Sau khi cô và
Mộ Dung Hàm đi đến nhà hàng thì gặp phải Liễu Huệ Di cùng Cốc Thiếu
Phong lại gần. Thật trùng hợp! Trùng hợp đến đáng khinh! Sao những thứ
cô cố tránh nó lại xuất hiện thế này?
- A là chị hai! Chị hai mình lại gặp nhau thật trùng hợp, sao chúng ta không ăn chung đi?
Bộ dáng thân thiến quen thuộc của nữ chủ đại nhân! A đi cùng vị hôn phu
của chị mình bị chị mình bắt phải mà một chút cũng không xấu hổ hơn nữa
miệng còn trơn tru nói những lời như vậy! Thật đáng khinh!
- À em gái đã mở lời tại sao chị đây lại từ chối được?
Được cô ta muốn diễn vậy thì cô sẽ cho cô ta diễn luôn.
- À Hạ Băng em...còn kia là ai?
Thiếu Phong vốn định cùng Huệ Di hôm nay cắt đứt quan hệ vậy mà không may gặp phải Hạ Băng. Cô có hiểu lầm không vậy? Hắn sau bữa hôm nay cần phải
giải thích lại mọi chuyện mới được. Mắt hắn đưa về người đàn ông đi cùng cô. Tên đó là ai? Hình như tên đó với Băng nhi có gian tình!
- Không phải chuyện của anh
Để lại cho hắn câu nói lạnh nhạt tồi cất bước đi tên kia liền hiểu ý đi theo.
Cả bốn cùng ngồi vào một bàn gần phía cửa sổ. Điều kì lạ là hôm nay mỗ heo nào đó ăn rất từ tốn, mà cũng rất ít lí do rất đơn giản vừa ăn mà lại
có ba tầm mắt nhìn mình sao mà tự nhiên ăn cho được. Huệ Di những lúc
không ai để ý thì luôn nhìn cô bằng ánh mắt hình viên đạn hai tên kia
thì khỏi nói vừa nhìn cô đắm đuối khiến cô không được quen mắt cho lắm!
Bỗng bầu không khí gượng gạo bị phá vỡ
- Chị hai chị có thể dẫn em đi toilet được không?
Nữ chụ đại nhân bắt đầu giở trò gì đây tuy cô không thích nhưng cũng rất muốn biết
- Tất nhiên là được.
Sau đó hai người hướng nhà vệ sinh nữ đi thẳng.
- Anh là gì của Hạ Băng
Sau khi hai người đi khuất Thiếu Phong híp mắt lại dò hỏi tên đàn ông trước mắt. Thật trùng hợp hai tên này cùng mang bộ dạng giống một tiểu mĩ thụ xinh đẹp cho nên luôn thu hút mấy hủ nữ xung quanh đoán mò xem lai là
công ai là thụ. Zoom lại gần
- Tôi là người yêu của em ấy ! Sao? Anh có dị nghị gì.
Mà tên Mộ Dung Hàm sau khi cô đi liền vứt bỉ hình tượng tiểu bạch thỏ ngoan ngoãn liền lên tiếng đe doạ người đàn ông đối diện.
- Anh tốt nhất nên chết tâm đối với Băng nhi đi cô ấy là hôn thê của tôi nên cô ấy không thể với anh được đâu.
Cốc Thiếu Phong đắc ý nói
- Vậy sao? Hai người có hôn ước với nhau vậy mà thái độ của cô ấy đối với anh liền không bằng người dưng.
Một câu nói đụng trúng nỗi đâu của anh khiến Thiếu Phong rơi vào trầm tư.
---- bên trong nhà vệ sinh----
- Cô đúng là mặt dày mà định đến đây để cướp Thiếu Phong từ tay tôi sao?
Cô mơ đi người anh ấy yêu là tôi cô không bao giờ có được anh ấy! Không
ai có tư cách có được anh ấy ngoại trừ tôi. Tôi nói cho cô biết hôm qua
tôi và anh ấy đã ân ái anh ấy nói sẽ cưới tôi chứ không phải cái loại rẻ rách như cô đâu!
Để ý nhà vệ sinh không có người cô ta liền
nhanh chóng lên mặt với cô mà nói cô ta tưởng cô sẽ như mọi pần bị cô ta chạm trúng tim đen liền đau lòng không dứt nhưng cô ta lầm rồi đối với
hắn cô không còn một chút tình cảm nào nữa
- Em gái nói vậy là có ý gì?
Cô ta định lên tiếng đả kích cô thì bên ngoài thấy một bóng dáng đàn ông
quen thuộc liền lấy tay tát vào mình hai cái. Tiếng tát thâm thuý vang
lên. Gò má cô ta đỏ lừ trên làn da trắng như muốn ứa máu nước mắt trong
suốt rơi xuống. Cô ta khóc lê hoa đái vũ muốn nước mắt có nước mắt muốn
đáng thương có liền đáng thương quả là một tài năng diễn xuất thiên bẩm. Cô ta cất giọng nghẹn ngào đủ để người đàn ông bên ngoài nghe thấy
- Chị à em xin lỗi nhưng em không hề có ý định cướp Phong, em thật sự yêu anh ấy mà anh ấy cũng rất yêu em chúng em yêu nhau không hề có ý muốn
lừa dối chị xin chị mà....