Nam Chủ, Ngươi Đừng Đuổi Theo Ta Nữa

Chương 56: Thầy thuốc cứu người cũng có thể giết người




Mộ Dung Huyền mặt mày nghiêm túc, chăm chú theo dõi đối thủ, cả thân đều phòng bị lên.


Mà ở trước mặt hắn đối thủ có vẻ không chút nào để ý hắn, vẫn ung dung thưởng thức cây quạt trên tay. Như không tiếng động nói thấy ngươi yếu ớt ta nhường ngươi mấy chiêu.


Dưới khán đài đệ tử cũng như hiểu được sự biểu đạt vô hình này, liên tục có tiếng vang từ dưới truyền lên. Kiểu như...


"Mộ Dung Huyền, lên đấm vài phát xem nào. Để xem phế vật nhà ngươi đánh được bao nhiêu thì kiệt sức." "Đinh huynh quả thực biết thương cảm người khác, chịu nhường hắn mất chiêu." "Mộ Dung Huyền, ngươi vẫn chưa động có phải hay không tâm lí muốn nhận thua, trong lòng run bần bật rồi? Haha..." "hahahahaha..." "..." Dưới đài một mảnh cười vang.


Quả nhiên Mộ Dung Huyền không phụ sự kì vọng tiến lên phía trước bắt đầu khởi quyền đánh vào eo. Cũng không hẳn là vào eo, chính xác là vào thận... Hắn từng học qua y thuật, vẫn là thiên tài gặp được giỏi sư loại này. Hắn am hiểu mọi thứ trên cơ thể người, đâu là nơi yếu hại dễ dàng đánh vào có thể gây thương tổn nặng, tê liệt hoặc dẫn đến tử vong.


Tử vong hắn không cần, chung quy hiện tại hắn vẫn cần ở Vô Kiếm môn, xảy ra điểm phiền phức hắn liền không hảo đi nơi nào được.


Bởi vậy nên hắn lựa chọn đánh vào huyệt thận khi chỉ là muốn làm đối phương liệt nửa người thôi. Này đó đối người bình thường có thể thật sự bị liệt, nhưng đối với tu sĩ vẫn ở Luyện Khí kì tuy cũng có hiệu nhiệm nhưng không cao lắm. Nhưng dù sao cũng có thể làm đối phương tê liệt trên đài. Này đó cũng đủ giành chiến thắng.


Còn đối phương có hay không sau này mất luôn khả năng nối dõi tổ tông hắn liền không biết. Dù sao hắn cũng chưa thử bao giờ, vậy nên không chắc được điều gì.


Như mong đợi, đối thủ thành công bọ tê liệt, Mộ Dung Huyền ỷ vào bản thân cảnh giới cao một chút, thiên tư cao hơn vạn lần dùng cơ sở công pháp đem người cấp đánh xuống khán đài, giành chiến thắng đi vào vòng sau.


Nếu các ngươi thắc mắc thanh kiếm cùi của nam chủ đâu ấy á? Thứ lỗi, nó không chịu nổi gãy luôn khi nam chủ vừa lên khán đài.


Toàn trường đối với cái này kết quả trợn mắt hốc mồm, trong đó bao gồm cái kia xui xẻo đối thủ cùng Lý Dật.


Lý Dật thực sự ngạc nhiên, nam chủ quả là nam chủ, có thể lợi dụng y học đánh người, đã như vậy còn đánh rất thâm. Y xưa nay nghe nói đông y cứu người, đã từng nghe nói có thể lợi dụng hại người nhưng chưa từng thấy qua, nay được tận mắt quả là danh bất hư truyền.


Lý Dật cảm thán xong rồi cũng mặc kệ còn lại say trận đấu, tiếp tục mở thư ra coi. Trên tay y thư đã không là quyển hôm qua mà là một quyển có tên là 《Chế độc dược, ngọn cỏ ven đường cũng có thể là ta lợi khí》. Đây là một cái rất ngưu bức tên, nhưng quả thực nội dung chính là như thế.


Quyển này thư ghi chép về các loại chế tạo độc dược, không có giải dược. Sáng tác giả quyển y thư này đối với y học có sâu đậm hiểu biết cùng thiên phú, nhất là về độc dược. Người này có thể lợi dụng bất kì loại thảo dược nào để chế độc, ngay cả một cọng cỏ qua tay người này cũng có thể thành độc dược có thể lấy nửa cái mạng tu sĩ Trúc cơ kì.


Lý Dật xem thư trong lòng nâng vị độc y địa vị xa xa cao tới chín tầng mây.


Người này độc dược thiên phú lợi hại như vậy, kiến thức cùng phát hiện nhiều như vậy, hơn nữa còn không keo kiệt viết ra thành sách lưu truyền cho đời sau học hỏi. Quả nhiên là một vị cao cao tại thượng, rộng lượng hết lòng vì độc dược cống hiến đâu.


Hệ thống đọc được suy nghĩ này của Lý Dật trong lòng phun tào. Kí chủ khi nào tính cách như thế nhiễm hắc ám đâu? Nhớ lần đầu tiên gặp vẫn là một cái tinh khuyết linh hồn cơ mà. Khi nào lại xảy ra như vậy đâu, hình như là khi bắt đầu xuyên tới đây đi... Chẳng lẽ là do hệ thống nó dạy hư sao? Không, không, không, chắc chắn là do tam quan sụp đổ, tính cách vặn vẹo nam chủ lây nhiễm sang. Về sau nhất định phải khiến kí chủ cách xa hắn ra! Hệ thống nghĩ. Nó tuy mặt ngoài kiêu ngạo không coi Lý Dật ra gì nhưng thực ra lại là một cái khẩu thị tâm phi gia hỏa. Bao nhiêu năm ở chung cũng sẽ sinh ra cảm tình thôi.


Hơn nữa hệ thống đối với Lý Dật cũng là một loại đặc biệt thân thiết cảm giác, chính là rúc dưới cánh tiểu chim non đâu. Đương nhiêm tiểu chim non là Lý Dật, hệ thống là cái kia người bảo hộ.


Xuất phát từ tâm lý con trai bé bỏng sắp bị trẻ hư lây nhiễm tính xấu, hệ thống mới đưa ra quyết định như vậy.


Bên này hệ thống cùng Lý Dật có gì hoạt động Mộ Dung Huyền cũng không có biết. Hắn hiện tại vừa xuống khán đài tìm chỗ nghỉ ngơi. Hắn dù sao cũng chỉ mới lên Luyện khí tầng sáu, hắn tuy làm đối thủ tạm thời tê liệt nhưng một chút tiểu bùa chú trên người tên đệ tử kia cũng không phải vừa. Khi nam chủ tấn công lên nói tự động hoạt động bảo vệ đệ tử kia đồng thời công kích Mộ Dung Huyền, khiến hắn phải tốn sức lực mới chật vật đánh thắng được.


Bởi vậy nên sau khi thắng, Mộ Dung Huyền cũng không để ý gì đó xuống khán đài tìm chỗ nghỉ ngơi. Đương nhiên hắn cũng rất thông minh khi tìm một chỗ râm mát vắng vẻ để vừa nghỉ vừa tránh phiền phức.


Nghỉ ngơi xong Mộ Dung Huyền liền về Giản Tư phong tiếp tục làm việc.


Tuy có thể sẽ bị tìm đánh trút giận, châm chọc một phen. Thế nhưng công việc còn đó, không về làm bị phạt sẽ càng khổ hơn mà thôi.


______________________________________


Góc tác giả:


TieuThanh: Vốn nghĩ là viết trận này phải tốn mấy chương cơ, không ngờ lại nhanh như thế. Thôi, dù sao cũng là viết xong rồi, lại cũng không cảm thấy có gì không quá mức phi logic.


Hảo, chương mới dã đăng, đại gia hảo ngoạn ('ᴖωᴖ`)