Vô Kiếm môn tòa thứ tư đỉnh núi, kiếp vân tụ tập.
Giữa trung tâm ẩn hiện lên từng đạo tia chớp.
Là tấn thăng kim đan kiếp vân.
Tuy vậy nhưng uy lực dù Nguyên Anh kì ở đây cũng phải chậc lưỡi.
Tấn thăng kim đan đã như vậy đồ sộ, hoành tráng. Chắc chắn là một cây non rất tốt! Trong tương lai nếu không bất ngờ gì xảy ra sẽ là một đại tu sĩ.
Đệ tử trong các ngọn núi khác nhìn kia đồ sộ kiếp vân hâm mộ.
"Như vậy uy lực a!"
"Này là ai độ kiếp đâu? Ta chưa nghe nói có sư huynh sư tỉ nào đến kim đan kì mà."
"Ngươi có phải hay không ngốc. Là Mộ Dung sư huynh, đệ tử út của chưởng môn độ kiếp!"
"Cái gì! Là cái kia tại mấy năm trước một hồi độ kiếp vân tiến tới Trúc Cơ rất đồ sộ sau đó được chưởng môn thu nhận?! Ta nhớ rõ hắn thăng lên Trúc cơ kì đến bây giờ mới được 4 năm mà thôi!"
"Đúng a, ngươi có hay không nhầm lẫn? Trường hợp ngoại lệ, siêu cấp thiên tài, kim đan kì năm 26 tuổi Tư Dung chân quân cũng phải mất 5 năm rưỡi gần 6 năm tấn thăng kim đan. Mà Mộ Dung sư huynh lại là 4 năm thời gian tấn thăng kim đan. Có phải quá huyền huyễn không?!"
"Không thể nhầm được! Ta chính mắt nhìn thấy mà."
"Chẳng dùng đan dược?"
"Ngu xuẩn! Ai chẳng biết Thanh Lan chân quân tuy ôn hòa nhưng đối với tu luyện rất nghiêm khắc. Cấm chỉ đan dược, cảnh giới phải do nỗ lực, khắc khổ mà có! Hơn nữa phải là thập phần chăm, không cho lười biếng!"
"Vậy chẳng lẽ, Mộ Dung sư huynh ngưu phê như vậy?!"
...
Tại mười hai đỉnh, các phong chủ cũng đang quan sát lần độ kiếp này, tất cả mỗi người đều chậc lưỡi khen ngợi.
Nguyệt Oa: "Tiểu tử này bản lĩnh đấy, tứ năm liền tiến thăng kim đan. Về sau tiền đồ vô lượng rồi."
Thất Phù: "Nhóc tiểu tử này là bật hack đi. Tứ năm liền tiến thăng kim đan. Ta năm xưa cũng nằm trong thiên tài đội ngũ, thế nhưng cũng phải mất thập năm thời gian tiến thăng kim đan đâu!"
Dương Hạo: "Lạt ma, cay mắt."
Tư Uyên: "Chậc, tư chất tốt thế này. Năm xưa Tư Thanh sư huynh như thế nào lại bỏ qua a?"
Tư Thanh: "Aiz, chúng ta không duyên phận."
Thanh Lan: "Sư đệ ngươi liền là phiền muộn hắn trong cơ thể phong ấn đi."
Tư Thanh chân quân tại mình đỉnh núi đang ngồi uống trà đình một chút. Sau đó hắn đưa vào truyền tin.
Tư Thanh: "Đúng vậy. Ta nhận thấy phong ấn kia rất cường, không có người ở Vân Linh giới tài năng mở ra được. Nay nó mở ra, chỉ sợ là đã sớm sắp đặt."
Nhiếp Linh Sư: "Như vậy phức tạp? Chưởng môn sư huynh, ngươi thu hắn làm đồ đệ liệu có sao không?"
Thanh Lan chân quân trầm ngâm một chút nói.
Thanh Lan: "Ta cảm thấy ta và hắn hữu duyên. Chính Thiên Đạo muốn ta thu hắn làm đồ đệ. Hơn nữa ta cũng rất thưởng thức hắn. Trên người hắn cũng có nhàn nhàn khí tức của một vị tiền bối ta kính trọng. Vậy nên ta nghĩ thu hắn làm đồ đệ."
Đệ Tứ: "Ra là vậy. Chưởng môn sư huynh, ngươi coi trọng lấy hắn a, nếu không nhỡ đâu lòng nhân hiểm ác hắn bị lừa chết thì sao, đến lúc đó cận thận lây đến chúng ta môn phái."
Đệ Tứ chưởng môn Toàn Thiết phong vừa ra lời đã nhận được vô số lời nhắn câm miệng.
Toàn Thiết phong xếp hạng thứ năm trong mười hai phong.
Toàn Thiết phong có đặc thù công pháp do một thiên tài đệ tử sáng lập. Tuy công pháp này bá đạo thật sự nhưng người nguyện tu nó thật sự quá ít!
Bởi vì công pháp này hội lấy hết của ngươi may mắn quy nạp thành sắc mạnh.
Bởi vậy người Toàn Thiết phong đều đi đâu cũng gặp xui xẻo, đến nỗi bây giờ không ai lấy được đạo lữ.
Toàn Thiết phong chưởng môn cũng giống vậy, chỉ là càng xui xẻo hơn, mỗi đời chưởng môn đều được mệnh danh miệng quạ đen.
Thế nên hầu như Toàn Phong chưởng môn rất ít nói lời tai ương tại cùng mọi người. Nếu hắn không muốn bị một đám vây quanh đánh, sau đó xui xẻo trở thành kẻ bị tai ương.
Loại này xui xẻo lời nói lại không thể dùng trong chiến đấu.
Nó chỉ có tác dụng khi vô tình hay theo bản năng nói ra mà thôi.
Loại này công pháp tựa như là rất không tốt nhưng nó lại có tinh túy tới.
Xui xẻo trong một trận đấu có thể thành may mắn. Xui xẻo có thể lây nhiễm bên cạnh người hay đối thủ.
Bởi vậy nên môn này công pháp mới được truyền thừa đến tận bây giờ không đoạn.
Lúc này, là trung điểm của toàn môn Mộ Dung Huyền chính là mặt không đổi sắc gánh đạo lôi thứ nhất.
Đạo lôi này quả thật là rất mạnh, nhưng vào người Mộ Dung Huyền quả thực là không thấm vào đâu.
Hắn tứ năm qua đi qua bao nhiêu là bí cảnh nguy hiểm, lịch qua bao nhiêu sinh tử, ăn qua bao nhiêu linh thú nhục, rèn luyện qua bao địa hình hiểm trở. Hắn tố chất thân thể đã sớm vượt qua Trúc cơ đỉnh phong tiến vào kim đan trung kì rồi.
Đạo lôi đầu nhỏ bé này sao có thể khiến hắn tổn thương hắn được chứ?!
Hơn nữa dù cơ thể không vượt đến kim đan kì hắn vẫn rất dễ dàng vượt qua đạo lôi thứ nhất.
Hắn tự thân kiếm khí đã được hắn ý niệm tôi luyện qua rất nhiều lần, được nung mài trở nên sắc bén, chắc chắn mạnh mẽ vô cùng.
Dễ dàng vượt qua mấy đạo lôi đầu, đến đến đợt thứ bảy lôi Mộ Dung Huyền mới thoáng nhiêm túc lên chống đỡ.
Chống qua đạo thứ mười khi này hắn trên trán đã có chút hãn.
Nghênh diện đạo thứ mười một Mộ Dung Huyền phải hơi quá sức mới qua.
Độ kiếp xong kiếp vân tán đi, hắn thành công tăng lên Kim đan kì.
Cả tông môn một mảng reo hò, đương nhiên cũng có một số bất đồng.
Ở Thiên Thủy phong, một gã đệ tử mặt mày bình thường khí chất lưu manh, dã sử như một tên côn đồ chính là ánh mắt hung ác tạp ngã cái bàn. Làm đổ hết cốc chén cùng một bình trà đẹp đẽ. Hắn ngoan âm mắng chửi.
"Ta phi, Mộ, Dung, Huyền. Ngươi là cái thá gì chứ. Ngươi có gì hay. Ta sẽ mạnh hơn ngươi, mạnh hơn nữa, ngươi chỉ có thể bị ta đạp dưới chân!!!"
Đây là Lưu Tiện, đệ tự thân truyền của Toàn Đức chân quân - Thiên Thủy phong chủ.
Hắn cùng Mộ Dung Huyền cùng một lứa vào Vô Kiếm môn.
Hắn do tư chất tốt được Thiên Thủy phong phong chủ thu đi làm thân truyền đệ tử.
Hắn thiên phú ưu tú, linh căn càng là hảo, tư chất cũng hơn người.
Hắn luôn là dẫn trước cùng lứa người.
Hắn thụ kính trọng, hắn kiêu ngạo.
Nhưng vào bốn năm trước một cái vô danh trong suốt ngoại môn đệ tử xuất hiện, này chính là Mộ Dung Huyền.
Hắn lấy đi hắn hào quang, đem hắn ngôi đệ nhất chiếm, sinh sinh đẩy hắn xuống hàng thứ hai, còn kéo ra một cái lớn khoảng cách.
Khiến từ người người chú mục thiên tài Lưu Tiện hắn bị mờ nhạt.
Hễ cứ có hắn và Mộ Dung Huyền cùng một chỗ hắn y như rằng sẽ bị xem nhẹ.
Dựa vào cái gì hắn thiên tư cũng là hảo, so với Mộ Dung Huyền kém không bao nhiêu. Tại sao bọn họ lại chỉ chú ý đến hắn mà quên đi hắn tồn tại!
Hắn hận, hận Mộ Dung Huyền đoạt hắn tất cả.
Hắn bù đầu tu luyện, thế nhưng vẫn không vượt qua Mộ Dung Huyền.
Hắn biết hắn đã sinh tâm ma. Thế nhưng như vậy lại sao đâu?
Chỉ cần vượt qua Mộ Dung Huyền, hắn chuyển ma tu cũng không có sao.
Lưu Tiện nhìn về phía bên kia tòa chưởng môn đỉnh núi vặn vẹo cười.
Mộ Dung Huyền, ngươi hãy chờ đi, tổng là có cơ hội a.
______________________________________
Một góc hậu trường:
Lưu Tiện *cười vặn vẹo âm ngoan nói*: Mộ Dung Huyền ngươi chờ, tổng là sẽ có cơ hội...
Mộ Dung Huyền: A Dật, QAQ *chỉ tay vào Lưu Tiện* hắn muốn hại ta, ta hảo sợ.
*mới hoàn thành xong phân cảnh nghe thấy diễn viên chính công nói ngơ ngác* Lưu Tiện: ...
Lý Dật: Hảo không sợ, ngươi mệnh dai, ngày sau hội tấu hắn.
TieuThanh: Ngươi một cái đại diễn viên chính công hội như thế sợ một phản diện nhị làm gì?
TieuThanh: Thật không ra thể thống gì!
Trợ lý *âm cần nhắc nhở*: Biên tập, Mộ Dung Huyền đã không là diễn viên chính công.
TieuThanh: A, đúng vậy a. Xem ta trí nhớ này. Ngươi tìm thấy tân chính công chưa?
Trợ lý: Đã tìm hảo. *chỉ tay vào đang cùng Lý Dật làm nũng Mộ Dung Huyền* Là hắn, hắn kêu Mộ Kha.
TieuThanh: ...
TieuThanh: Ngươi mẹ nó là bị Mộ Dung Huyền thu mua đi. Mộ Kha với chả Mộ Khả. Hắn cùng Mộ Dung Huyền không là một người sao.
.
.
.
Góc tác giả:
TieuThanh: Vốn tính để Thôi Cách Tử đảm nhiệm nhiệm vụ hãm hại tiểu công suýt nữa mất mạng. Nhưng nghĩ đến Cách Tử a, chỉ là một pháo hôi nho nhỏ, thiên phú địa vị trong môn không lớn, phải nói là đối với nội môn là rất nhỏ. Không tiếp xúc tới nam chủ, vì vậy liền theo cẩu huyết kịch biên ra một cái phù hợp với kịch bản.
Mong đại gia hảo tiếp xúc tới Lưu Tiện nha.