Năm Đó Giáp Sắt Động Đế Vương

Chương 679: Sự Ngại Ngùng Của Ba Cô Gái 5






Sáng hôm sau, Diệp Lăng Thiên, Lý Vũ Hân và Vương Lực đến xem rất lâu, chủ yếu là nghe Lưu Thượng Vinh giới thiệu chi tiết về mảnh đất.

Buổi trưa trở về công ty, buổi chiều, Diệp Lăng Thiên trực tiếp gọi mấy người Lý Vũ Hân, Vương Lực và Lưu Thượng Vinh vào phòng họp nhỏ để họp.

Đối với Lưu Thượng Vinh mà nói, có thể tham gia cuộc họp này trong lòng ông ta rất là vui, dù sao đây là lần đầu tiên ông ta có tư cách tham gia cuộc họp cấp cao này.
“Hôm nay, mấy người chúng ta cũng đều đi xem mảnh đất này, tình hình chi tiết Lưu Thượng Vinh cũng giới thiệu rồi, hơn nữa, ông ta cũng sắp xếp tình trạng chi tiết của mảnh đất này thành một văn bản, trợ lý Lưu, ông đưa cho Lý tổng và Vương tổng mỗi người một bản đi.” Diệp Lăng Thiên nói đến đây thì nói với Lưu Thượng Vinh, sau đó lại nói tiếp: “Hôm nay mấy người chúng ta đến nghiên cứu một chút, mảnh đất này rốt cuộc có được hay không, mảnh đất này chúng ta rốt cuộc có muốn hay không.”
“Từng người nói đi, Lưu Thượng Vinh, ông nói ý kiến của ông trước đi.” Diệp Lăng Thiên điểm danh Lưu Thượng Vinh đầu tiên.

Đối với Lưu Thượng Vinh, Lý Vũ Hân và Vương Lực đều biết Diệp Lăng Thiên gần đây tuyển một người như này tới, nhưng đều không quá thân thuộc, lần này vẫn là lần đầu tiên bọn họ tiếp xúc với Lưu Thượng Vinh.

“Tôi cảm thấy mảnh đất này được.” Lưu Thượng Vinh nghiêm túc nói.
“Nói lý nghe đi.”Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!“Đầu tiên, chính là diện tích của mảnh đất này đủ lớn, dựa theo kế hoạch pháp triển của cả công ty thực phẩm mà Diệp tổng nói với tôi trước đó, chúng ta cũng cần một mảnh đất lớn như vậy, nếu như chỉ tìm một mảnh đất khoảng một hai trăm mẫu hoặc hai ba trăm mẫu, đến lúc công ty thực phẩm phát triển lên, chỗ không đủ rồi, cách duy nhất chỉ có tìm nơi di dời mới, mà như này sẽ tạo thành tổn thất không thể lường được.

Thứ hai, mảnh đất này có ưu thế giao thông rất rõ ràng, Diệp tổng nửa tháng trước giao nhiệm vụ này cho tôi, tôi dẫn người của tôi gần như tìm một lượt xung quanh thành phố A, nơi có giao thông thuận tiện nhất chính là nơi này.

Điểm thứ ba, giá đất của mảnh đất này hiện nay so với giá đất ở xung quanh thành phố A không tính là đắt, ngược lại xem như tương đối rẻ, tôi có thể cược, không đến hai năm, giá đất của nơi này sẽ tăng gấp đôi.

Hơn nữa, ở xung quanh thành phố A, trong khu ngoại ô, tìm không được giá đất rẻ hơn nơi này.

Điểm thứ tư, cũng quay lại vấn đề thứ nhất, đó chính là tôi cảm thấy lấy hẳn mảnh đất này có thể tiết kiệm được giá thành đến mức lớn nhất, không chỉ nói là chi phí di dời trong giai đoạn sau, cũng bao gồm cả chi phí xây dựng của chúng ta, lấy hẳn mảnh đất này chúng ta có thể làm được rất nhiều việc chỉ trong một lần, cũng có thể đem kế hoạch tổng thể làm tới tốt hơn, không cần giống như kế hoạch mỗi năm mở rộng một chút như trước đó nữa.

Mỗi năm mở rộng một ít tất nhiên sẽ không đạt được sự hợp lý nhất trong kế hoạch, mà sẽ gây ra lãng phí, lãng phí cả trong phương diện sức người và sức của.” Lưu Thượng Vinh từ từ nói.
“Được, ông ngồi xuống đi.” Diệp Lăng Thiên gật đầu, khi Lưu Thượng Vinh nói, anh đã cầm bút ghi lại mấy điểm mà Lưu Thượng Vinh nói, sau đó nhìn sang Vương Lực nói: “Vương Lực, nói thử ý kiện của cậu, cậu có tán thành ý kiến của trợ lý Lưu không?”
“Em không tán thành.” Vương Lực nói thẳng, không có đứng dậy, trực tiếp ngồi nói, sau đó nói: “Em không phải không tán thành mấy lý do mà trợ lý Lưu nói, ngược lại, mấy lý do mà trợ lý Lưu nói em cảm thấy rất đúng, em rất tán thành, nhưng em lại không tán thành lấy mảnh đất này, lý do duy nhất chính là mảnh đất này quá lớn, tiền thuê mỗi năm quá đắt.

Mà vấn đề rất quan trọng mà chúng ta đang đối mặt chính là chúng ta hiện nay cùng khoảng thời gian rất lâu về sau đều không có dư dả vốn.

Dựa theo kế hoạch ban đầu của chúng ta, công trình ở giai đoạn đầu của chúng ta thật ra cần là một tòa nhà văn phòng và một nhà xưởng cùng một nhà kho là đủ rồi.

Diện tích cần cũng chỉ vào khoảng hơn một trăm mẫu.


Dựa theo điều này mà tính, ví dụ chỉ là 150 mẫu đất, giá thuê mỗi năm của chúng ta chỉ mất không đến 450 triệu.

Mà lấy cả mảnh đất này, tiền thuê mỗi năm chúng ta phải chi trả tới hơn ba tỷ, cách biệt giá mỗi năm trong này chính là 3 tỷ, mà ba tỷ trong mấy năm vừa bắt đầu hoàn toàn chính là lãng phí, bởi vì, dựa theo dự tính của chúng ta, xây dựng nhà xưởng của chúng ta ít nhất phải vào hai năm sau, cũng tức là nói, dựa theo hai năm lý tưởng nhất mà tính, chúng ta phải lãng phí hơn 6 tỷ ở đây, chi phí xây dựng mà chúng ta cần đầu tư lúc đầu sẽ tăng lên rất nhiều.

Ít nhất, lấy hẳn mảnh đất này thì ít nhất anh phải xây dựng toàn bộ tường bao của mảnh đất này lại, ngoài ra, đổ bê tông anh phải làm rồi.

Đúng, không sai, những cái này về sau vẫn phải làm, làm bây giờ và sau này rồi làm vẫn là phải làm, nhưng, trong này có vấn đề rất bức thiết, chúng ta không có nhiều tiền như vậy.

Đừng thấy tường bao và bê tông nền đơn giản, những cái này cần tốn rất nhiều tiền, hơn nữa, nơi này em nhìn rồi, chúng ta còn cần làm một con đường, con đường hiện tại tuy được đổ bê tông, nhưng đã quá nát, đây cũng là một trong khoảng đầu tư.

Sáng nay sau khi trở về, em tính một bài đơn giản, ước tính đơn giản theo mảnh đất này.

Nghe nói hai năm đầu trả tiền cho bên chính phủ, sau đó tiền thuê từ năm thứ ba sẽ trả cho Ủy ban theo từng năm, vậy thì khoản chi phí này chính là hai tỷ tư công hai tỷ tư cộng ba tỷ sáu, tổng cộng tiền thuê đất cần chi trả là tám tỷ tư.

Sau đó là tiền sửa đường, em dự kiến một chút, sửa con đường này ít cần ba tỷ sáu, dù sao chúng ta là nhà máy, xe đi lại đều là xe trọng tải, chất tượng của con đường yêu cầu phải rất cao, cho nên chi phí chắc chắn cũng đắt, mặc kệ nói như nào, ba tỷ sáu không thoát được.

Về tường bao không là vấn đề gì lớn, em phỏng đoán khoảng 900 triệu là ổn.


Những cái này cộng lại đã vào khoảng 12 tỷ 900 triệu.

Sau đó chính là căn cứ theo kế hoạch của chúng ta, xây một nhà xưởng, một tòa văn phòng, một tòa ký túc cùng nhà ăn, nhà kho...!khoản này đại khái khoảng 90 tỷ, sau đó mảnh thiết bị cộng thêm khoảng 45 tỷ.

Còn nữa, tất cả thiết bị văn phòng...!những cái này khoảng chín tỷ.

Chúng ta cần phương tiện giao thông và phương diện vận chuyển, đưa hàng và xe chúng ta dùng, khoản chi phí này rất lớn, giai đoạn đầu thế nào cũng phải đạt tới khoảng 24-30 tỷ, sau đó còn là tuyển nhân viên, mặc kệ nói như nào, chúng ta ít nhất trong nửa năm không thể có lợi nhuận, ít nhất chúng ta phải giữ được nửa năm tiền lương của nhân viên và các loại điện nước, phí sinh hoạt và bảo trì thiết bị máy móc...!khoản chi phí này không thể thấp hơn 30 tỷ.

Ngoài ra, chúng ta cần mở ra cục diện, cần đặt kênh bán hàng, những cái này đều cần lượng vốn đầu tư rất lớn, ít nhất phải giữ lại từ 21-30 tỷ, đây đã là ước tính thấp nhất mà em làm rồi.

Cho nên những cái này cộng lại, ít nhất cần phải đạt tới khoảng 243 tỷ, đây còn là ước tính không đổi, mà đầu tư cả giai đoạn đầu của chúng ta cũng mới có 240 tỷ, trong tài khoản của công ty không có một đồng vốn lưu động, nếu như có chỗ nào cần dùng tiền nữa chúng ta chỉ có thể nhìn.

Nếu như tiền đề không thể tăng thêm vốn, ý kiến của em vẫn là tìm mảnh đất khoảng một hai trăm mẫu, ít nhất những cái này trước mắt có thể tiết kiệm cho chúng ta hơn 12 tỷ, khoản tiền này giữ lại công ty làm vốn lưu động, vừa hay có thể giải quyết vấn đề, đều này cùng đồng nhất với kế hoạch ban đầu của chúng ta.

240 tỷ này xem như đủ dùng.” Vương Lực đưa ra những con số mà anh đã tính toán từng mức từ lâu, dù sao anh ta là người phụ trách của công ty thực phẩm, những ước tính cụ thế này anh ta hiểu rõ nhất..