Thân thể này tên tục cũng gọi Lý Dật. Ban đầu chỉ là con của một thương nhân nhỏ, vì cha mẹ phải đi làm ăn khắp nơi nên không có nhà cố định. Y cũng là theo cha mẹ đi.
Một lần trên đường vận chuyển hàng hóa sang nơi khác buôn bán thì gặp bọn cướp. Chúng giết hết cha mẹ, giết luôn cả nguyên chủ, mang số hàng hóa kia đi. Nhưng nguyên chủ vẫn chưa chết hẳn, hơi thở còn thoi thóp. Bọn cướp cũng mặc, chúng biểu thị: Còn thoi thóp rồi cũng chết, lo làm quái gì.' Bất ngờ được một tán tiên Độ kiếp sơ kì, giới tu chân gọi là Tuyết Liên chân quân đi ngang qua cứu về. Thấy nguyên chủ có tư chất tu tiên, là Song linh căn thủy mộc, có thủy linh căn biến bị, nửa băng nửa thủy, tốc độ tu luyện chẳng khác Thiên linh căn. Vậy nên được Tuyết Liên chân quân thu làm đệ tử duy nhất, đạo hiệu chỉ có một chữ Ẩn, năm đó y bảy tuổi.
Do ngộ tính cao, lại chăm chủ lễ phép, không có chấp niệm phàm nhân, một mực dốc lòng cầu đạo, Tuyết Liên chân quân biểu thị: Nàng cảm thấy ái đồ thập phần rất tốt, này chỉ trừ cái biểu cảm thanh lãnh kia.' Vì vậy trước khi phi thăng, Tuyết Liên chân quân dốc lòng dạy dỗ tiểu đệ tử, truyền thừa cho y toàn bộ công pháp của mình.
Đến khi gần phi thăng, nàng mới gọi y tới nói vài câu, chuyển giao toàn bộ tài sản của mình cho y, bao gồm động phủ ở núi Bạch Tu - tức ngọn núi y đang ở, sau đó yên tâm phi thăng. Lúc ấy cảnh giới của y đã tới Nguyên anh kì viên mãn. Sau khi sư phụ phi thăng, nguyên chủ xây một gian nhà trúc - phòng y đang ở, làm nơi tĩnh tâm tu luyện, cũng không giao hảo gì với tu sĩ bên ngoài, mà cũng không có ai biết dung mạo của y.
Người ta chỉ biết rằng Tuyết Liên chân quân có một ái đồ, thiên phú cao, tuổi trẻ mà đã có tu vi hơn người, khi sư phụ mất vẫn luôn sống một mình ở núi Bạch Tu chăm chỉ tu luyện, không gần khói lửa nhân gian, không kết giao bằng hữu.
Vì vậy ở tu chân giới có rất nhiều lời đồn về nguyên chủ, nào là y có dung mạo tuyệt thế vô song, hoặc y bị tâm ma phản phệ chết, hoặc là có ý đồ bất kính với sư phụ nên muốn chăm chỉ tu luyện mau phi thăng,... vv, nói chung là rất nhiều.
Tuy không biết thực lực chân chính của Lý Dật nhưng người đời vẫn xưng y làm chân quân. Vậy nên cho dù không xuống núi nhưng lại có danh tiếng bay xa, kèm theo sự kính nể của nhiều người.
Lại nói đến tu vi của nguyên chủ, bây giờ y đã là tu sĩ Độ kiếp sơ kì, tu luyện thêm hơn mấy trăm năm nữa là có thể phi thăng giống như sư phụ Tuyết Liên chân quân.
Nguyên chủ là một kiếm tu đồng cầm tu, kiếm Huyền Tu là bổn mệnh pháp khí của y, một vũ khí thượng cổ nằm trong bí cảnh Bắc Thiên, được y cơ duyên xảo hợp có được. Không chỉ vậy, ở bí cảnh đó y còn được cầm Như Ý, một số công pháp thích hợp cầm tu và một vài món pháp bảo giá trị khác cùng một ít linh thạch. Hai pháp pháp bảo kia vì đều đến từ thượng cổ, tồn tại đã hơn mấy ngàn năm, vậy nên đều đã sớm sinh ra linh tính.
Lấy được kiếm Huyền Tu, khiến nó nhận chủ, nhưng lại không có công pháp thích hợp cũng bằng thừa. May mắn về sau lại bị sư phụ phát hiện ra một bộ công pháp thượng cổ được nàng sưu tập rất thích hợp luyện với kiếm này, cũng phù hợp với linh căn của nguyên chủ. Hiệu quả rất tốt, thuộc loại công pháp thiên cấp, về sau khi phi thăng vẫn dùng được, đương nhiên đây chỉ là theo ghi chép trong sách thôi.
Cắt đứt những hồi tưởng kia, Lý Dật giơ tay phải lên, theo một ý niệm trong đầu, một chiếc nhẫn màu đen nhỏ nhắn hiện lên ở ngón giữa. Đúng vậy, đây chính là nhẫn trữ vật của nguyên chủ. Chiếc nhẫn này có thể tùy tiện ẩn hiện dựa theo suy nghĩ của chủ nhân, nhẫn này nhỏ máu nhận chủ, không gian bên trong lại vô cùng lớn, bao la bát ngát tựa như vô tận. Đây là một sản phẩm đắc ý được tạo ra bởi tài nghệ luyện khí sư giỏi nhất tu chân giới, cũng chính là sư phụ y, Tuyết Liên chân quân.
Tuyết Liên chân quân sư phụ y ngoài danh hiệu đệ nhất luyện khí sư ra còn mang thêm luyện đan sư tài giỏi. Do sư phụ có chuyên môn cao nên đồ đệ là y cũng được học ké nửa phần, cộng thêm thiên phú cao nên trình độ luyện khí và luyện đan y cũng đứng vào hàng cao thủ. Hơn nữa pháp bảo y không thiếu, trước khi sư phụ phi thăng có luyện chế ra hai món bảo vật cho y, một là lò luyện khí Minh Diễm, hai là lô luyện đan Hỏa Nhan. Chất lượng gần bằng cái của sư phụ, vật liệu đều là tốt nhất, giá trị liên thành khiến người ta phải ganh tị a.
Tài nguyên thì khỏi cần nói, dược liệu từ đơn giản đến quý hiếm y đều có, một phần là của sư phụ để lại, một phần là do cơ duyên hoặc thu thập được trong bí cảnh. Huyền thiết tinh tinh đủ mọi loại y cũng có, về phần tri thức thì số sách tu luyện sư phụ sưu tầm cũng rất nhiều, đủ loại chuyên ngành tu luyện luôn.
Người đời nói y chỉ ở trong núi tu luyện không xuống, sai rồi! Y thỉnh thoảng vẫn xuống núi tìm kiếm cơ duyên, tham gia vào những chuyến thăm dò bí cảnh, không ai biết là chẳng qua y cải trang thôi.
Vì vậy y kết được một vị bằng hữu tính tính khá tốt, hay nói đúng hơn là tiểu bối nhể? Tu vi thấp hơn y nên chắc phải gọi là tiểu bối đi. Người này đạo hiệu Thanh Lan, là tông chủ Vô Kiếm môn, một môn phái trong ngũ đại môn phái trong tu chân giới. Đi đầu là Huyền Thiên môn, tiếp theo là Vô Kiếm Môn, Vô Ý môn và Cầm Thiên môn ngang nhau, cuối cùng là Tuệ Kiếm môn.
Vị tiểu bối đây tư chất không tệ, thiên phú cùng ngộ tính đều cao, tính tính hào sảng, thấu hiểu lòng người, mạnh mẽ, quyết đoán, có phong phạm của một vị tông chủ thuộc ngũ đại môn phái. Vì vậy đôi khi có vài thứ tốt y vẫn là mang đến cho vị tiểu bối này. Vậy nên quan hệ giữa hai người vẫn khá tốt, thường xuyên qua lại.
[][][][][][][][][][][][][][][][][][][][][][][][][]
Lời tác giả:
Mĩ nhan của Ẩn chân quân cũng là Dật mĩ nhân của ta tương tự như hình trên đi, hổng biết có giống không.