Sau một tiếng la đó, Mộ Dung Huyền không còn la nữa mà cố gắng chịu đựng, thỉnh thoảng rên một tiếng.
Lý Dật ngồi ở trên cây rất là nghi hoặc. Nam chủ a, ngươi thế mà chỉ kêu to một đạo a. Đã nói đạo lôi uy lực tăng lên đâu, đã nói không có phòng ngự đâu, đã nói bạo lực chịu lôi kiếp đâu đã nói vận khí sụt giảm đâu. Tất cả đều là gạt người a, ngươi thế mà chỉ kêu cho ta một đạo? Hơn nữa nhìn ngươi còn rất hưởng thụ dáng vẻ, ta hoa mắt sao? Hay là kì thực nam chủ có máu M?
Lý Dật còn đang ngồi trên cây tự hỏi nhan sinh thì dưới đài nam chủ đã gánh qua một đợt lôi kiếp, chuẩn bị tiếp theo đợt lôi.
Như Lý Dật thấy, nam chủ quả thực khá là hưởng thụ lôi kiếp đánh vào cốt nhục.
Lôi kiếp đánh vào thực sự rất đau thế nhưng Mộ Dung Huyền từ sâu trong cơ thể lại toát ra từng đợt thoải mái.
Hắn phát hiện ra mỗi đạo lôi đánh xuống đều đang tu bổ thân thể hắn. Linh khí tràn đầy xung quanh đều nhanh chóng đầu nhập vào cơ thể. Nguyên khí không ngừng vận chuyển, đánh thông các mạch trong cơ thể. Sức đề kháng tăng cao, vết thương tốc độ khép lại nhanh thêm. Tạp chất bị đẩy ra, gân cốt như được thay đổi hoàn toàn, trở nên vững chắc, tinh túy.
Quá thoải mái, Mộ Dung Huyền cũng không nhịn nổi mà vô tình hiển hiện những trạng thái đó trên khuôn mặt lấm lem bùn đất và máu khô.
Mà đạo biểu tình đó cũng chủ hiển hiện một lúc sau đó nhanh chóng biến mất. Thế nhưng không may bị Lý Dật đúng lúc bắt gặp.
Đợt lôi thứ hai nhánh chóng giáng xuống. Mộ Dung Huyền vẫn như cũ lấy thân mà đỡ.
Sau đó đến đợt lôi thứ ba, thứ tư... Mộ Dung Huyền vẫn lấy thân mà đỡ. Khuôn mặt đôi khi hiển hiện một đạo hưởng thụ biểu tình.
Lý Dật ngồi trên cây nhìn hết từ đầu đên cuối lấy tay che mặt.
Xong, nam chủ hàng này quả nhiên máu M, còn là ung thư giai đoạn cuối.
Đến cùng là làm sao từ nam chủ bá khí trắc lậu trong tiểu thuyết biến thành máu M ung thư giai đoạn cuối thế này.
Chẳng lẽ là do y cái này hồ điệp hiệu ứng? Ha hả, y tự nhận là từ trước đến nay đối với tiểu nam chủ luôn là rất tốt, không có bạo ngược quá trình. Vậy nên... cái này chắc chắn là tác giả nồi, là do tác giả giai đoạn đầu quá ngược tiểu nam chủ. Khiến hắn không chỉ tam quan vặn vẹo mà còn có kì quái yêu thích! Sở dĩ nên nam chủ mới như thế đâu.
Vứt nồi cho tác giả xong Lý Dật bỏ tay che mặt ra dùng thương hại ánh mắt nhìn ở giữa lôi kiếp nam chủ.
Về sau nếu có cơ hội phải khiến hắn sửa cái này kì quái yêu thích đâu.
Mạc danh bị thương hại ánh mắt nhìn Mộ Dung Huyền đang gánh lôi kiếp tự dưng đánh cái rùng mình, hắn cảm giác xung quanh có điểm lạnh. Kì quái đâu, bây giờ đang độ lôi, xung quanh nhiệt độ sau lại lạnh được? Quả nhiên là hắn ảo giác đâu.
Nghĩ vậy Mộ Dung Huyền tiếp tục chuyên tâm độ kiếp. Mỗi lần lôi kiếp đánh vào cơ thể hắn lại không nhịn được khẽ run.
Cuối cùng hắn cũng độ đến đợt lôi kiếp cuối cùng, không, không, chính xác chính là đạo lôi kiếp cuối cùng! Đợt lôi kiếp cuối chỉ có một đạo lôi, nó mạnh hơn gấp ba gấp bốn lần những đạo lôi khác, uy lực không thể tưởng.
Kết thức đạo lôi này đồng nghĩa với việc tấn cấp thành công. Lôi cuối uy lực càng mạnh chứng tỏ cảnh giới càng vững chắc, thiên phú cùng năng lực càng cao.
Mà đạo lôi cuối này của Mộ Dung Huyền tuy mới ngưng tụ sơ sơ chưa hoàn thiện. Nhưng Lý Dật vẫn cảm nhận được uy áp của nó, là một đạo lôi rất mạnh!
Y nhìn nam chủ ánh mắt ẩn ẩn lo lắng, không giống các đạo lôi trước khiến cơ thể nam chủ tẩy tủy gân cốt, làm hắn thoải mái, đạo lôi cuối này một khi bổ xuống nam chủ hắn chỉ có cảm thấy thật đao đớn mà thôi, khả năng cao sẽ mất mạng.
Ân, Lý Dật cũng đã nhìn ra mỗi đợt lôi kiếp đánh xuống cơ thể nam chủ đều mang công hiệu tẩy tủy gân cốt, tăng cường thể chất...vv Làm hắn thoải mái đến độ cơ thể không chủ động run run lên thoải mái. Chứ không phải con hàng này có run M.
Biết được điều này Lý Dật thực sự thở phào nhẹ nhõm. Thiết lập không băng, soái khí nam chủ tương lai đã trở về.
Hệ thống biết suy nghĩ của y trong lòng âm thầm khinh bỉ.
Thiết lập nam vật chính làm sao dễ dàng băng. Nếu dễ dàng như vậy bao nhiêu kí chủ cũng không không hoàn thành nhiệm vụ.
Lý Dật còn đang trong lo lắng và do dự có hay không động tay động chân giúp nam chủ thì trên trời kiếp vân đã ngưng tụ xong lôi cuối.
Một cái to lớn cầu lôi điện nằm giữa trung tâm kiếp vân hiện lên. Sau đó nó giáng xuống Mộ Dung Huyền. Không phải là nguyên quả cầu giáng xuống mà từng cái lôi trụ lấy năng lực từ quả cầu giáng xuống.
Mộ Dung Huyền ở giữa trung tâm thần sắc kiên định chịu đựng lôi trụ kia.
Hắn cũng biết đạo lôi cuối này uy lực xa xa mạnh hơn các đạo lôi trước đó.
Tuy cùng là bổ thân thể thế nhưng nó quá mức kinh khủng, thân thể của hắn khả năng không thể chịu đựng được. Nếu vậy chỉ có thể hồn bay phách tán, thân thể hóa cát bụi tiêu tan mà thôi.
Nhưng hắn chính là không cam lòng biến mất, hắn thù còn chưa trả, linh hồn người kia hắn còn chưa tìm được.
Khả hắn làm sao có thể như vậy thành cát bụi biến mất?!
Bởi vậy hắn quyết tâm phải chống được lôi trụ này.
Lôi trụ giáng xuống, bóng dáng nhỏ bé giữa đại lôi vẫn kiên trì đứng vững mặc cho cơ thể đao đớn, huyết nhục không ngừng chảy ra.
Lôi trụ kéo dàu suốt một canh giờ mới chấm dứt.
Kiếp vân tán đi, thân ảnh Mộ Dung Huyền vẫn ở đó, hắn thành công, thành công độ kiếp tiếng vào Trúc cơ kì!
Cả Mộ Dung Huyền, Lý Dật và các vị trưởng lão đều đồng thời vui mừng.
Sau khi vui mừng xong, thân thể Mộ Dung Huyền cũng như nỏ mạnh hết đà mà ngã xuống, ý thức của hắn dần biến mất vào một vùng tăm tối.
Lý Dật nhìn hắn thân thể ngã xuống liền hoảng loạn lên.
Suýt nữa chạy đến kiểm tra xem hắn bị làm sao. May mắn được hệ thống kịp thời kéo lại, nếu không hắn y liền phải bại lộ ra ngoài.
Sau đó y cũng biết Mộ Dung Huyền chỉ là mất sức quá độ, thiếu máu mà thôi.
Điều trị hai ba ngày là ổn thỏa, có thể chạy nhảy tưng bừng. Lúc ấy Lý Dật mới an tâm rời đi. Dù sao nhiệm vụ của y cũng kết thúc.
Đương nhiên trước khi đi Lý Dật cũng đã lưu lại cho hắn vài thứ, chủ yếu là thuốc chữa thương.
Mấy ngày sau, ở một bí cảnh nào đó, Lý Dật nhận được một thông báo phần thưởng nhiệm vụ và tin tức nam chủ thành công bái nhập chưởng môn chân nhân môn hạ đệ tử. Cũng đã bắt đầy bế quan ổn định cảnh giới.
Tuy do vận khí giảm đi mà nam chủ không thể tham gia tiếp một trận dành chiến thắng thế nhưng tình tiết phía sau cũng không có gì thay đổi.
Thấy việc này Lý Dật cũng thở ra một hơi, không đánh bại Giản Vi Khiết vậy thì nam chủ liền không bị phấn của y nhìn không thuận mắt, đủ mọi chỗ động tay chân.
Đây cũng là một chuyện tốt. Trong lòng ám ám, Lý Dật tiếp tục thu thập vật liệu chuẩn bị tiếp tục làm nhiệm vụ.
______________________________________
Một góc phía sau hậu trường:
Lý Dật: Xong xong, nam chủ thiết lập băng, hắn run M!
TieuThanh: Con hàng này xong rồi, tìm tiểu công khác thôi. Trợ lí, ngày mai nhớ đuổi hắn đi tìm người thay thế.
Mộ Dung Huyền: A Dật, ta không có run M, này là tác giả nồi, không phải ta. A Dật thỉnh tin tưởng ta a~
Mộ Dung Huyền /ánh mắt âm thầm uy hiếp/: Ngươi dám thay ta ngày mai bộ này khỏi tiếp tục quay!
TieuThanh /run rẩy dựa sát bức tường/: Hảo đáng sợ, phải thay, phải thay...