Bởi vì là nam chủ nên không chết mà nhập ma. Đối với Mộ Dung Huyền mà nói thì tuyệt đối là điều tốt nhất. Đương nhiên là với hầu hết tu sĩ cũng vậy. Nói là hầu hết, là bởi vì có những tu sĩ tuyệt đối không chấp nhận bản thân làm một tên ma tu. Bọn họ thà chết chứ không nhập ma.
Nhưng bây giờ chúng ta không bàn về vấn đề này.
Cái cần bàn là giải quyết việc nam chủ nhập ma như thế nào đây.
Lý Dật vừa phá trận vừa đau đầu. Hệ thống cũng chả kém, nó tư duy rối thành một vòng dữ liệu rồi đây! À mà quên, nó vốn là một chuỗi dữ liệu, tư duy đương nhiên cũng là dữ liệu.
Nó thật sự chửi giận muốn chửi tục và nó đã làm như thế.
"Cmn!!! Đám H kia đừng để ông đây túm được!!!!! Nếu không ông chắc chắn sẽ cho tụi mi nến thử điện áp 1000000 volt!!!!!" Hệ thống cay cú liên tục chửi rủa trong đầu Lý Dật. Nó hiện tại là vì tức quá mà mất "lý trí". Không, lý giải chính xác nhất chính là nó vì tức quá mà ảnh hưởng đến dữ liệu. Dữ liệu của nó bị rối loạn, nhất thời vo thành 1 cục. Dẫn đến lý trí dữ liệu bị loạn ra khỏi vị trí ban đầu. Vâng, theo cách đám học sinh nhân loại nói chính là não nhất thời rời cương vị dẫn đến thao tác sai lầm. (Aka thi trượt =))) )
Lý Dật cũng là rất đau đầu. Y không thể chặn hệ thống đang hét trong đầu được. Vâng, là hét chứ không phải chửi thông thường. Vì rối loạn dữ liệu, giọng của hệ thống lúc cụ già, lúc trẻ con, lúc thiếu niên ...vv Tất cả chuyển vòn vọt, tạo nên thứ âm thanh khó nghe nhất...
Bây giờ Lý Dật chỉ mong có ai đó chặn họng hệ thống hoặc dữ liệu đại đại nhanh về vị trí làm nhiệm vụ.
Và dường như ông trời nghe thấy nguyện vọng của y. Nhưng trông chẳng có vẻ gì là chịu giúp đỡ cả. Hệ thống vẫn tiếp tục hét, tần suất chỉ tăng chứ không giảm.
"..." Lý cả đời thuận buồm xuôi gió, vận may nghịch thiên Dật.
Có xúc động muốn giỡ ngón giữa... F*** y*** m*****!
Cuối cùng sau bao nỗ lực phun tào, dữ liệu của hệ thống đã trở lại. Lý Dật không còn cần phải chịu ma âm kinh khủng đó nữa.
Đương nhiên, trong thời gian đó y đã phá gần hết trận pháp rồi. 1 phút 12 giây sau khi hệ thống khôi phục, y đã phá xong mắt trận cuối cùng.
Thành công đi lại gần Mộ Dung Huyền, Lý Dật vừa nhìn liền đau đầu giữ dội, y... y muốn ngất a!
Trời a, vì cái lông gì nam chủ đã ma hóa gần hết rồi?!!!
Lòng nỗ lực chửi má nó, tay chân vẫn hành động. Y đem Mộ Dung Huyền cõng trên lưng. Bởi vì thân thể hắn to hơn y nên bế không tiện, vậy nên y phải dùng đến cách rườm rà là cõng kia.
Hả? Các ngươi nói ta đem hắn lôi như lôi bao cát lôi đi? Xin lỗi, phú cường, dân chủ hài hòa, xã hội văn minh... Y không ngại vận khí nhiều, vẫn là không nên làm ra cái trò mạo hiểm như vậy.
Một đường tăng tốc đem nam chủ cõng về đến mộ thất. Lý Dật đặt Mộ Dung Huyền nằm lên... một chiếc giường được làm từ tảng to linh thạch thượng phẩm. Hàng xa xỉ đó, nhưng so sánh với độ xa xỉ của y là một góc của tảng băng chìm.
Y bắt đầu phong bế một số cửa huyệt, đồng thời đưa một lượng lớn linh khí vào cơ thể hắn bắt đầu đẩy lùi ma khí. Y thập phần chuyên chú. Ngay cả hệ thống cũng biết giờ khắc này cực kì quan trọng, vì vậy nó không gây lên động tĩnh nào.
Tuy nhiên sau đó Lý Dật liền nhận ra dù bản thân y có đưa vào bao nhiêu linh lực, phí bao nhiêu tâm, cho dù hao tổn tu vi thì y cũng không thể ngăn chặn nam chủ không ma hóa.
Ma khí ầm ầm đổ vào, ăn mòn linh khí của y, xâm nhập thân thể nam chủ. Dù đã có sự ngăn chặn của tu sĩ độ kiếp kì là y thì tiến độ ma hóa vẫn rất nhanh. Tựa như đây là điều tất nhiên và không ai có thể ngăn cản, kể cả là y hay hệ thống.
Dù biết đến điều này, Lý Dật vẫn không ngừng đem linh khí đưa vào người nam chủ dù một chút nào cả. Y biết bản thân mình không làm được gì, ma hóa sẽ sớm hoàn thành toàn bộ.
Nhưng ít nhất, hãy để y giúp cho hắn bớt phần nào đau đớn đi.
Một khắc sau (= 15 phút), nam chủ ma hóa hoàn toàn.
Lý Dật toàn thân rã rời, sắc mặt hắn tái nhợt, cổ có một cỗ vị tanh muốn trào ra. Linh khí trong người y rối loạn cực kì. Y lại không có cách nào áp chế chúng lại, bởi vì bản thân y hiện tại cũng chẳng còn chút sức nào.
Mắt y mờ đi, cảnh vật xung quanh nhòe dần rồi biến thành màu đen. Dường như y nghe thấy ai đang gọi y, là hệ thống đi. Đấy là điều cuối cùng y nghĩ trước khi bất tỉnh.
"Lý Dật!"
Hệ thống lo lắng hét lên. Những không ai đáp lại nó, nhờ khế ước, chỉ có kí chủ mới nghe được giọng nó. Mà hiện tại khí chủ của nó đã bị trọng thương mà hôn mê.
Đương nhiên hiện tại dù nó tái lo lắng thế nào cũng không thể giúp kí chủ nhà nó được. Nó chỉ là một khối giữ liệu không vật thể kí sinh ở trên người khí chủ mà thôi.
Hơn nữa bên cạnh kí chủ nhà nó còn nằm một tên nam chủ vừa ma hóa xong. Ma khí bắt đầu vận chuyển quanh người hắn. Nguyên đan từ màu xanh nhạt chuyển thành màu đen kịt.
Bên trên hệ thống nhạy cảm cảm nhận được lôi kiếp đang tích tụ. Nó nhìn xuyên qua tầng tầng lớp lớp kết giới nhìn lên bầu trời.
Thật đồ sộ a. Nó cảm thán. Chỉ có là chuẩn bị thôi mà đã đồ sộ thế này, như vậy đến lúc độ kiếp thật sự sống không nổi rồi.
Ánh mắt nó hiện lên một chuỗi dữ liệu mô phỏng thương hại ánh mắt nhìn nam chủ. Vị diện này không thích nhất chính là ma tu. Thiên đạo đối với ma tu kiểm tra vô cùng khắc nhiệt. Là vì muốn ma tu không muốn tồn tại. Đương nhiên, không tuyệt đường sống. À mà sự thật cũng là vì đảm bảo chúng sinh tối đa công bằng nên có mức hạn định. Thiên đạo cũng chỉ điều đến mức hạn định đó thôi. Tuy nhiên như vậy cũng đủ dằn vặt bọn họ sống đi chết lại rồi, đa số là chết.
Xem xong nó lại tự giễu, bản thân nó hoàn thành nhiệm vụ không xong, kí chủ nhà nó cũng sắp sửa chịu lôi kiếp cùng với tên nam chủ này. Bọn nó cùng nam chủ cũng là kẻ tám lạng, người nửa cân mà thôi. Có gì để mà thương hại hắn cơ chứ?
______________________________________
Giải thích: Linh khí khi hoạt động trong cơ thể 1 tu sĩ thời gian dài sẽ sinh ra luên kết với tu sĩ đó. Vì vậy tu sĩ mới có thể vận dụng linh khí như 1 bộ phận cơ thể để làm đủ thứ nghịch thiên như vậy.
Trong trường hợp trên tức Lý Dật đưa linh khí của bản thân vào cơ thể nam chủ chịu ăn mòn. Khi ma hóa linh khí sẽ có một quãng thời gian cắt đứt liên hệ với thân thể tu sĩ. Nhưng ma khí tính ăn mòn mạnh như vậy, làm sao có thể cho linh khí thời gian cắt đứt liên hệ với tu sĩ đó chứ. Ở đây bản thân Lý Dật đã đem linh khí của mình làm rào chắn để ma khí ăn mòn, nhằm câu thời gian cho linh khí của Mộ Dung Huyền cắt đứt được cái nào hay cái đấy. Như vậy nam chủ sẽ bớt đau hơn. Ngược lại là Lý Dật sẽ nhận đau đớn ăn mòn không kém gì nam chủ.
.
.
.
Góc tác giả:
TieuThanh: Bởi vì pha bẻ lái ở chương trước, nội dung chuyện đã đi chệch hướng ban đầu ta dự tính. Tuy vậy những phần chính dự định từ trước vẫn sẽ không có nhiều thay đổi. Nhưng là khả năng đến lúc hoàn thành vẫn còn xa.
Muốn nói một chút là thứ ba tuần sau ta tốt nghiệp rồi, giờ muốn đi viết bài phát biểu tốt nghiệp. Vậy nên là thời gian tới sẽ không có chương mới đâu nghe><