Sau khi nó bực nhọc dắt xe ra khỏi chiếc cổng sắt to lớn cũng là lúc hắn bước ra khỏi căn phòng……Tâm trạng vui vẻ…hắn đi xuống lầu. Bước đến cửa phòng ăn, giọng mấy người giúp việc nhà hắn vang lên……….Hắn núp sau cánh cửa….nghe lén….(Sao hai người này có tính xấu giống nhau thế @_@)
-Bà bếp loan tin….
-Ông bảo vệ cũng lắm miệng….
-Tiếng của tên vệ sĩ….
-Anh làm vườn nói…..
Khóe mắt hắn giật giật……cái gì mà kì cục….rồi gì mà bạn gái??? Bọn gia nhân nhà hắn sao mà….lắm mồm thế……Loạn…… loạn hết rồi…..Không hiểu sao nhà hắn lại chứa chấp những tên này……Hắn thở dài… “hazzi……”
-ANH HAI, EM VỀ RỒI….!!!-Vừa đi tới cửa, nó đã hét ầm lên….
-Mày đi đâu giờ mới về, trễ……-Kiệt thấy nó về, tức tốc chạy ra hỏi tội..
-BÍT RỒI, NÓI NHIỀU QUÁ….-Nó tức tối nói rồi chạy lên lầu đóng cửa cái
RẦM làm Kiệt với Đức giật thót…
-Hazzi…….Con lùn dạo này thiệt lạ nha…..Đi đâu từ chiều mãi đến tối mịt mới về, vừa về lại cáu với mọi người rồi lên phòng đóng của cái rầm….không bình thường……-Lúc đó, ở nhà nó Kiệt cũng không nén được tiếng thở dài……
-Tao thấy con nhóc đó không bình thường từ lần đầu gặp mặt rồi…..-Đức ngồi một bên tỏ vẻ suy tư nói.
-Ừ…..nó vốn không bình thường mà, sáng nắng chiều mưa…..Thôi khỏi quan tâm, tao với mày lên lầu đua xe tiếp không???-Kiệt nói giọng thách thức. Mà con người như tên Đức thì dại gì không chấp nhận. Đức đồng ý và rồi hai ông anh đáng kính của nó lên lầu đua xe mà không còn ngó ngàng gì nó nữa…..Anh với chả em kiểu đó….. 0_0
Trên phòng nó……. *Pặc…..pặc*
-Này thì osin….này thì…giúp việc…Tôi nói cho anh biết nhá tên gió độc……tôi không ngán anh đâu, tưởng có được mấy tấm hình đó mà tôi sợ à, lầm to…..blap….blap….blap…..-Sau mỗi từ này là một chiếc phi tiêu sắc bén bay thẳng tới khuôn mặt đẹp trai không tì vết trên tấm hình….Nó ngồi tự kỉ như một con hâm trong căn phòng xinh xắn……
Đang hả giận lên tấm hình tội nghiệp thì bỗng nhớ ra gì đó, nó chạy ra khỏi phòng đến trước cửa phòng ông anh trai….. * Bùm….chíu…chíu….bùm….* *BÙM BÙM BÙM* Oh my chuối, biết việc gì đang xảy ra không??? Cái tiếng động ban đầu là tiếng phát ra từ trò chơi điện tử khi hai ông anh điên khùng của nó đang đấu nhau, còn tiếng động phát ra sau đó chính là tiếng đập cửa của Trương tiểu thư xinh đẹp….
-Khiếp, mày định phá phòng tao à, con quỷ???-Kiệt bức xúc bỏ dở cuộc đấu gay cấn với Đức…
-Ừ đấy, thích đấy làm gì được nhau???-Mặt nó nghênh nghênh…..
-Mày hôm nay có vấn đề à??? Có bị mệt ở đâu không??? Có đau ở đâu không???-Kiệt sốt sắng hỏi rồi đưa tay lên trán nó….
-Ông bị điên à, em có bị sao đâu….-Nó nói rồi gỡ cánh tay của Kiệt một cách thô bạo….
-Không bị sao thì thôi, làm gì dữ vậy…e hèm…Thế cơn gió độc nào thổi mày đến tận nơi này vậy???...-Kiệt hỏi
-Vâng, nhờ cơn gió độc nào đấy báo hại em phải từ căn phòng xinh xắn của em phải chạy lên tận cái nơi khỉ ho cò gáy của anh để báo một tin là mai ba bảo về nhà lớn đấy!!!
-SAO, MAI VỀ Á???
-Ừm, mai về. Không cần phải hét to như vậy đâu…
-Trời ơi, sao mày không nói sớm….Chết tao rồi….
-Kệ anh đấy, ba bảo mai kêu ANH HỌ YÊU DẤU cùng về đấy!!!
-Rồi…rồi….mày về cái nơi xinh đẹp của mày đi để tao chuẩn bị ứng phó với ông già…..
-Biết rồi khỏi đuổi, à mà suýt nữa quên….Mai là thứ bảy đấy nhé!!! Nhớ dẫn em đi shopping đấy!!!-Nó nói rồi vẫy tay đi mất…
Câu nói cuối cùng của nó làm Kiệt chết lặng, Kiệt quên mất lời hứa với nó khi mới về nước, kiểu này là ngày mai anh chết thật rồi…hu…hu…hu….ai thương xót cho cuộc đời của anh chàng đẹp trai như anh không….
-Này, mày bị làm sao thế hả Kiệt….
-Đức ơi, tao sắp tiêu rồi…
-???
Trong khi đó, trên phòng nó…..
-Khiếp ông Kiệt làm gì mà kinh thế??? Về nhà lớn mà làm như bị đi tù không bằng……À mà suýt tại tên gió độc mà quên mất việc quan trọng sắp phải làm…-Nó chợt nhớ ra điều gì đó rồi phi thẳng ra chỗ chiếc laptop hiệu apple thân yêu……
-Coi nào….coi nào…đây rồi…-Nó nói rồi bắt đầu bắt tay vào làm công việc quen thuộc-công việc của một hacker…..Ngạc nhiên chưa, nó là một hacker chính hiệu, một hacker ẩn danh….Từ nhỏ, nó đã có niềm đam mê với máy tính lại cộng thêm trí thông minh nó thừa khả năng trở thành một hacker giỏi tuy nhiên nó chỉ coi như một khả năng thú vị mà thôi mãi đến mấy năm gần đây, vì cần tiền nên nó mới phải làm hacker giấu mặt cho công ti nhà nó…..Không muốn để ba và anh hai nó biết nên nó chính là một hacker không tên cho công ti……thiệt là giỏi quá đi…..!!!Hì hà hì hục mãi nó cũng đuổi được mấy tên xâm nhập, cuối cùng cũng xong việc, bây giờ chỉ việc ngủ và đợi tiền thôi..k….k…k…..Nó lên giường đi ngủ…
Sáng hôm sau……
-Anh hai…..anh hai……dậy…dậy nhanh đi……Giờ này mà còn ngủ được à???-Nó hét bên tai Kiệt đang cuốn trong chiếc chăn êm ấm….
-Mày..mày bị điên à, sáng chủ nhật đấy, để cho tao ngủ….
-Ông mới bị điên ấy, dậy nhanh lên còn về nhà…..
-Biết rồi…cút khỏi phòng tao, qua gọi thằng Đức dậy đi….
-Nhớ dậy đấy, không thì biết tay em….-Trước khi bước khỏi phòng, nó vẫn cố để lại một câu nói đe dọa…..
Tại phòng của Đức…
-Sao chổi,dậy mau đi, sáng rồi…..dậy mau…..-Nó không dùng tiếng hét trời phú được nữa vì đã sử dụng với ông anh trai đáng ghét rồi…nó lấy gối đập liên tiếp vào người Đức….cách nào cũng bá đạo và độc ác như nhau…..
-Nhóc làm cái gì ở phòng anh vậy??? Yên cho anh ngủ coi…..-Đức ngáp ngắn ngáp dái đáp…
-Ngủ này…..ngủ này…..bây giờ còn ngủ này…..-Sau mỗi tiếng này của nó thì những tiếng bùm bụp do va chạm giữa Đức và gối lại vang lên….
-Từ từ……nhóc bị sao vậy??? Bình thường có thức dậy như này đâu….Hôm nay bị bệnh à???
-Anh mới bị bệnh á, hôm nay phải về nhà thăm ba mẹ tui, dậy nhanh lên…nhanh lên…..
-Ừ ha….. mà *nhìn chằm chằm vào nó*
-Sao vậy???-Thấy Đức nhìn nó chàm chằm, nó thắc mắc….
-Thì nhóc phải ra anh mới thay đồ được chứ, định ngắm bo-đỳ chuẩn của anh à….Không phải miễn phí đâu nhé!!!
Đức nói xong, nó đỏ mặt quay đi…..không quên để lại một câu nói tuy nhỏ vẫn lọt vào tai Đức “miễn phí cũng không thèm” .Thế là sau màn khỏi động buổi sáng có một không hai của nó, hai ông anh tội nghiệp không khỏi than trời… “Ông trời ơi, tại sao tôi lại có một đứa em như này…”
Trên đường đến nhà lớn, nó ríu rít không ngừng với ông tài xế trên ghế trước, ngược lại ở ghế sau, hai con người thiếu ngủ vì đấu game với nhau đến 2h sáng đang gật gà gật gù dù cho cái xe không được yên tĩnh một giây phút nào….Cuối cùng cũng đến nơi….
-Kính chào tiểu thư. –Người quản gia cúi đầu chào….
-Vâng,cháo chào bác ạ…-Nó cũng lễ phép
Thưa hai vị thiếu gia, đến nơi rồi ạ!!!-Người quản gia của nhà lớn cúi chào nó rồi quay ra đằng sau đánh thức hai cái con người không biết trăng sao nào đó dậy….
Kiệt và Đức không có động tĩnh….
-Thưa hai thiếu gia đến nơi rồi ạ…..-Ông quản gia kiên nhẫn.
Không có động tĩnh….
-Thưa….-Ông quản gia định gọi nữa thì bị nó cản….
-À mà bác không cần phải tốn sức đâu, hai ông này cứ để cháu gọi dậy cho…-Nó nói rồi quay ra đằng sau chỗ hai ông anh. Nói đoạn nó hít thỏ thật sâu….lấy sức…và….
-CHÁY NHÀ KÌA…DẬY ĐI….
Chiếp…chíp…chíp….Chim bay loạn xạ sau tiếng hét đó còn mọi người xung quanh giật mình đứng người….Tuy nhiên, cái cách của nó rất công hiệu, sau tiếng hét, hai ông anh mở to mắt hết cỡ…..
-Hai người đó dậy rồi, mình vào nhà thôi bác…-Nó quay qua người quản gia mỉm cười rồi quay đi, lúc đó mọi người mới hoàn hồn….đi theo nó…
-BA, MẸ…..-Chưa vào đến nhà tiếng nó đã vang lên…
-Linh, trời ơi cục cưng của tôi, hư quá đi giờ mới về thăm ông bà già này…-Sau khi nghe tiếng nó, ba mẹ nó chạy ra đón nó từ ngoài cổng….
-Trời ơi, con nhớ ba mẹ quá à…chụt chụt…..-Nó trẻ con thể hiện tình thương với cha mẹ của mình….
-Ừm ba mẹ cũng thương con quá!!!
-Tình cảm quá nhỉ??? Để thân con một mình vác mấy túi đồ nặng trịch này…..-Nó với ba mẹ đang nói truyện thì tiếng Kiệt và Đức vang lên cắt ngang…
-Kệ anh, không lo trông nom em gái cho tốt, giờ cho chết……-Ba nó nói rồi cùng nó với mẹ nó vào nhà để lại đằng sau khuôn mặt hai thằng con trai đỏ ửng vì tức….. “Ông trời ơi, tại sao con lại có một cái gia đình như thế này???”