Năm Đó Giáp Sắt Động Đế Vương

Chương 673: Điều Binh Khiến Tướng 9






“Cậu nói, tôi ghi.” Lưu Thượng Vinh thật sự từ trên người lấy ra một cái bút và quyển sổ chuẩn bị ghi chép, đối với thái độ của Lưu Thượng Vinh Diệp Lăng Thiên vẫn là rất hài lòng.
“Chuyện thứ nhất, phối hợp với tôi đi quan hệ công chúng với bên chính phủ, nhanh chóng làm xong công việc liên quan tới việc đăng ký cho công ty thực phẩm.

Quan hệ tầng trên tôi có, tôi sẽ đích thân đi tìm, cái ông cần làm chính là hoàn thành công việc đăng ký công ty.

Đương nhiên, công ty sẽ cử một và người hiểu tao tác cụ thể cho ông để phối hợp với ông, nhiệm vụ chính của ong vẫn là mảnh quan hệ công chúng, đây là chuyện thứ nhất, chuyện này yêu cầu chính là phải nhanh, càng nhanh càng tốt.

Chuyện thứ hai, ông đối với thành phố A tương đối quen thuốc, quan hệ với các phương diện của thành phố A đều tương đối tốt, vấn đề địa điểm của công ty thực phẩm giao cho ông.

Yêu cầu của công ty chính là địa điểm ở ngoại ô, ở thành phố không thể được, chúng ta cũng không thể có vốn nhiều như vậy, cho nên chọn khu ngoại ô, đương nhiên, nếu như nông thôn có giao thông thuận lợi vậy thì càng tốt.


Yêu cầu chính là tận lực giảm giá thành, giao thông thuận lợi, sau đó diện tích đất kỳ đầu chắc khoảng một trăm mẫu, đương nhiên, cũng không phải tuyệt đối phải là một trăm mẫu, cái này phải căn cứ theo giá thuê đất, nếu như giá rẻ, đương nhiên diện tích có thể lớn hơn một chút, nhưng không thể ít hơn một trăm mẫu.

hơn nữa, có một yêu cầu, phải có không gian phát triển.

Chúng ta lần này chỉ chọn một trăm mẫu là vì ngân sách của chúng ta có hạn, cho nên yêu cầu nơi ông chọn này phải có không gian phát triển tương đối.

Hai chuyện này là công việc quan trọng nhất hiện nay của công ty, tôi đều giao cho ông, có gì thì báo cáo công việc cho tôi bất cứ lúc nào.

Nhớ hết chưa?” Diệp Lăng Thiên từ từ căn dặn Lưu Thượng Vinh.
Lưu Thượng Vinh vừa nghe Diệp Lăng Thiên nói, vừa ghi chép vào quyển sổ.
“Không thành vấn đề, tôi lát nữa sẽ đi làm chuyện này.

Nhưng, tôi muốn đưa ra mấy yêu cầu.” Lưu Thượng Vinh sau khi nói ghi chép lại hết thì nói.
“Ông nói.”
“Cậu cử cho tôi hai trợ thủ luôn đi theo tôi, những công việc này một mình tôi không thể hoàn thành, dù sao thời gian và tinh lực của một mình tôi đều có hạn, những chuyện này đều là chuyện rất cần thời gian và tinh lực.” Lưu Thượng Vinh từ từ nói.“Được, có thể, ông đối với nhân viên có yêu cầu gì? Tự mình đi yêu cầu người với bộ phận nhân sự.” Diệp Lăng Thiên rất sảng khoái gật đầu đáp ứng.
“Diệp tổng, tôi có thể tự mình dẫn người vào không?”
“Bản thân dẫn người là có ý gì?” Diệp Lăng Thiên nhíu mày hỏi.
“Tôi tuyệt đối không có ý khác, tôi đều là suy nghĩ cho công việc, đầu tiên, đối với người của công ty tôi không hiểu, cậu kêu tôi chọn người tôi cũng không biết chọn ai.

Ngoài ra, người đi theo tôi làm việc thật ra đều không liên quan đến học tập chuyên ngành gì đó, chủ yếu vẫn là năng lực cá nhân, hơn nữa còn phải phối hợp với tôi, tôi có thể chỉ huy.


Cho nên, tôi cảm thấy chọn người tù công ty không nhất định là lựa chọn tốt nhất.

Tôi ấy, trước kia khi làm việc ở bên nhà họ Văn có dẫn qua không ít người, cũng có mấy người có năng lực không tồi, xem như là tôi một tay dẫn dắt ra.

Trong đó có mấy người bây giờ làm việc ở bên nhà họ Văn cũng không như ý, nhưng năng lực cá nhân không cần phải bàn, tôi nghĩ, nếu như có thể, tôi gọi bọn họ tới phối hợp với công việc của tôi, như thế khả năng là lựa chọn tốt nhất.” Lưu Thượng Vinh nói.
Diệp Lăng Thiên châm điếu thuốc, không có nói chuyện, rất lâu sau mới nói: “Được, ông muốn gì tôi đều thỏa mãn ông, chỉ cần ông làm tốt việc cho tôi.

Như này đi, tôi sẽ cho người thành lập một văn phòng trợ lý tổng giám đốc, tôi cho ông ba danh ngạch, sau này văn phòng này có bốn người, ông với ba người.

Đãi ngộ của chức mới gì đó cái đó chỉ có thể dựa vào quy định của công ty, hơn nữa, mặc kệ là người ai gọi tới, đều bắt buộc phải dựa theo quy định của công ty, nếu như không tuân thủ quy định của công ty, nên sa thải tôi cũng sẽ không khách sáo, đừng để đến lúc đó lại nói tôi không có ông mặt mũi, những lời khó nghe này tôi đều nói ở trước mặt.”
“Cái này cậu yên tâm, bọn họ đều là người từng trải, tuyệt đối sẽ không không đàng hoàng gì đó, nếu như người như vậy tôi cũng không dám dẫn đến công ty.”
“Công ty khả năng không còn nhiều văn phòng dư rồi, sau khi người đến ông di dời văn phòng của ông, đều làm việc ở văn phòng đó của ông đi, dù sao các ông cũng sẽ không hay ở trong văn phòng.

Chuyện khác ông tự mình tìm bộ phận có liên quan mà giải quyết.

Ngoài ra, tôi sẽ nói chuyện với bên công ty, cho bộ phận các ông một chiếc xe riêng, đây là cái gì tôi có thể cho ông thì đều cho ông rồi.

Được rồi, còn có vấn đề gì không?” Diệp Lăng Thiên chầm chậm nói.
“Không có không có!” Lưu Thượng Vinh đối với sự rộng lượng của Diệp Lăng Thiên quả thật có chút cảm kích.
“Được rồi, nếu đã như vậy thì ông đi lo liệt những việc này đi, điện thoại mở máy 24/24, tôi cần bảo đảm chắc chắn khi tôi muốn tìm ông nhất định phải tìm được người.” Diệp Lăng Thiên nhấn mạnh một câu cuối cùng.


“Ừm, được.” Lưu Thượng Vinh gật đầu, sau đó rời khỏi văn phòng của Diệp Lăng Thiên.
Nhìn thấy Lưu Thượng Vinh rời đi, Diệp Lăng Thiên mỉm cười, anh bây giờ xem như đã hiểu tại sao bên cạnh mỗi một ông chủ lớn đều có một người quản gia giống như Lưu Thượng Vinh, hết cách, không có người như này căn bản không thể triển khai công việc, bởi vì bạn không thể mỗi một việc đều tận lực đi làm.

Giống như Diệp Lăng Thiên của hiện nay, nếu như không có Lưu Thượng Vinh, những việc này anh chỉ có thể tự mình đi làm, mà anh có nhiều việc như vậy lại phải đi làm những việc này sao? Điều quan trọng nhất, những việc này đều không phải sở trường của anh, anh muốn làm vẫn không có cách làm tốt giống như Lưu Thượng Vinh.

Cho nên, lựa chọn Lưu Thượng Vinh anh cảm thấy là một lựa chọn rất chính xác.
Sau khi Lưu Thượng Vinh rời khỏi, người bước vào sau đó chính là Trần Tuấn Lương.
“Đến rồi à? Đến rồi thì báo cáo công việc gần đây của cậu cho tôi đi!” Diệp Lăng Thiên đối với Trần Tuấn Lương cũng không có quá khách sáo, trực tiếp nói với Trần Tuấn Lương.

Trần Tuấn Lương là anh gọi điện gọi tới, bảo anh ta tới báo cáo tình hình công việc gần đây.
Trần Tuấn Lương gật đầu, lật quyển sổ mà mình mang theo ra bắt đầu báo cáo công việc với Diệp Lăng Thiên, giải thích những việc gần đây đã làm và cả tình hình gần đây của công ty bảo vệ cho Diệp Lăng Thiên.
“Không tồi, dựa theo báo cáo mà nói khoảng thời gian gần đây cậu làm việc xem như có dáng có vẻ rồi, ít nhất không xảy ra vấn đề gì, mọi chuyện đều diễn ra ổn định.

Nhưng, lần sau khi cậu báo cáo công việc với tôi thì đừng mang theo bất cứ ghi chép gì, hơn nữa, cũng không hy vọng cậu làm bản thảo gì đó trước, là người phụ trách của công ty, cậu ít nhất phải nắm rõ công ty như trong lòng bàn tay.

Bên công thực phẩm sắp phải thành lập rồi, bắt đầu từ ngày mai Vương Lực phải rời khỏi công ty bảo vệ rồi, cậu cũng bắt đầu từ ngày ma quản lý công ty bảo vệ, nói cho tôi biết, có vấn đề không?” Diệp Lăng Thiên hỏi thẳng..