"Hảo hảo hảo. Ta sẽ làm nhiệm vụ. Nhưng quan trong hơn là bây giờ ta cần bế quan củng cố cảnh giới. Ngươi đi lướt võng của ngươi đi, đừng làm phiền ta bế quan. Hảo sao?" Lý Dật tâm mệt vô cùng nói.
"Ngươi nghĩ bản hệ thống muốn nói chuyện với ngươi hả? Tỉnh mộng đi!" Hệ thống đối Lý Dật cao giọng nói.
"Hảo hảo hảo, ta bế quan." Lý Dật lần nữa tâm mệt đưa tay lên đỡ trán.
"Hừ, bản hệ thống đi đây, tháng sau gặp." Hệ thống nói sau đó liền chỉ để lại cho Lý Dật một cái bóng dáng. Điều kiện là nếu nó là thực thể...
Hệ thống đi sau Lý Dật liền chuyên tâm bế quan tu luyện.
Một tháng sau, ngồi ở giữa sàn nhà vẫn luôn nhắm mắt Lý Dật lần nữa mở mắt. Y đã từ trạng thái tu luyện thoát ra, cảnh giới của y qua một tháng này đã được củng cố.
Lý Dật đã tiêu hóa gần hết tri thức bản thân đọc được. Bây giờ trên Vân Linh đại lục này không ai có nhiều tri thức hơn y.
Nhìn những tri thức đã được tiêu hóa trong não, khuôn mặt Lý Dật hiếm có cười một cái.
Y cảm giác đến thứ gọi là thành tựu! Bởi vậy Lý Dật mới cười một cái.
Nhận biết đến bản thân vừa cười, Lý Dật như nghĩ đến điều gì đó, nụ cười của y cứng ngắc một cái, sau đoa dần dần biến mất thay vào đó là một khuôn mặt đen như đít nồi!
Lý Dật cho thần thức nhìn xung quanh, không có ai, may mắn.
Đúng vậy, Lý Dật vừa nghĩ tới một kĩ năng của bản thân!
Đó là... Thật không muốn nhắc tới a~, lịch sử đen...
Nụ cười vạn nhân mê a~
Aaaaaaaaaa... Tại sao y lại rút trúng kĩ năng này cơ chứ, trả hàng còn không được! Đúng lợi ích thì ít tác hại thì nhiều!
"Ta trở lại... Lý Dật, ngươi bế quan xong? Nhanh đi làm nhiệm vụ thôi." Hệ thống chậm rì rì nói, có vẻ uể oải.
Lý Dật đang kêu thầm trong lòng thình lình hệ thống nhảy ra dọa nhảy.
"Được rồi. Ngươi ngược lại làm sao vậy? Sau giống như sắp chết thế kia?" Lý Dật ánh triều hệ thống quan tâm hỏi.
"Không có gì, tổng bộ gặp phiền phức. Một tháng kì nghỉ biến thành một tháng lao động không công thôi." Hệ thống vẫn như cũ mệt mỏi nói.
"Xảy ra chuyện?" Lý Dật ngạc nhiên nói.
"Ân, một vị chế tác đại sư không may thao tác lầm, đem cốt truyện mấy cái thế giới bản thân hao tổn tạo ra thất lạc bay tứ tung. Nói thật đi, vị chế tác đại sư kia ngày hôm đó cũng quá xui xẻo á! Ta nghe nói là tỉnh dậy liền bị chồng sách đặt cạnh giường đổ trúng đầu chảy máu phải đi băng bó. Trên đường về bị lây vào một cuộc trả thù, suýt chút nữa bị hất axit vào người. Đi mấy nơi nữa cũng gặp xui xẻo, dẫm phải cống này, bị chó đẻ đuổi, không dưng bị mèo hoang cào cho ba nhát... Giờ về đến nhà thì lại thao tâc nhầm đem mấy cái cốt truyện thế giới thất lạc tứ tung!" Hệ thống tinh thần tám truyện đã loading...
"Vậy sự thế nào rồi?" Lý Dật tò mò hỏi. Trong lòng âm thầm dâng một cây nến tưởng niệm chi vị chế tác đại sư không quen biết số nhọ kia.
"Vị kia đương nhiên nhanh chóng thông báo với chủ thần. Chủ thần sau đoa liền liên hệ với những hệ thống đang rảnh phối hợp tìm giúp. Thế là ta xui xẻo rảnh rỗi, bị kéo làm không công!" Hệ thống nói.
"Vậy cuối cùng tìm lại được hết rồi?" Lý Dật hỏi.
"Chưa, tuy đã cố gắng nhưng mỗi cốt truyện thế giới bị mất đi đều chỉ tìm lại một nửa ban đầu, đoạn sau cũng có nhưng rời rạc không có đoạn mấu chốt. Cuối cùng vị kia chế tác đại sư liền phải đi sang hàng xóm bên cạnh xin một cái hệ thống đến từng thế giới tìm về kết cục viết lại." Hệ thống khôi phục lại chầm chậm nói.
"A, hàng xóm?" Lý Dật hiếu kì hỏi.
"Ân, là cùng chúng ta liên minh thần sáng tạo đệ đệ cục quản lí trật tự." Hệ thống giải thích.
"Vì sao gọi đệ đệ?" Lý Dật nghi hoặc nói.
"Ân, bởi bì chúng ta đều có người đứng đầu là chủ thân đại nhân. Hơn nữa liên minh thần sáng tạo thành lập đầu tiên nên là anh cả, cục quản lí trật tự thứ hai là đệ đệ. Hai bên ở cạnh nhau, vì vậy gọi là hàng xóm." Hệ thống hiếm khi kiên nhẫn giảng.
"Nga, ta đã hiểu. Nhưng mà hệ thống, ngươi nói với ta này đó không sao chứ? Ta còn nhớ ngày đầu ngươi mới lỡ lời tiết lộ chút thông tin thôi mà sắc mặt đã đổi rồi, giờ sao không?" Lý Dật đậu hệ thống nói.
"Hừ, nói với ngươi thì sao? Ngươi làm gì được? Bây giờ ngươi kí khế ước với ta, chịu phải ràng buộc của khế ước không thể làm gì được. Chưa kể đến ngươi chưa có năng lực để đi đến nơi kia." Hệ thống cười lạnh nói.
"Ân, ngươi nói đúng a." Lý Dật có lệ nói một câu cắt đứt cuộc trò chuyện.
"Hừ, được rồi, đi làm nhiệm bụ thôi, nãy giờ phí thời gian quá đấy." Hệ thống lấy lại tinh thần lạnh giọng thúc dục Lý Dật.
"Hảo, hảo." Lý Dật bất đắc dĩ nói.
Nói xong Lý Dật liền đứng dậy, nhìn xung quanh một cái, y đem mọi thứ thu thập thật tốt hướng cửa đi ra.
Lúc này Tạp Khắc cũng đã nhanh chân chạy tới, bóng dáng nhỏ nhắn lao vào trong ngực Lý Dật, thanh âm ngọt ngào nói.
"Chúc mừng chủ nhân đề thăng cảnh giới, tri thức tinh không."
"Ân, cảm ơn ngươi, Tạp Khắc." Lý Dật nhẹ giọng đối Tạp Khắc nói. Tay cũng cẩn thận gỡ thân hình nho nhỏ trong lòng ra.
"Ngài là ta chủ nhân a, không cần như vậy khách khí." Bị gỡ ra Tạp Khắc cũng không ôm lại mà như cũ cười ngọt ngào nói.
"Ân. Tạp Khắc, ta bây giờ có việc cần phải ra ngoài, ngươi thế nào?" Lý Dật nhìn Tạp Khắc nói.
"Chủ nhân, ngài phải ra ngoài sao? Ta cũng muốn đi theo, thế nhưng... ta không thể theo ngài ra ngoài được. Ta bị hạn chế trong tiểu thiên địa này, nếu ra bên ngoài sẽ bị tan biến. Vì vậy... chủ nhân, ngài nhất định phải mua cho ta đồ ăn ở bên ngoài nha! Ta muốn nếm thử đồ ăn ở bên ngoài, chắc chắn sẽ rất ngon!" Tạp Khắc hí hửng nói với Lý Dật.
"Hảo, ta sẽ mua cho ngươi thật nhiều đồ ăn." Lý Dật đau lòng nói. Tạp Khắc bị hạn chế ở tiểu thiên địa này không ra được, một mình nơi này có phải hay không rất cô đơn? Bản thân cũng không thể giúp gì, nếu vậy thì mua thật nhiều đồ ăn khiến y vui đi.
Sau đó Lý Dật đi ra khỏi tiểu thiên địa.
______________________________________
Góc tác giả:
TieuThanh: Đại gia cuối tuần hảo, các ngươi có ai thấy ẩn ý trong chương này không?
Nga, tuần này khả năng ra chương chậm, ngày mai chưa chắc có cập nhật. Đại gia không cần chờ nga.
Hảo, chương mới đã đăng, đại gia hảo ngoạn nha. (⺣◡⺣)