Nam Chủ, Ngươi Đừng Đuổi Theo Ta Nữa

Chương 95: N thẻ cũng có chiến thần




Đã một tuần trôi qua kể từ khi hệ thống biến mất. Lý Dật mỗi ngày đều gọi nó, kết quả thì như cũ. Thà như lúc trước, chia tay dứt khoát cho xong. Giờ tự dưng mất tích, làm y vừa buồn vừa lo. Ngay tại lúc này, Lý Dật mới cảm nhận được bản thân nhỏ bé lại yếu ớt đến mức nào.


Nhưng có phải Lý Dậy chưa nghĩ đến một khả năng? Không phải hệ thống xảy ra chuyện, mà là phía trên có việc nên phải quay về? Làm sao có thể không nghĩ đến chứ. Chỉ là trong tiềm thức, Lý Dật cật lực chôn vùi khả năng này. Bởi vì y không muốn đối diện với một kết quả khác. Y thà rằng bản thân yêu đuối chứ không muốn chấp nhận sự thật rằng bản thân không có trọng lượng gì.


Đến ngày thứ tám, Lý Dật đã cùng nam chủ tiếp xúc mấy lần. Mấy lần đều gặp ánh mắt cao thâm khó dò, làm y sởn cả gai ốc.


Ngày hôm nay Lý Dật phải sắp xếp hành lý đi trước. Qua mấy ngày vừa rồi, y đã sớm thăm dò ra điểm đến tiếp theo của nhóm nam chủ. Vậy nên sáng hôm nay phải đi trước một bước. Sau khi nam chủ tới thì làm bộ tình cờ gặp mặt. Như vậy thì cho dù nam chủ hoài nghi cũng không thể một phát cạch mặt. Đi sau gặp mặt hữu ý, đi trước gặp mặt vô tình.


Lần này không có ngự kiếm. Lý Dật lựa chọn đi theo đoàn buôn. Để làm giả thân phận của mình, y dự định thành một con buôn thật. Còn hàng hóa? Không sao, Lý Dật đã làm vội hai bao đồ chơi linh tinh ngay trong đêm.


Để đến được Sương thành, theo tốc độ của đoàn buôn thì cần 4-5 ngày nữa. Đường xá xa xôi, xung quanh không có thành hay nhà trọ, vì vậy đoàn phải dựng lều ngủ vào buổi tối. Đối với Lý Dật mà nói, đây là một trải nhiệm rất mới lạ. Giống như đi picnic ấy. Vì vậy bản thân y rất mong chờ.


Đi từ sáng sớm, cả chặng đường gồ ghề, xóc nẩy. Lý Dật mà là người bình thường thì đã sớm ngồi thấy ê mông. Cũng may y không phải, không thì chịu khổ rồi.


Cả đoàn đi đến giữa ngày liền dừng lại nghỉ ngơi lấy sức. Lý Dật cũng đi ra ngoài xe ngựa cho khuây khỏa, tiện thể tìm tảng đá ngồi ăn miếng bánh, uống miếng nước.


Bánh trôi vừa mua buổi sáng, do dùng linh lực ủ ấm, đến giờ vẫn còn dẻo mềm. Ăn một miếng. Ôi trời ơi, cái vị ngọt của nước từ trong miệng lan ra, thấm vào lưỡi. Bánh trôi vừa dẻo vừa mềm, nhân đậu xanh bên trong lại mịn lại ngọt. Rồi nước bánh có thoảng thoảng mùi gừng. Ăn muốn miếng bánh, lại lấy ra một bình chè mật ong mát lạnh. Uống một ngụm. Nước trà mật ong lành lạnh đi qua cổ họng xuống. Đã quá xá! Sống thế này mới phải là sống chứ. Mĩ thực, đồ uống cứ phải để ta thưởng thức. Phiền muộn bay sạch sành sanh.


Đang định làm miếng bánh tiếp theo, một âm thanh quen thuộc vang lên.


"Hellooooo! Tôi đã trở về rồi đâyyy. Kí chủ có nhớ tôi không? Tôi mang đặc sản về này." Chẳng ai khác ngoài hệ thống đã mất tích một tuần kia.


"..." Lý Dật ngây người. Một luồng cảm xúc mang tên tức giận cùng ủy khuất dâng lên.


"Ừ, về rồi à?" Lý Dật lạnh lùng nói. Tầm mắt lảo đảo không nhìn thẳng.


"Ýe. Tui mang đặc sản về cho cậu này. Ở chỗ tui được đánh giá cao lắm ý. Tui cũng cướp được cho cậu một kĩ năng mới này. Tuy chỉ có cấp R, nhưng là chiến thần đấy." Hệ thống kích động lải nhải suốt. Bao lớn bao nhỏ đều bị nó lấy ra chuyển cho Lý Dật. Bởi vì tức hệ thống đi mà không báo, Lý Dật nhắm mắt làm ngơ. Hơn nữa càng nghe càng tủi thân, nước mắt đọng lại trong mắt, chỉ chờ trào ra. Dáng vẻ giận hờn như môtk đứa trẻ vậy. Đến khi hệ thống nói cướp kĩ năng mới.


"Cướp về?" Lý Dật lạnh nhạt.


"Đúng vậy. 1 năm bốn lần phát 100 thẻ miễn phí. Bởi vì có chút đặc thù nên cần hệ thống chân nhân đi cướp. Trong 100 thẻ có 5 kĩ năng cao cấp, 40 tấm kĩ năng trung cấp, 40 tấm hạ cấp và 10 tấm phế cấp. A thuộc cao cấp, B thuộc trung cấp, R thuộc hạ cấp và N thuộc phế cấp. Nhưng có câu, N thẻ cũng có chiến thần đấy. R thẻ tui cướp về cho cậu thuộc dạng chiến thần nè." Nói xong hệ thống liền đem thông tin đưa cho Lý Dật.


"Xem nè, Nguyệt Tâm Son, tên thơ mĩ lắm phải không? Nhìn giới thiệu và giới hạn ấy."


Lý Dật nhìn vào thông tin kĩ năng, đọc thầm trong lòng.


"Một tấm lòng son, một ánh nguyệt quang, hòa tan mọi tấm lòng. Sử dụng tuyến nhân quả, chuyển hóa thành sức mạnh, một chiêu đi tong địch, phá tan mọi cản trở. Ps: có thể làm thương tổn thần hồn, đề nghị ngắm trúng định hẵng đánh. Giới hạn: tùy theo từng người, căn cứ lần sử dụng đầu tiên để tính kết quả."


"Quả thực là dùng rất tốt. Nhưng vì cớ gì mà lại đánh giá thành R?" Lý Dật hơi nghi hoặc.


"Bởi vì phản phệ cũng không nhỏ, chiêu thức mạnh yếu phụ thuộc vào nhân duyên của người thi triển á. Mà đợi hệ thống nghỉ ngơi đã. Ngày hôm nay chạy đôn chạy đáo. Bị triệu hồi gấp không nói, còn chạy nhanh đi cướp kĩ năng. Mệt lắm. Đừng tưởng thời gian kí chủ trải qua lâu, thật ra chỗ hệ thống qua chưa đến một tiếng đâu. Thôi, tui đóng máy đi nghỉ đây." Hệ thống than phiền xong liền 'ngủ'. Để lại Lý Dật ngơ ngơ ngác ngác.


Vui mừng khôn xiết. Bởi vì không phải mình bị tự bỏ, không phải là mình không có trọng lượng trong lòng người ta. Nước mắt đau thương sắp trào mi lại hóa thành hạnh phúc. Lý Dật xoa mấy giọt nước mắt, mắng nhỏ hệ thống, trên khuôn mặt và giọng nố lại chứa đầu sự vui mừng.


Khống chế lại cảm xúc, y dở khóc dở cười ăn nốt bát bánh trôi.


______________________________________


Một góc hậu trường:


Lý Dật: Ngươi bỏ ta, ta sẽ đuổi theo giết ngươi *hung ác*


Hệ thống: Ta tể nghĩ ta bỏ y *dở khóc dở cười*


Hệ thống: *vô tình giải thích*


Lý Dật: *Nước mắt cảm động*vui vẻ ăn bánh trôi*


Góc tác giả:


TieuThanh: nghỉ hè làm tui sa đọa và trở nên lười biếng :"( Haha, đùa thôi, chứ tui đi làm cả ngày à. Mai đi khai giảng xong còn đi tiêm vaccin Covid mũi 2. Nghĩ đến lại chán :"(