"Ngươi nhận được gì mà mặt mày như chó khóc tang thế kia?" Hệ thống thấy Lý Dật bày một bộ sinh không thể luyến biểu tình liền hỏi, tiện thể cũng chuyển tầm nhìn xuống bảng nhỏ trên màn hình kia.
"Nụ cười vạn nhân mê (kĩ năng) (vĩnh viễn): một nụ cười say mê vạn con tim, một nụ cười làm con tim đối phương rạo rực, điên đảo, muốn đem ngươi đè dưới thân hung hăng mà chà đạp, muốn đem ngươi quan phòng tối vi chỉ hắn có thể nhìn thấy... " Hệ thống từ từ đọc lên, sau đó...
"Hahaha... Bản hệ thống đã từng khế ước gần trăm kí chủ rồi nhưng đây là lần đầu tiên có kí chủ nhận được kĩ năng kiểu này nha. Hahaha..." Hệ thống không chút do dự cười phá lên.
"..." Cho nên đây là lỗi của y ? Chính là không phải a! Vậy nên y có thể làm sao bây giờ? Sở dĩ chỉ có im lặng từ chối nói chuyện.
Mất nửa tiếng sau hệ thống mới ngừng cười được.
"Nhưng mà cái này kĩ năng lạ à nha. Ta quả thực chưa thấy qua, thậm chí cũng không nghe qua những hệ thống khác nhắc tới." Hệ thống nói. Lời vừa rồi quả thực không là nói láo, trăm phần trăm lời nói thật.
"Ân?" Lý Dật nghi hoặc.
"Ngươi chờ chút, để ta đi kiểm tra xem có thông tin của kĩ năng này hay không." Hệ thống nói.
"Ân." Lý Dật đáp một tiếng.
Hai khắc sau, giọng nói cứng ngắc của hệ thống lại vang lên.
"Tìm thấy rồi." Hệ thống âm thanh có chút to hơn thường ngày, nghe có vẻ khá kích động.
"Nga, là gì?" Lý Dật hỏi.
"Đây là tân kĩ năng, mới được ra từ tứ năm trước. Tuy vậy nhưng khi vừa ra đã liên tục đánh bại các kĩ năng khác mà nằm vững trên vị trí đầu bảng các kĩ năng được mong muốn nhất. Nó đã ở trên đó tròn bốn năm rồi. Hơn nữa, xác xuất tỉ lệ nhận được là một trong một vạn." Hệ thống đúng sự thật mà nói.
"Tân kĩ năng? Tỉ lệ nhận trúng một trong một vạn?"Lý Dật nắm đúng trọng điểm nói.
"Đúng nha. Vậy nên ngươi phải vui mừng mới đúng. Bởi vì... nó chứng minh ngươi là một kí chủ rất chi là may mắn." Hệ thống nói, nghe đến còn rất có lý.
"..." Vậy nên bây giờ y nên cảm ơn? Y nên vui mừng? Thế nhưng y không cần kĩ năng đó nha!!!
Lý Dật khóc không ra nước mắt.
"Ngươi ngược lại cũng không cần quá thương tâm." Hệ thống thấy Lý Dật thương tâm đến không muốn nói chuyện, mở miệng nói, dù sao nó đã đùa đủ. Nga... hình như có chỗ nào đó không hợp lý thì phải? A, nó không có miệng.
"Hả?" Lý Dật nghi hoặc.
"Kĩ năng này chỉ phát động khi cười, vậy nên ngươi không cười nữa, vậy là được rồi còn gì?" Hệ thống giải thích.
"Đúng rồi a!" Hai mắt Lý Dật sáng lên như đèn les, ngạch, cũng không đến nỗi quá như vậy. Nhưng dù sao cũng là gần giống với như vậy, ý tứ cũng không sai biệt lắm.
"Vậy vấn đề giải quyết xong xuôi rồi phải không?" Hệ thống nói.
"Ừm." Y từ nay sẽ không cười nữa, dù sao thực hiện cũng là không khó. Dù sao tính tình y cũng không là sáng sủa như ánh dương cộng thêm với khuôn mặt ngàn năm chỉ một biểu tình đến nỗi hóa thành đá của nguyên chủ thì quả thực thực dễ dàng. Vậy nên vấn đề này đã được giải quyết.
"Được rồi. Nhiệm vụ tuyến chính tiếp theo sẽ mở ra vào ba năm sau. Trong ba năm này ngươi định làm gì?" Hệ thống thấy tâm tình Lý Dật đã bình thường trở lại bắt đầu triển khai dò hỏi.
"Đọc thư." Lý Dật thẳng thắn trả lời.
"Rồi sao nữa?" Hệ thống không buông tha tiếp tục hỏi.
"Không có sao nữa." Lý Dật nói.
"Ngươi cứ vậy dùng thời gian ba năm để đọc thư?!" Hệ thống không thể tin nói.
"Không là tất cả. Ta nghĩ tìm hiểu kĩ hơn về tu chân giới. Về tất cả các loại phương diện, luyện đan, thảo dược, phù chú, công pháp, luyện kim thuật,... A, ta còn nghĩ đi thăm phong cảnh cổ đại, thử những món ăn ngon, nâng cao tay nghề nấu nướng của bản thân." Lý Dật bề ngoài bình tĩnh nói nhưng nội đã triệt để bị đống tưởng tượng của bản thân cấp đá bay lên chín tầng mây,mải mơ mộng lên chỗ nào rồi không hay.
"Vậy ngươi là định đi du hành?" Hệ thống nói. Nó ẩn ẩn có cảm giác hi vọng.
"Ân. Ngươi lại định đánh chủ ý gì nữa?" Lý Dật đáp một tiếng, ý thức y đã trở về với hiện thực. Vì vậy nên đến bây giờ mới nhận ra hệ thống bất thường.
"Hừm, ta chả đáng chủ ý gì cả. Chỉ định nói nếu ngươi làm nhiệm vụ tuyến phụ thì thử tiếp nhận luôn nhiệm hàng ngày xem." Hệ thống thản nhiên nói.
"Nhiệm vụ tuyến phụ? Nhiệm vụ hàng ngày? Cơ mà có nhiệm vụ tuyến phụ sao?" Lý Dật hỏi.
"Đúng, ta chưa nói với ngươi sao?" Hệ thống ngạc nhiên hỏi.
"Chưa." Lý Dật khẳng định đáp.
"Vậy bây giờ nói. Nhiệm phụ tuyến phụ giống nhiệm vụ tuyến chính, đều là nhằm kích phát cốt truyện và bắt buộc kí chủ phải làm. Thế nhưng nhiệm vụ tuyến phụ khác với tuyến chính ở chỗ là nó không liên quan đến nam chủ, phần thưởng cũng vì vậy mà ít đi. Nhưng nó vẫn rất được các kí chủ khác tích cực đi làm. Bởi vì làm nhiệm vụ tuyến phụ rất có khả năng kích phát đến nhiệm vụ ẩn. Nhiệm vụ tuyến chính cũng có, thế nhưng sau khi hoàn thành thì một nửa số bảo vật thu hoạch được được đưa vào túi nam chủ rồi. Nhiệm vụ ẩn kích phát khi làm nhiệm vụ tuyến phụ lại khác, khi làm xong thì những gì thu hoạch được sẽ vào luôn túi của ngươi." Hệ thống tận tình giải thích.
"Oa, tiện nghi vấy sao?" Lý Dật hồ nghi, đây không phải là cách hệ thống cố tình tâng bốc lên để khuyến khích kí chủ làm nhiệm vụ đấy chứ?
"Ngươi bày ra biểu tình gì đấy? Ta đây lời nói luôn luôn là trăm phần trăn sự thật!" Hệ thống Lý Dật bày bộ mặt không tin tưởng liền sinh khí nói.
"Được được, ta tin tưởng. Vậy nhiệm vụ hàng ngày lại là sao?" Lý dật thấy hệ thống sinh khí liền chủ động nhận sai, tiện thể liền kéo câu truyện về đúng với cốt truyện.
"Nhiệm vụ hằng ngày đúng với tên của nó, mỗi ngày sẽ có một chuỗi nhiệm vụ nhỏ được cập nhập và hiện lên trên bảng nhiệm vụ của kí chủ. Nhiệm vụ này không là bắt buộc, ngươi có thể làm hoặc không. Nhưng ta khuyên ngươi nên làm nó. Tuy phần thưởng không phải bảo vật gì mà chỉ là vài thứ linh tinh nhưng ngươi sẽ nhận được được kha khá điểm kinh nhiệm, thăng cấp cũng nhanh hơn. Thăng cấp nhanh cũng rất tốt. Cấp càng cao lợi ích càng nhiều, nhiều mục cần cấp cao mới có thể mở khóa. Trong mấy mục đí có rất nhiều thứ có thể bảo mạng." Hệ thống phân tích cặn kẽ những điểm có lợi của việc làm nhiệm vụ hàng ngày.
"Nga, có lợi như vậy sao?" Lý Dật ngạc nhiên hỏi.
"Đương nhiên." Hệ thống đóng đinh chặt sắt nói.
"Được rồi. Ta sẽ làm nhiệm vụ hàng ngày." Lý Dật nói.
"Được, ta đem danh sách nhiệm vụ tới cho ngươi." Hệ thống nói, tuy nghe vẫn là cứng ngắc nhưng ẩn ẩn giống như tràn đầy ý cười, mà lại không là bình thường cười... là có điểm quỷ dị.
Lý Dật bỗng có cảm giác bản thân như bước nhầm hố lửa.
______________________________________
Góc tác giả:
TieuThanh: Ta hôm nay biết tới một tác giả rất có tâm. Mỗi ngày ra sáu nghìn chữ cho dù còn bận công việc, tăng ca mệt gần chết mà vẫn không quên gõ chữ phục vụ độc giả. Ta tự cảm thấy hổ thẹn với lòng. Nên ta quyết định sẽ cố gắng mỗi ngày chăm chỉ gõ chữ.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
TieuThanh: Lại nói, gõ chữ là một chuyện, còn có đăng hay không thì không biết được (^▽^)