Trí nhiên chỉ đành từ chối khoảng năm bảy lần thì nhận lời đi xem mắt một lần.

Tôi rất thông cảm cho sự bất đắc dĩ này của cậu ấy. Tôi cũng đã 24 tuổi rồi, dạo gần đây mẹ tôi thường gọi điện hỏi đã có bạn gái chưa. Bậc cha mẹ kỳ lạ như vậy đấy, khi còn đi học liên tục nhắc đừng có yêu sớm đừng yêu sớm, nhưng một khi đã có chút tuổi rồi họ lại liên tục cằn nhằn còn không chịu yêu đi yêu mau đi. Lẽ nào ba mẹ cho rằng trên cuộc đời này tìm được người mình yêu vừa hay người ấy cũng yêu mình lại dễ dàng đến thế?.

Bản thân tôi cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự, nên tôi rất thông cảm với Bành Trí Nhiên. Tôi còn tưởng rằng mình sẽ không bận lòng. Cho đến khi biết được đối tượng xem mắt của cậu ấy có quan hệ không tồi, tôi mới phát hiện kỳ thực mình không thể ngoảnh mặt làm ngơ.

Cô gái nọ là người bên phòng quảng cáo của tổng công ty, trước đó vốn không quen biết Bành Trí Nhiên. Vì có mối quan hệ tốt với một chị gái làm cùng bộ phận với Bành Trí Nhiên nên mới được giới thiệu làm quen. Chị gái đảm nhận chức vụ bà mối nọ kéo hai người bọn họ cùng đến ăn một bữa cơm, rồi cứ thế liền trở nên quen biết. Vốn dĩ sau bữa cơm đó chẳng còn liên hệ gì nữa, nhưng sau đó không biết tổng công ty tiến hành hoạt động gì đó, yêu cầu bộ phận kỹ thuật của các công ty con phải cung cấp số liệu, hai người bọn họ phải hợp tác với nhau trên mảng công việc, cứ thế mức độ liên hệ liền tăng lên. Trong khoảng thời gian ấy cô gái nọ có hai lần cần đến sự giúp đỡ của Bành Trí Nhiên. Và đương nhiên, cậu ấy giúp.

Vốn dĩ tôi chẳng bận tâm đến chuyện này. Việc tuyên truyền quảng cáo cực kỳ quan trọng, công ty chúng tôi vẫn luôn coi trọng công tác quảng bá này, mỗi bộ phận đều cử ra vài người trẻ tuổi linh lợi tham gia cùng chạy dự án, nam nữ có cả. Độ tuổi không có nhiều chênh lệch, lâu dần mọi người đều trở thành bạn hữu. Huống hồ Bành Trí Nhiên là người biết ăn biết chơi, trong một tập thể, cậu ấy luôn là người có nhiều sáng kiến thú vị nhất. Ví dụ như trò bi-a, hầu hết mọi người đều chơi theo quy củ, đánh từ quả bóng số 1, cậu ấy sẽ chơi theo kiểu khác. Một bộ bài tây lấy từ A đến K tổng cộng 15 lá bài,  mỗi người ba lá, mỗi lá bài tương ứng với một quả bóng, A tương ứng vớt quả bóng số 1, K tương ứng với quả số 13, con bài jocker đen tương ứng với số 14, jocker màu tương ứng với số 15, sau đó mọi người bắt đầu đánh bóng, trên tay ai cầm lá bài tương ứng với quả bóng bị đánh vào lỗ là bị xử thua. Lại ví dụ như cuối tuần phải ở lại tăng ca, làm được một nửa thời gian tăng ca, cậu ấy sẽ cho mọi người đi uống trà, vừa uống trà vừa thảo luận phương án. Chỉ cần ở cạnh cậu ấy, cậu ấy sẽ bộc lộ cho mọi người thấy điểm sáng tạo của bản thân, khiến mọi người cảm thấy cậu ấy là kiểu người vừa biết hưởng thụ cuộc sống vừa chăm chỉ làm việc.

Bành Trí Nhiên chính là  ví dụ điển hình của những người nhóm máu B thuộc chòm Song Tử, một tổ hợp những tính cách thu hút người khác. Rất nhiều người thích làm việc với  những người có tính cách như vậy.

Vì vậy sau khi dự án của họ hoàn thành, tổ bọn họ kéo nhau đi hát karaoke, tôi cảm thấy là chuyện rất thường tình mà thôi.

Nếu như không phải Bành Trí Nhiên nói muốn tôi đi cùng.